Cao Thủ Tu Chân

Chương 3262



Chương 3262

Cũng tương tự như Cam La, những nhân vật như Thôi Cách tuy có địa vị cực kỳ cao trong số đệ tử của thần điện Thái Dương, nhưng làm sao có thể lọt vào mắt của vị chưởng môn thần điện Thái Dương là ông ta?

Theo ông ta thấy, sự cường thịnh hưng suy của thần điện Thái Dương chỉ gắn bó chặt chẽ với một mình ông ta, ông ta mới là trụ cột của thần điện Thái Dương. Còn những kẻ được gọi là đệ tử nội môn hay đệ tử nòng cốt, trong mắt ông ta đều là rác rưởi tiện tay là có thể quăng đi, có gì phải bận tâm?

“Chuyện của Diệp Lăng Thiên sớm muộn gì cũng sẽ giải quyết, tôi có linh cảm, cậu ta sẽ chủ động tìm tới thần điện Thái Dương giống như Hoàng Đế vậy!”.

Dương Diệt Sinh nói xong, ánh mắt thay đổi, giọng nói trở nên nặng nề hơn.

“Nửa ngày trước, phân thân thần hồn của tôi ở sao Ly đã cảm ứng được, sao Ly sắp có di tích nguyên anh hiện thế. Hơn nữa, theo dao động mạnh yếu của cảm ứng cho thấy, có lẽ đó là di tích của Mộ Chủ Bắc Hoang!”.

“Mộ Chủ Bắc Hoang là đứa con sao trời của sao Ly, từng là người đứng đầu sao Ly, cũng là tu sĩ duy nhất trên sao Ly bước chân vào cảnh giới nguyên anh. Di tích truyền thừa của ông ta cực kỳ quan trọng, nói không chừng sẽ tạo ra vài nguyên anh cho thần điện Thái Dương chúng ta”.

“Chuyện này không được để xảy ra sai sót!”.

Bóng người trong bóng tối nghe vậy, lập tức gật đầu: “Rõ, chuyện này tôi sẽ đích thân đi một chuyến, dựa vào mấy kẻ ở Dương Thần Vực, e rằng vẫn không thể trấn áp hết những thế lực khác. Dù sao, trên sao Ly vẫn còn tàn dư của Hiên Viên Điện, cộng thêm bốn thế lực tu tiên còn lại đều chăm chăm nhòm ngó, tôi đi đến đó là ổn thỏa nhất!”.

Người đó vừa dứt lời, Dương Diệt Sinh lại lắc đầu.

“Chuyện này vẫn chưa tới mức cần đến ông ra tay. Di tích của Mộ Chủ Bắc Hoang có hạn chế về thời gian, độ tuổi của ông không phù hợp để vào đó!”.

“Chuyện đấu đá giữa các hậu bối thì hãy để các hậu bối tự đi giải quyết!”.

Ông ta nói xong, ánh mắt nghiêm nghị, trong mắt lóe lên tia sáng.

“Đi gọi “hắn” lại đây đi, lập tức sắp xếp cho “hắn” đến sao Ly!”.

Đối thủ lớn nhất trên sao Ly là Hiền Viên Điện tuy hắn không phải người Trái Đất, nhưng lại sinh ra từ Trái Đất. ” Thần điện Thái Dương đã cứu hắn một mạng, bây giờ đến lúc phải trả ơn rồi, cử hắn đi đối phó với Hiên Viên Điện cùng đến từ Trái Đất thích hợp hơn ai hết ! ”

Nghe được lời này, bóng người trong bóng tối cùng nhếch lên nụ cười vô cùng sâu xa. Dâng thưa chưởng môn.

Trong điện chính, Dương Diệt Sinh vẫn ngồi yên tĩnh. Ông ta nói xong thì nhắm hai mắt lại, tiến vào trạng thái tu luyện như thần linh đó, cả người vô cùng an tĩnh.

Trong điện lại rơi vào im lặng, sau đó bóng người cực kỳ cung kính với Dương Diệt Sinh lóe lên, ẩn mình vào trong bóng tối. Lúc xuất hiện lại, gã đã đứng ở bên ngoài đại điện của thần điện Thái Dương.

Gã đứng giữa núi hoang, mặt trời treo cao trên không, nhưng lại không thể sưởi ấm ngọn núi này. Cả ngọn núi toát ra sự u ám lạnh lẽo và quỷ dị, mặt đất tràn ngập lá khô, cành cây mục và thi thể dị thú hủ mục phát độc, giống như đã trải qua một cuộc tàn sát cực kỳ thê thảm.

Vào lúc này, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy mặt mũi người này. Đó rõ ràng là một thanh niên tuấn tú, cả người toát ra khí chất thư sinh yếu đuối. Nếu ở Trái Đất, gã hiển nhiên là một sinh viên đại học nhuốm mùi sách vở. Nếu không phải giữa mi mày gã thoắt ẩn thoắt hiện dấu ấn ánh sáng mặt trời, rất khó để liên tưởng gã với thần điện Thái Dương.

Gã chắp tay đứng trên núi hoang, ánh mắt bình tĩnh thản nhiên, loại ánh mắt xem thường tất cả, nhìn xuống chúng sinh giống như Dương Diệt Sinh. Gã chỉ đứng đó, số khí tức âm u lạnh lẽo hoàn toàn không thể đến gần gã, từ đầu đến cuối bị gã ngăn cách bên ngoài cơ thể. Khí tức âm u lạnh lẽo tiếp xúc với chân lực hộ thân của gã lập tức bị bốc hơi hóa khí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.