Cao Thủ Tu Chân

Chương 3241



Chương 3241

Phong Hậu chắp tay sau lưng đứng giữa trời, vẻ điên cuồng trên mặt giảm bớt, thay vào đó là sự ngạo nghễ như thiên thần, giống như chúng sinh đều phủ phục dưới chân ông ta.

“Đây…”.

Nhìn thấy cảnh đó, các đệ tử của Hiên Viên Điện vẫn chưa phát giác được gì, nhưng bốn vị trưởng lão thì biến sắc.

Từ khi Hiên Viên Điện được thành lập, bạn họ đã đi theo Phong Hậu đến bây giờ đương nhiên biết

tính tình Phong Hậu như thế nào. Cho dù một nghìn năm qua. Phong Hậu thỉnh thoảng phát điện, nhưng không lần nào sử dụng hết toàn lực chỉ náo loạn bừa bài một hồi rồi sẽ khôi phục thần trí.

Bây giờ, Phong Hậu đã sử dụng đến Hạo Nhiên Kỳ Môn. Đây là tuyệt kỳ vệ thượng của Phong

Hậu. Trong trận chiến một nghìn năm trước, ông ấy đã dựa vào nó, một mình kéo chân các chương giác của bốn môn phải tu tiên mạnh nhất dài Ngân Hà ngoại trừ thần điện Thái Dương, lấy một chọi bốnn. Cảnh tượng đó vẫn còn hiện rõ mồn một trước mắt ông ta

Sau đó, điện chủ Hoàng Đế của bọn họ bại trận, các thành viên Hiên Viên Điện tan đàn xẻ nghé, cũng là Phong Hậu dùng Hạo Nhiên Kỳ Môn ngăn chặn sự truy đuổi của chưởng môn thần điện Thái Dương, hộ tống những thành viên khác chạy trốn.

Hạo Nhiên Kỳ Môn chính là kỹ năng mạnh nhất của Phong Hậu, nhưng trong trạng thái phát điên, Phong Hậu chưa bao giờ sử dụng nó. Bây giờ Phong Hậu lại dùng nó theo bản năng, vậy chẳng phải chứng tỏ thanh niên vừa bước vào Kỳ Môn Cục kia có thể khiến Phong Hậu cảm giác được áp lực khổng lồ, không thể không nghiêm túc đối phó, sử dụng đòn sát thủ hay sao?

Bốn người đồng thời nhìn Diệp Thiên, tuổi còn trẻ đã có thực lực uy hiếp đến Phong Hậu, thanh niên này rốt cuộc là ai?

“Hạo Nhiên Kỳ Môn?”.

Diệp Thiên nheo hai mắt lại. Vào khoảnh khắc Phong Hậu giậm chân xuống, cậu đã phát hiện ra biến hóa kỳ lạ trong Kỳ Môn Cục này.

Mọi hoàn cảnh xung quanh dường như đều tách rời khỏi cậu, giống như cậu đã bước vào một thế giới vốn không thuộc về mình. Mọi thứ đều lạ lẫm như vậy, thê lương như vậy, ngay cả hơi thở của cậu cũng trở nên trì trệ, giống như có một sức mạnh nào đó không rõ tên kìm hãm nhất cử nhất động của cậu, khiến cậu không thể làm theo ý mình.

“Chữ Ly, Thủy Long!”.

Đúng lúc đó, Phong Hậu lại có động tác.

Ông ta quát lên một tiếng, hai ngón tay tạo kiếm quyết. Trước mặt ông ta có vô số hơi nước ngưng tụ, hóa thành giọt nước trút xuống. Sau đó những giọt nước biến dạng móp méo, nhanh chóng tạo thành một hình rồng.

Rồng nước há to miệng, phát ra tiếng rít gào trầm khàn, sau đó quất đuôi, xuyên qua không gian, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Diệp Thiên, há to miệng muốn nuốt chửng cậu.

Diệp Thiên phát hiện có sức mạnh điên cuồng bay lượn trước mặt mình. Cậu định né người tránh đi, nhưng khi cậu sử dụng chân lực thì thân người cậu lại cứng đờ.

“Cái gì?”.

Con rồng nước đó xuyên qua không gian mà đến, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta không nhìn kịp. Nhưng với tốc độ của Diệp Thiên thì đủ để tránh đi, thế mà cậu lại giống như nhất thời mất đi phản ứng, thân người khẽ chấn động, bị rồng nước đâm chính diện, không thể tránh né.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.