Cao Thủ Tu Chân

Chương 2984



Chương 2984

Ngô Duyệt Vũ nhờ sự dẫn dắt của Vương Tường Long, giáo quan tiền nhiệm của Nam Long Nhận, cộng thêm linh lực của tiểu thế giới đồng hóa Trái Đất, bây giờ cô ấy đã là một võ sư thực thụ. So với những người bắt đầu tu luyện cùng thời gian thì cô ấy đã vươn lên đứng hàng đầu.

Nhưng nửa tháng nay, cô ấy không tu luyện gì, không rời khỏi thôn Vượng Trúc nửa bước. Cô ấy ở lại thôn Vượng Trúc, cứ mặt trời mọc là lại đến trước mộ Diệp Thiên, không nói lời nào, ngây ngẩy đứng đó đến chiều tối, ngày nào cũng như ngày nấy.

Ngô Duyệt Tinh cũng giống em gái mình, buông bỏ hết công việc giáo viên đại học của mình mà yên lặng trông coi ở đây.

Đến hôm nay, hai người đã bầu bạn trước mộ Diệp Thiên được sáu ngày.

Ngô Duyệt Vũ càng ngày càng thành thục linh động, cô ấy đưa tay nhẹ nhàng phủi chiếc lá vương trên bia mộ Diệp Thiên xuống, trong mắt lộ ra vẻ dịu dàng vô hạn.

“Anh Diệp Thiên, nhớ trước kia em ở trước mặt anh cứ như một chú hề làm trò cười vậy”.

Cô ấy cười tự giễu, ngón tay nhẹ lướt qua bia mộ, gương mặt vô cùng buồn bã: “Sớm biết khi gặp lại anh lại là cảnh này, chi bằng từ ngày đó gặp anh ở thôn Vượng Trúc, em theo sát bên anh, đòi anh dạy võ!”.

“Vậy thì em có thể ở bên anh ngước nhìn anh, chứ không như bây giờ chỉ có thể nhìn bia mộ lạnh lẽo, không thể trò chuyện cùng anh được nữa”.

Ngộ Duyệt Tinh đan chéo tay trước bụng, giữ tư thế đứng cao quý, tao nhã nhất. Cô ấy không nói câu nào, nhưng sâu trong đáy mắt lại toát ra vẻ đau thương nồng đậm.

Cô ấy ân hận đến phút cuối cùng vẫn không có cơ hội nói ra tâm ý thật sự của mình, bây giờ lời tạm biệt lại trở thành vĩnh biệt.

Trong lúc hai cô gái đang đắm chìm trong cảm xúc của mình, ở chân trời phía xa lại có một ánh lửa hiện ra. Sau đó, ánh lửa càng lúc càng cháy mạnh, hóa thành quả cầu lửa, lao thẳng đến thôn Vượng Trúc.

‘Hả?”.

Ngô Duyệt Vũ đã là một võ sư, mặc dù tu vi không cao nhưng cũng xem như có sự cảm tri tương đối. Khi quả cầu lửa tiến đến gần thôn Vượng Trúc, cô ấy lập tức quay đầu nhìn lại, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Chỉ thấy quả cầu lửa ấy lao về phía hai người đang đứng, rơi xuống bên cạnh bọn họ.

Khi quả cầu lửa chạm đất không phát ra tiếng động nào, cũng không có tiếng nổ nào, chỉ có một vòng sóng lửa nối trôi, ở chính giữa sóng lửa có một bóng hình xinh đẹp ngạo nghễ, là một người phụ nữ phương Tây tóc vàng mắt xanh.

Lửa nhảy múa quanh người bà ta, trên người tỏa ra khí tức mạnh mẽ quyến rũ. Bà ta chỉ lướt nhìn thôi, hai chị em Ngô Duyệt Tinh và Ngô Duyệt Vũ lại có cảm giác như bị bà ta nhìn thấu, không còn bí mật nào có thể giấu giếm.

Ngô Duyệt Vũ phản ứng lại trước tiên, cô ấy biết người phụ nữ tóc vàng trước mắt chắc chắn là một người tu luyện tu vi cao không thể lường được, ngay cả sư phụ cô ấy là Vương Tường Long cũng không sánh kịp.

“Các cô là người thân hay bạn bè của Diệp Lăng Thiên?”.

Người phụ nữ tóc vàng chính là Nữ Thần Lửa Hailey Ince, người từng bị Diệp Thiên đánh bại bằng một quyền khi tranh đoạt bảo vật ở Tây Bắc.

Sau khi Hailey Ince bị Diệp Thiên đánh bại, bà ta từng tìm tới cậu vào đêm trước trận chiến giữa cậu và mười sáu Thẩm phán vương, muốn giao dịch với cậu nhưng lại bị từ chối một cách vô tình.

Từ đó, bà ta luôn ôm hận trong lòng, nhưng ngại thực lực đáng sợ của Diệp Thiên nên bà ta cũng không dám làm gì, chỉ đành kìm chế thù hận và sự bất mãn trong lòng, đợi thời cơ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.