Chương 3012
Những người dân sống ở xa căn cứ Kitsap chỉ có thể nhìn thây một luồng sáng màu lam chơi mắt và cả khu căn cứ quân sự đều bị bao trùm bên trong màu lam, không còn nhìn thấy rõ bất kỳ thứ gì trong đó nữa.
Từng đợt sấm sét vô cùng tận khiến cho cả vùng đảo Kitsap bị nhấn chìm trong máu và sự tang thương. Còn Diệp Thiên lúc này đang đứng trên đỉnh của cơn sóng bằng sấm sét, chắp tay sau lưng nhìn xuống với vẻ lạnh lùng.
Cú tấn công của cậu đã khiến cho toàn bộ sức mạnh sấm sét của Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm thu gọn trong lòng bàn tay và khiến nó nổ tung. Sức mạnh sản sinh trong nháy mắt khiến cho bất cứ sinh vật nào trong phạm vi mười dặm cũng bị phá hủy, uy lực thậm chí còn khủng khiếp hơn cả bom hạt nhân cỡ nhỏ.
Dưới đòn tấn công đó có không biết bao nhiêu thành viên chiến đấu của Hợp Chúng Quốc bị mất mạng, thế nhưng Diệp Thiên không hề cảm thấy đáng thương. Những điều mà cậu làm hiện tại chẳng phải là điều tương tự mà Hợp Chúng Quốc làm đối với những quốc gia khác hay sao?
Nói cho cùng, cuối cùng thì kẻ mạnh làm vua, chỉ có bên thắng mới sở hữu quyền phát ngôn tuyệt đối. Chỉ là vai diễn đổi ngôi mà thôi. Đối diện với Diệp Thiên, Hợp Chúng Quốc cũng chẳng là gì.
Biển sấm chớp bên dưới sau khi nổ thêm tầm mười phút thì bắt đầu thu nhỏ và dần biến mất để lộ ra diện mạo của khu căn cứ. Lúc này đập vào mắt đến tàn tích cũng không còn, dưới Chướng Tâm Lôi của Diệp Thiên, khu căn cứ địa rộng lớn, đến ngay cả mười mấy chiến hạm cỡ lớn nơi đầu cảng cũng bị hóa thành cám. Những điểm mà Diệp Thiên nhắm vào, xuất hiện những cái hố nửa hình tròn to cả chục kilomets và ở giữa chỉ có thể nhìn thấy những hốc đen kìn kịt.
Một đòn tấn công đã hoàn toàn tiêu diệt căn cứ. Đây là uy lực của Chương Tâm Lôi. Làm xong mọi chuyện, Diệp Thiên không hề rời đi mà khẽ khàng lướt trên không trung, cứ thê’ nhìn vào cái hốc trung tâm như đang chờ đợi điều gì đó.
Tại lầu năm góc của Hợp Chúng Quốc, một thông tin khấn cấp được truyền tới. Không chỉ có ở đây mà những căn cứ quân sự khác cũng nhận được thông tin này. Thôn tin đã được truyền đi, giới quân sự của Hợp Chúng Quốc vô cùng chấn động, ai cũng phải tái mắt.
Căn cứ hải quân là một trong mười căn cứ lớn của Hợp Chúng Quốc, tiêu tốn không ít máu và tiền của mới tạo lên được một điểm chiến lược quan trọng, vậy mà bị tiêu diệt rồi sao?
Sau đó không lâu, lại có thêm một thông tin khác truyền tới khiến cho chính khách của Hợp Chúng Quốc hoàn toàn sụp đổ.
Người hủy diệt căn cứ địa Kitsap không phải người ngoài hành tinh nào cả mà chỉ có một người.
Khi ba chữ Diệp Lăng Thiên xuất hiện trên màn hình của Hợp Chúng Quốc thì những vị tướng tối qua hay những thống soái tối cao đề ngây người.
“Tướng quân, đây là video còn lại khi đó!”
Người thuộc hạ đứng bên cạnh đang phát lên phông chiếu một phần của video thu thập được trước mặt Andreares, chỉ thấy trong đoạn băng là Diệp Thiên với mái tóc trắng, năm ngón tay hợp lại, sau đó hình thành lên một quả cầu màu lam và giáng xuống.
Một giây sau, quả cầu ánh sáng màu lam bùng nổ, khu căn cử hải quân bị nhấn chìm, thứ để lại chỉ còn một cái hốc khổng lồ đến kinh người.
“Chỉ một đòn mà đã tiêu hủy cả khu căn cứ, Diệp Thiên, cậu là quái vật sao?”
Lúc này, chỉ còn lại sự chấn động phản ánh rất nhiều tầng lớp cao cấp của quân đội Hợp Chúng Quốc. Họ kinh hãi kêu lên và càng lúc càng cảm thấy không dám tin.
Andreares thì chau mày và chìm vào im lặng.
Một lúc lâu sau, ông ta đột nhiên lên tiếng với giọng nói trầm thấp trước giờ chưa từng có.