Cao Thủ Tu Chân

Chương 3044



Chương 3044

Trong khoảng không, một tiếng động lớn khác truyền đến, hai bóng người cuối cùng cũng xuất hiện trở lại, có một trong hai thân ảnh thoáng run rẩy, lùi về phía sau mười mấy trượng, đó

chính là Cam La.

Còn Diệp Thiên vẫn không chút dao động, tiếp tục tấn công.

“Cái gì?”

Ryan và Wald đồng thời kêu lên, kẻ được xưng là “đứa con của Băng”, Cam La, người được xếp vào bảng thiên kiều ngân hà lại bị một tên tu sĩ địa cầu đánh lui ư?

Ngay cả bản thân Cam La cũng không dám tin, sẳc mặt lập tức thay đổi.

Cả cơ thể của Cam La và Diệp Thiên đều run lên, nhưng hẳn rõ ràng hẳn là người gặp bất lợi, lẽ nào cơ thể của hắn lại yếu hơn Diệp Thiên ư?

Tuy hắn không chuyên vào tu luyện cơ thể, nhưng cơ thể của hắn cũng đã thấm được thứ nước thần từ những tu sĩ mạnh mẽ của thần điện Thái Dương, mặc dù không thế so với các cơ thể đại thần khác trong vũ trụ, nhưng cũng đủ để nghiền nát những kẻ thuộc môn phái tu tiên bình thường hoặc các võ sĩ của những tinh cầu nhỏ khác.

Hắn đã từng giết qua rất nhiều đứa con sao trời, tất cả bọn họ đều bị nghiền nát, nhưng đến khi gặp Diệp Thiên hắn mới cảm nhận được một lực cản lớn mà trước đây chưa từng có.

“Quả nhiên là trái đất mà thần điện Thái Dương tôi coi trọng, những đứa con sao trời sinh ra ở đây đúng là những ‘ngôi sao’!”

Tuy cơ thể bị Diệp Thiên áp chế, nhưng ánh mắt Cam La vẫn rất bình tĩnh, cho dù có đánh giá Diệp Thiên thì cũng vẫn tỏ ra cao ngạo.

Diệp Thiên đạp lên chân không, không hề có chút tự đắc nào, hơn nữa cậu còn cảm nhận được một nỗi uy hiếp ẩn giấu toát ra từ cơ thế Cam La.

Hắn là đệ tử nội môn của đệ nhất môn phái chiến đấu trong dải ngân hà, làm sao có thể đơn giản như vậy được?

Ngay khi Cam La vừa dứt lời, cảnh báo trong lòng Diệp Thiên liền đột ngột tăng lên.

“Vụt!”

Một tiếng nổ chói tai vang lên, Diệp Thiên lập tức bước tới, trong nháy mắt phóng ra xa mười trượng, ngay tại vị trí vừa rồi của cậu, một luồng khí tức cực kỳ lạnh lẽo ngưng tụ thành một mũi băng sắc bén khổng fô, quét về phía Diệp Thiên.

Cơ thể Diệp Thiên có thể thoát khỏi sự tấn công của mũi băng, nhưng cánh tay của cậu đã đụng phải nó, ngay lập tức, cậu liền cảm nhận được chỗ da tiếp xúc kia đang đóng băng với tốc độ cực nhanh, sau đó lan ra toàn bộ cánh tay, ngay cả Phệ Thiên Huyền Lực trong cơ thể cũng bị chặn lại, không cách nào cử động tay được.

“Vèo!”

Diệp Thiên còn chưa kịp kinh ngạc, liền có từng đợt âm thanh truyền đến, cậu di chuyển liên tục với một bên tay bị đông cứng với tốc độ gấp năm lần âm thanh, Diệp Thiên chạy đến đâu mũi băng liền chặn lại ngay đó, sau một lúc, cuối cùng Diệp Thiên cũng bị mấy chục khối băng vây lại, nhốt ở bên trong.

“Làm sao có thể?”

Diệp Thiên cau mày, cảm thấy rất kỳ quái.

Những khối băng này không hề có chút dự báo nào, giống như xuất hiện từ hư không vậy, thậm chí Diệp Thiên còn không thể nhận ra Cam La đã sử dụng chiêu thức gì, giống như những khối băng này đã ở sẵn từ trên trời vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.