Cao Thủ Tu Chân

Chương 3004



Chương 3004

Mà Diệp Thiên, tuy không nghe thấy giọng nói ấy, nhưng vào lúc này, cậu có một cảm nhận cực kỳ khó tả, kiếm mang trong tay tan đi, bèn ngẩng đầu nhìn xung quanh.

Cậu cảm nhận được, dường như vùng trời xung quanh được bao trùm bởi một tấm lưới tinh thần rất mạnh mẽ, giám sát tất cả mọi thứ ở nơi này, thậm chí bản thân cậu cũng đang ở trong tầm giám sát, tất cả bí mật bị nhìn thấy hết!

cảm giác này cực kỳ mạnh mẽ ở khi đối diện với kẻ trước mặt, thậm chí mạnh mẽ đến khi cậu không thể nắm bắt được đối thủ, ban nãy mới hiển lộ ra.

Nhưng nhìn khắp Trái Đất hiện giờ, tất cả cường thủ gần như đã bị cậu giết hết một lượt, đến cả Thiên Luân sau khi hóa ma cũng bị cậu đánh vào hố đen của không gian, không rõ tung tích, còn ai có thể mang đến cho cậu cảm giác vô cùng nguy hiểm này?

Cậu chăm chú cảm nhận, muốn phát giác ra nơi đối phương đang đứng, nhưng căn bản không thể nắm bắt được. Luồng sức mạnh tinh thần kia vừa cương vừa nhu, hòa hợp với vạn vật trong đất trời, nó mà phát tán ra thì không ngừng thay đổi hình thái và vị trí. Với sức mạnh tinh thần hiện giờ của cậu thì không thể nào đuổi theo để truy ngược được nguồn gốc.

Mà cậu không biết rằng, câu nói thứ hai đã được truyền vào tai Bạch Phá Thiên.

“Bất kế trước kia nó mạnh mẽ tới mức nào, bất kể trước kia mày sợ nó đến mức nào, bây giờ thực lực của nó yếu hơn hẳn trước kia, thậm chí còn yếu hơn cả mày bây giờ!”

“Muốn khắc phục nỗi sợ trong lòng thì đứng lên đi, đường hoàng đối diện với nó!”

“Đánh bại nó từ phía trực diện!”

Chỉ vài câu ngắn ngủi, dường như có ma lực, khiến Bạch Phá Thiên đang khiếp hãi cũng phải thay đổi biểu cảm trong thoáng chốc.

Nét sợ hãi trong đôi mắt của ông ta đã bị sát khí lấp đầy, ánh mắt nhìn về phía Diệp Thiên tràn ngập vẻ lạnh lẽo, long khí cuốn quanh cơ thể, tẩy rửa đất trời; mặt biển dưới chân cũng bị dẫn dắt, sóng biển trào dâng, ý chí chiến đấu nhanh chóng tập hợp.

“Hửm?”

Cảm nhận được cảm xúc của Bạch Phá Thiên thay đổi, ánh mắt của Diệp Thiên cũng khựng lại.

Trong suy nghĩ của cậu, dù thực lực của cậu không bằng sáu phần ở thời kỳ đỉnh cao, nhưng nếu Bạch Phá Thiên trông thấy, nỗi sợ và ám ảnh đối với cậu sẽ khiến ý chí chiến đấu mất hết. Cậu muốn giết Bạch Phá Thiên cũng dễ như trở bàn tay.

Nhưng bây giờ thái độ và khí thế của Bạch Phá Thiên đồng loạt thay đổi hoàn toàn, dường như hoàn toàn không còn sợ cậu nữa mà ngược lại, ý chiến chiến đấu sục sôi, nhưng muốn đánh một trận đã đời cùng cậu.

Mà cậu không hề biết rằng, lúc này đây, trên sao Hỏa cách Trái Đất năm mươi lăm triệu dặm, một bóng người đang lặng lẽ ngồi thiền, mà trước mặt kẻ này, thiết bị điện tử đang phản chiếu hình ảnh rõ nét, trên đó hiển thị cảnh tượng thực tế cuộc đối đầu giữa Diệp Thiên và Bạch Phá Thiên.

Kẻ này nhìn Diệp Thiên trong màn hình, khóe miệng nhếch lên thành một đường cong bỡn cợt, trong giọng nói còn hàm chứa vẻ coi thường.

“Để ta mở mang tầm mắt nào, đứa con sao trời ở Trái Đất rốt cuộc có bản lĩnh đến đâu!”

Trên sao Hỏa không hề có khí oxy, theo lý thuyết khoa học ở Trái Đất thì không thể sinh sống và phát triển trên sao Hỏa, nhưng vào lúc này, một bóng người đang ngồi yên lặng, cực kỳ bình tĩnh nhìn về phía Diệp Thiên và Bạch Phá Thiên trong màn hình, chính xác hơn thì, hắn tập trung vào Diệp Thiên.

“Nếu như không ngoài dự đoán thì người giết Loner Ireland chính là cậu ta”.

Hắn vuốt cằm, híp hai mắt lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.