Cao Thủ Tu Chân

Chương 3162



Chương 3162

Âu Nhã Nhược lập tức bừng tỉnh khỏi sự ngạc nhiên, nhưng muốn lên tiếng ngăn cản Lý Kiếm Phong thì đã không còn kịp nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn một quyền đó càng lúc càng đến gần Diệp Thiên.

“Nhóc con, đây chính là kết cục của việc để ý đến vị hôn thê của tôi!”.

Lý Kiếm Phong cười nhạt, đã âm thầm thu bớt ba tầng quyền kình.

Anh ta cũng chỉ muốn cho Diệp Thiên một bài học, không muốn làm hại đến tính mạng của Diệp Thiên.

“Vù!”.

Ngay lúc nắm đấm của anh ta hạ xuống, Diệp Thiên lại lùi về sau một bước.

Chỉ một bước này, không sai không lệch làm nắm đấm của anh ta đánh hụt, vừa vặn đánh vào chỗ sức mạnh không tới được.

“Cái gì?”.

Mọi người đều biến sắc, Âu Nhã Nhược cũng ngạc nhiên ra mặt.

Lý Kiếm Phong sững sờ trong chốc lát, sau đó mới phản ứng lại.

Một quyền của anh ta lại bị tên nhóc trông có vẻ không tinh thông võ thuật cũng không giỏi ma pháp này tránh được?

“Anh cũng là võ giả?”.

Lý Kiếm Phong thay đổi vẻ mặt, ánh mắt nhìn Diệp Thiên đã thêm phần trịnh trọng.

Lúc nãy, Diệp Thiên không hề dùng sức mạnh ma pháp nào, cũng không sử dụng sức mạnh nguyên tố, mà là đơn thuần dùng phản ứng cơ thể tránh đòn tấn công của anh ta. Điều này chỉ có võ giả tu luyện linh lực mới có thể làm được.

Diệp Thiên không trả lời, chỉ thản nhiên nói: “Một quyền này chắc là đủ rồi nhỉ?”.

“Đủ rồi?” Trong mắt Lý Kiếm Phong lập tức cháy lên ngọn lừa không chịu thua. Anh ta tu luyện linh lực,từ khi bước chân vào con đường và thuật đến nay,anh ta chiến đấu với những người cùng tuổi,bất kể là người tu luyện linh lực hay là người tu luyện ma pháp, đều chưa từng thất bại.

Diệp Thiên nhìn có vẻ trạc tuổi anh ta, nhưng lại thành thạo tránh được đòn tấn công của anh ta. Đây là chuyện trước nay chưa từng có.

Ánh mắt anh ta lập tức trở nên nghiêm nghị, tiếp tục bước ra một bước. Trong lúc chuyển động, cánh tay bỗng dưng lại dài ra mấy tấc.

“Thông Tí Quyền?”.

Âu Nhã Nhược hơi kinh ngạc, cô ta không ngờ Lý Kiếm Phong lại sử dụng tuyệt kỹ thành danh của một trong hai người thầy võ vương của anh ta. Điều này có nghĩa Lý Kiếm Phong đã thật sự xem Diệp Thiên là đối thủ, không giữ lại tuyệt chiêu nào nữa.

Diệp Thiên âm thầm cảm thấy bất đắc dĩ, cậu không tìm được lý do để ra tay với Lý Kiếm Phong. Lúc cậu chuẩn bị tránh khỏi nắm đấm của Lý Kiếm Phong lần nữa, gương mặt cậu bỗng nhiên hiện vẻ sững sờ, dừng động tác.

“Rầm!”.

Tiếng động to lớn vang vọng khắp trang viên, một quyền của Lý Kiếm Phong đánh thẳng vào ngực Diệp Thiên.

Nhưng cảnh tượng Diệp Thiên nôn ra máu bay lùi không hề xảy ra. Mọi người kinh ngạc nhìn Lý Kiếm Phong chủ động vung quyền lại giống như bị sét đánh, cơ thể lảo đảo lùi ra sau năm mét, ngã ngồi xuống đất.

Nhìn lại Diệp Thiên vẫn không hề di chuyển chút nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.