Cao Thủ Tu Chân

Chương 3219



Chương 3219

Nơi này không giống với hành tinh từng có nền văn minh tu tiên phát triển, mà lại giống như địa ngục sau khi chết, không hề có sức sống.

Diệp Thiên mở rộng tấm lưới sức mạnh tinh thần, bao trùm khu vực trong vòng trăm dặm, đồng thời tìm kiếm, muốn xem có dấu hiệu người sống hay không. Giây lát sau, cậu mới nhắm được một vùng hoang mạc ở phía Bắc mấy chục dặm. Tính theo đẳng cấp sức mạnh của Trái Đất, nơi đó có mấy luồng khí tức sức mạnh cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, còn có hai luồng khí tức vừa mới đạt đến hoàng cấp cực kỳ yếu ớt.

Nếu tính theo cảnh giới của thế giới tu tiên, cảnh giới truyền thuyết tương ứng với cảnh giới nhập thần, cảnh giới truyền thuyết thiên cấp sẽ là nhập thần đỉnh cao. Còn hoàng cấp sẽ là cảnh giới thông huyền, vừa mới đạt đến hoàng cấp thì sẽ là thông huyền sơ kỳ.

Vừa nghĩ đến đây, cậu bước ra một bước, cả người đã biến mất trong không gian.

Lúc này, ở khu vực cách Diệp Thiên mấy chục dặm về phía Bắc, ba bóng người điên cuồng vụt lóe nơi chân trời, không ngừng chạy về phía xa với tốc độ cực kỳ nhanh.

Trong ba người, đứng giữa là một người trung niên, nhưng nhìn sự tang thương trong mắt ông ta rõ ràng là đã trải qua vô số chuyện đời biến đổi, ít nhất cũng mấy trăm tuổi trở lên. Hai bên trái phải ông ta là hai cô gái trẻ khoảng hai mươi tám tuổi. Hai người có vẻ ngoài giống nhau đến tám chín phần, rõ ràng là một cặp song sinh, đều mang vẻ đẹp tiềm ẩn, xinh đẹp động lòng người.

Chỉ là giờ khắc này, trên mặt hai cô gái tràn đầy vẻ hoảng sợ, trên người cũng nhuốm huyết khí. Người đàn ông trung niên thì bị thương nghiêm trọng, một vết thương sâu đến tận xương kéo dài từ ngực trái xuống bụng phải. Nếu không phải ông ta gắng gượng dùng chân lực áp chế huyết mạch thì máu đã tuôn ra không ngừng.

Hóa ra ba người họ đang liều mạng chạy trốn.

“Mặc dù vừa rồi tôi dùng “Vạn Hoa Liễu Loạn” tạm thời mê hoặc bọn họ, nhưng bọn họ đều là cao thủ nhập thần đỉnh cao, không bao lâu nữa sẽ phát hiện ra!”.

Người đàn ông trung niên vừa vận chuyển chân lực vừa hạ giọng nói: “Bây giờ tôi đang bị thương nặng, không thể phát huy tốc độ như ở thời kỳ toàn thịnh. Với tình hình hiện tại, chúng ta sẽ bị đuổi kịp rất nhanh”.

“Mục tiêu chủ yếu của bọn họ là tôi, tôi sẽ ở đây chặn bọn họ, kéo dài thời gian cho các cô chạy trốn. Các cô không cần lo cho tôi, mau chạy đi!”.

Hai cô gái nghe vậy đều tỏ ra kinh ngạc, cô gái mặc váy tím trong hai người vội vàng nói: “Thế sao được?! Lữ trưởng lão, ông vì cứu bọn tôi mới bị thương nặng, sao chúng tôi có thể bỏ ông mà đi được?”.

Cô gái mặc váy xanh lá ở bên cạnh cũng nói một cách nghiêm trọng: “Phải đấy, Lữ trưởng lão, theo giáo huấn của môn phái dù là ở tình huống nào cũng không thể vứt bỏ đồng môn, đây là ông dạy chúng tôi mà!”.

“Ngu xuẩn!”, người đàn ông trung niên nghe vậy lại quát lên một tiếng.

“Giáo huấn của môn phái là một chuyện, gặp phải nguy hiểm thì phải biết kịp thời ứng biến. Nếu cứ bảo thủ không biết biến hóa linh hoạt, sau này làm sao dựa vào các cô chấn hưng môn phái, lấy lại uy danh của môn phái chúng ta?”.

Ông ta dứt lời, đưa tay đẩy ra, chân lực mạnh mẽ hóa thành một luồng sức mạnh dịu dàng đẩy hai người ra xa trăm trượng.

“Nhớ rõ, bất chấp tất cả nhất định phải chạy thoát về tổng bộ môn phái, sau này tu thành tiên thiên hoặc kim đan rồi hãy trả thù cho tôi!”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.