Cao Thủ Tu Chân

Chương 3322



 

Chương 3322

“Không cần quá lo lắng!”.

Kim lão đại thấy bọn họ lo lắng, lập tức an ủi: “Năng lực của Thần Tử vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người, cậu ấy nhất định sẽ thuận lợi trở về tổng bộ!”.

“Bây giờ chúng ta chỉ cần làm theo chỉ thị của cậu ấy, vậy là đủ rồi!”.

Theo bọn họ thấy, dòng chảy rối sinh ra sau khi không gian đổ sụp quả thật rất hung hiểm, nhưng với Diệp Thiên có đạo thể trường sinh mà nói không phải mối đe dọa gì quá lớn.

Mặc dù đám người Ôn Thắng Nam vẫn thấy lo lắng, nhưng nghĩ tới lời Diệp Thiên nói, bọn họ điều chỉnh lại tâm trạng, đưa ba anh em Kim Thị cùng về tổng bộ Hiên Viên Điện.

Trong cung điện lơ lửng đổ sụp với tốc độ rất nhanh, vô số mảnh đá vụn bắn ra tứ phía. Diệp Thiên lại không quan tâm, mắt nhìn chằm chằm dưới mặt đất.

“Chấm dứt mọi chuyện ở đây đi!”.

Giọng nói cậu nhàn nhạt vang lên. Giây lát sau, cậu đổ người xuống, hóa thành một đường cầu vồng, lao thẳng đến mặt đất, đi sâu vào lòng đất.

Lúc này, sâu trong lòng đất của cung điện lơ lửng, từng vòng ma khí màu đen đang kết thành một lồng giam.

Trong lồng giam ma khí đó, một ảo ảnh hình rồng tỏa ra ánh sáng tím đang phẫn nộ gào thét.

Trong lòng đất u ám, một ảo ảnh hình rồng tỏa ra ánh sáng tím lấp lánh đang ra sức gào thét. Xung quanh người nó, từng vòng ma khí màu đen tỏa sáng mạnh hơn, nhốt chặt nó bên trong, khiến nó không thể trốn thoát.

“Gào!”.

Ảo ảnh hình rồng quẫy mình, quất mạnh đuôi vào lồng giam ma khí. Uy lực một đòn này không thua kém gì một đòn toàn lực của kim đan thần phẩm, nhưng khi đánh vào lồng giam ma khí lại chỉ khiến chiếc lồng hơi lay động một chút, sau đó không có hiệu quả gì khác.

Ảo ảnh hình rồng không hề từ bỏ, nó nổi giận gào thét hết lần này tới lần khác, cố gắng tông về phía lồng giam ma khí hết lần này đến lần khác, thử thoát khỏi.

Ở một bên khác của không gian âm u, một bóng người mặc áo choàng đen đứng giữa không trung, chính là Thiên Luân.

Gã nhìn ảo ảnh hình rồng không ngừng tấn công lồng giam ma khí, trong mắt hiện lên ý cười nhàn nhạt.

“Vô dụng thôi!”.

“Dù mày là hồn của linh mạch, nhưng linh trí lại cực kỳ hữu hạn, sức mạnh mày sở hữu cũng chỉ ở kim đan thần phẩm, làm sao phá được thủ đoạn của tao?”.

Giây lát sau, năm ngón tay gã khép lại, sau đó đột nhiên ấn xuống.

Lồng giam ma khí vốn được bố trí ở xung quanh đột nhiên giống như có sinh mệnh, xoay chuyển điên cuồng. Tầng tầng lớp lớp ma khí cuộn trào lại bắt đầu thu nhỏ vào trong.

Cảm giác được không gian bị đè nén mà trở nên chật hẹp hơn, ảo ảnh hình rồng tỏa ra ánh sáng màu tím càng thêm sốt sắng, tần số tông vào lồng giam ma khí trở nên càng lúc càng nhiều. Nhưng dù cho nó có tấn công thế nào vẫn không thể phá được lồng giam, ngược lại qua vô số lần tông phá, ánh sáng tím trên người nó trở nên nhạt đi.

Ảo ảnh hình rồng này chính là hồn linh mạch của động tiên, nơi Mộ Chủ Bắc Hoang ở. Mặc dù linh trí không đủ, nhưng cũng có ý chí và cách nghĩ của riêng mình. Lúc trước nó chỉ khuất phục Mộ Chủ Bắc Hoang, bây giờ Thiên Luân xuống dưới lòng đất, muốn chiếm đoạt nó, đương nhiên làm nó nổi lên phản kháng mãnh liệt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.