Cao Thủ Tu Chân

Chương 2987



Chương 2987

Ngô Duyệt Vũ rơi nước mắt xúc động: “Em cứ nghĩ đời này chỉ có thể thổ lộ tâm tư với anh trước bia mộ này, không ngờ anh có thể đứng trước mặt em một lần nữa!”.

Ngô Duyệt Tinh cũng gật đầu phụ họa: “Tiểu Thiên, em có thể sống lại thì thật là tốt quá!”.

Mặc dù cô ấy cũng rất vui nhưng với vai trò là giáo viên, cô ấy vẫn kìm chế cảm xúc của mình.

“Xin lỗi, em đã để mọi người lo lắng

Diệp Thiên tỏ ra áy náy xin lỗi hai người họ, sau đó quay sang bia mộ của Tiêu Hà ở ngay cạnh.

Mặc dù vừa rồi sấm sét từ trên trời đánh xuống, nhưng chỉ tác động lên phần mộ của Diệp Thiên, không hề gây ra tổn hại nào cho mộ của Tiêu Hà.

Diệp Thiên đến trước bia mộ của Tiêu Hà, quỳ hai gối, dập đầu trên mặt đất.

“Xin lỗi cô Tiêu, vì chuyện của cháu mà làm cô kinh hoảng rồi, mong cô ở trên trời linh thiêng hãy tha thứ cho cháu”.

Làm xong mọi chuyện, cậu mới đứng lên. Bây giờ, việc cậu cần làm là mau chóng trở về thủ đô, thông báo tin tức mình sống lại cho mọi người.

Bởi vì Diệp Thiên sống lại quá đột ngột, trên người không có bất cứ thứ gì đáng tiền, cũng không có cách liên lạc với những người khác, cho nên hai chị em nhà họ Ngô đi cùng cậu rời khỏi thôn Vượng Trúc, đến sân bay Thành Môn gần thôn nhất.

Trên đường đi, thông qua cuộc trò chuyện với hai cô gái, Diệp Thiên biết được không ít tin tức, hóa ra đã hai tháng trôi qua từ khi cậu được chôn ở đây.

Trong thời gian hai tháng này, thê’ giới có thể gọi là thay đổi cực lớn, rất nhiều chuyện đã xảy ra, trong đó có vài chuyện khiến Diệp Thiên chú ý.

Chuyện thứ nhất, chín vị Trưởng thẩm phán của viện trọng tài được Diệp Thiên phong làm chín hộ pháp của điện Đế Vương đã phản bội rời khỏi điện Đế Vương, tuyên bố tự lập môn phái khác.

Chuyện thứ hai, Bạch Phá Thiên từng bị cậu đánh bại, tuyên thệ đầu hàng cũng ngang nhiên thoát ly điện Đế Vương, xây dựng lại Long Trì, hơn nữa còn lập ra quy định không thu nhận người họ Diệp.

Hai chuyện này đồng nghĩa bọn họ đã phản bội điện Đế Vương, phản bội cậu. Diệp Thiên nghe xong, trong mắt đã có ánh sáng lạnh lẽo lóe lên.

Nhìn vẻ một Diệp Thiên Ngô Duyệt Vũ đã đọc hiểu được tâm tư của cậu,

lập tức căm phẫn nói: “Anh Diệp Thiên, lúc trước những người này đều

giống như con chó vâng lời, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo sau anh, vừa

nghe tin anh chết là phản bội. Anh nhất định đừng tha cho loại người như họ!”.

Diệp Thiên nghe vậy, không bày tỏ điều gì, chỉ cười nhạt: “Lúc trước bọn họ đầu hàng điện Đế Vương chỉ là vì Sợ sức mạnh của anh, bị anh gieo hạt mầm tâm hỏa, chỉ có thể  nghe anh sai khiến”.

“Sau khi anh chết, hạt mầm tâm hỏa mà anh để lại trong cơ thể bọn họ

cũng dập tắt , bọn họ có thể cảm nhận được rõ ràng. Mất đi sự uy hiếp đó, đương nhiên bọn họ sẽ không cống hiến sức lực cho điện Đế Vương nữa”.

Diệp Thiên tất nhiên hiếu rõ tâm tư của Bạch Phá Thiên và chín Trưởng thẩm phán, cậu không hề bất ngờ khi bọn họ phản bội điện Đế Vương.

Tuy nhiên, ai rồi cũng sẽ phải trả giá cho lựa chọn của mình. Bất kể có phải trước kia bọn họ vì bị Diệp Thiên ép buộc mới gia nhập điện Đế Vương hay không, nhưng bây giờ bọn họ đã chọn thoát ly điện Đế Vương, đồng nghĩa đứng về phe đối lập với cậu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.