Cao Thủ Tu Chân

Chương 2989



Chương 2989

Hai cô gái nhìn Diệp Thiên, vô cùng kinh ngạc.

“Không sai!”, Diệp Thiên gật đầu.

Khi cậu tỉnh dậy ở trong mộ, ngay khi phát hiện ra Hailey Ince, cậu đã muốn điều động sức mạnh giết chết bà ta. Nhưng khoảnh khắc đó, cậu cũng phát hiện sức mạnh của mình hoàn toàn không thể điều động, có một cấm chế cực kì mạnh mẽ đang phong tỏa sức mạnh của cậu, biến cậu thành một người hoàn toàn bình thường.

Cấm chế đó lại đến từ ấn kí trên lòng bàn tay cậu.

Nói cách khác, đây là phong ấn đến từ Trái Đất.

Năm xưa, cậu từng tự phong ấn sức mạnh của mình để tìm kiếm cách đột phá cảnh giới, hóa thân thành một người bình thường đi trải nghiệm mọi chuyện trên thế gian, tìm kiếm bước ngoặt đột phá chướng ngại.

Nhưng tình hình lúc đó lại khác với bây giờ, cậu có thể cảm nhận được ba loại sức mạnh tinh thần, chân lực, xác thịt của mình bị hòa lẫn vào nhau, tất cả bị phong ấn ở sâu trong cơ thể cậu.

Nếu muốn sử dụng lại thì cần phải phá được lớp xiềng xích này, cũng có nghĩa phải tìm được cách phá giải phong ấn này.

Cậu có một dự cảm, đây là nan đề mà ý thức của Trái Đất cố tình để lại cho cậu sau khi ban cho cậu sinh mệnh mới, hoặc nói cách khác là thử thách.

Một khi cậu vượt qua thử thách này, không những có thể lấy lại được sức mạnh thuộc về mình, mà còn có khả năng sẽ có thu hoạch không ngờ tới.

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Thiên nắm tay lại, giấu đi ấn kí đó, ánh mắt nhìn về hướng thủ đô.

“Có lẽ ông ấy có thể cho mình đáp án!”.

Khi Diệp Thiên quay về thủ đô, cả nhà họ Diệp và nhà họ Hoa đều rơi vào sự kinh ngạc tột độ.

Diệp Thiên chết là bọn họ tận mắt nhìn thấy, mọi người đích thân chôn cất. Hai cô gái Tiếu Văn Nguyệt và Yến Khinh Vũ còn canh mộ cậu tròn một tháng, sau đó mới quyến luyến rời đi.

Không ai ngờ Diệp Thiên đã chết hai tháng nay lại xuất hiện ở thủ đô.

Chỉ là bây giờ ở nhà họ Diệp, Diệp Vân Long, Diệp Tinh và Thi Tú Vân đều không thấy đâu, chỉ có một mình Diệp Sơn trấn thủ nhà họ Diệp.

Sau khi nghe Diệp Thiên mô tả, Diệp Sơn mới bừng tỉnh.

“Ý chí của Trái Đất ban cho cháu sinh mệnh lần nữa, chuyện này quả thật rất lạ”.

Ông ta cảm khái, không kìm nén được niềm vui trong lòng: “Dù nói thế nào, Tiểu Thiên, cháu có thể quay về thì tốt quá”.

“Vâng!”.

Đối mặt với Diệp Sơn, Diệp Thiên gật đầu, sự lạnh nhạt trong mắt lúc trước đã giảm bớt.

Cậu biết trên đời này có vài thứ dù thế nào cũng không thể cắt đứt. Trải qua chuyện sinh tử lần này, sự thù địch và oán hận của cậu đối với Diệp Sơn cũng giảm đi nhiều.

“Tiểu Ảnh sao rồi ạ? Thi Mạc đã cứu được cô ấy chưa?”.

Nghe Diệp Thiên hỏi, Diệp Sơn khẽ gật đầu: “Hai tháng nay, Thi Mạc tiền bối không hề ngơi nghỉ, liên tục thi triển Tứ Tượng Chuyến Luân Quyết lấy dược lực trong hoa Bạch Ám. Bây giờ linh hồn của Tiểu Ảnh đã hồi phục, chỉ là cần một ít thời gian tĩnh dưỡng, qua vài ngày nữa có lẽ con bé sẽ tỉnh lại”.

“Vậy thì tốt, tôi sẽ qua đó thăm cô ấy sau”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.