Cao Thủ Tu Chân

Chương 3000



Chương 3000

Thực ra mật mã bí ẩn trong lòng bàn tay đã có chút lỏng lẻo, sức mạnh của cậu cũng đang dần hồi phục, nhưng mới trải qua thời gian hơn một ngày, càng về sau, tốc độ khôi phục tu vi của cậu sẽ ngày càng chậm. Đến bây giờ, cậu cũng chỉ vẻn vẹn đạt tới đỉnh cao của cảnh giới truyền thuyết thôi.

Nhưng cho dù là thế, lúc này cậu vẫn nóng lòng sốt ruột phải tiến về đảo Thùy Điếu, bởi vì hơn một tiếng đồng hồ trước, cậu nhận được thông tin Long Trì tấn công liên minh võ thuật từ mọi phương diện.

Mà nhóm bạn thân của cậu đang ở đảo Thùy Điếu, nếu cậu không tới nơi thì không một ai trong số những người này có thể là đối thủ của Bạch Phá Thiên.

Mà đúng lúc này, trên bầu trời đảo Thùy Điếu, Bạch Phá Thiên cuối cùng cũng đạp trên những cơn sóng mà đến, đứng trước mặt Thi Tú Vân và mấy người kia.

Ông ta giẫm lên cơn sóng lớn cao hàng trăm mét, ngón tay trỏ một điểm, không gian dưới chân dường như đóng băng ngay lập tức, cơn sóng dữ đang cuộn trào cũng ngừng ngay lập tức, giống như bị khống chế vậy. Tu vi của Bạch Phá Thiên lại tăng cao vượt trội so với hai tháng trước.

Bây giờ chắc chắn ông ta đã đạt tới cảnh giới sử thi cấp tướng! Thấy Bạch Phá Thiên thế hiện tài năng, biếu cảm trên gương mặt của Long Định Thiên và mấy người khác càng thêm nặng nề, đối diện với đối thủ như vậy, họ lấy đâu ra phần thắng?

“Một đám ô hợp mà cũng dám ngăn cản Long Trì của tôi, đúng là quá to gan!”

Bạch Phá Thiên chắp tay sau lưng, ánh mắt đảo qua từng người trong đám đông, giống như đang nhìn xuống một bầy kiến hôi.

“Trước đó tôi đang bế quan đột phá cảnh giới sử thi cấp tướng, không rảnh tay, để các người cùng Long Trì giằng co bao lâu nay; bây giờ các người còn trông cậy vào điều gì nữa?”

“Giới võ đạo của Hoa Hạ này sắp thuộc về Long Trì rồi, không một ai ngăn cản được!”

Lời nói của ông ta rất ngạo nghễ, chẳng hề coi Thi Tú Vân và những người khác ra gì.

“Thật vô liêm sỉ!”

Trong đám đông thì Thi Tú Vân là người có tu vi mạnh nhất, lập tức “hừ” một tiếng, tiến lên trước thêm một bước.

Đối mặt với Bạch Phá Thiên cực kỳ cường hãn nhưng trên gương mặt bà ấy không có chút sợ hãi nào, chỉ cười khẩy: “Trước kia ông cũng chỉ là bại tướng trong tay Thiên Nhi, đã từng bái kiến điện Đế Vương, dốc sức cho cậu ấy; thế nhưng sau khi cậu ấy chết lại tự lập môn hộ, xây dựng lại Long Trì, đúng là một tiện nhân ti tiện không hơn không kém!”

“Nếu để giới võ đạo Hoa Hạ khuất phục một kẻ gió chiều nào theo chiều đấy như ông thì đúng là nỗi sỉ nhục không gì lớn bằng, ông cứ nằm mơ đi!”

Những người khác cũng thầm gật đầu, tuy Long Trì lớn mạnh thật, nhưng hành vi của Bạch Phá Thiên đúng là quá mất dạy, nếu để mặc ông ta sai sử đám đông thì thà giết họ đi còn dễ chịu hơn.

‘Hừ!

Nghe thấy câu nói của Thi Tú Vân, Bạch Phá Thiên mỉm cười khinh miệt, ánh mắt không hề dao động.

“Bà cũng nói rồi đấy, tiền đề là nó phải còn sống!”

“Tiếc rằng nó đã chết rồi, cho dù nó có mạnh đến mấy cũng không thế ngăn được tôi nữa!”

Nói đến đây, ánh mắt của ông ta đột nhiên trở nên sắc bén, nhìn thẳng vào Thi Tú Vân và Diệp Vân Long.

“Các người là người thân của nó, tốt lắm, hôm nay tôi sẽ xử lý mấy người một lượt, để báo thù nó trước kia từng nô dịch tôi!”

“Bao nhiêu nợ nần của nó, cứ đế cho các người trả thay!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.