Cao Thủ Tu Chân

Chương 353: Chương 352





Bọn Tiếu Văn Nguyệt và Cố Giai Lệ đều quay đầu nhìn nhau, không nói nên lời, bọn họ vốn thấy cô gái này có phong cách cổ điển, khí chất phi phàm, nhưng bây giờ xem ra, căn bản chẳng khác gì ông lão kia cả, đều toàn nói những thứ xa vời thực tế!
Đây là thế giới của khoa học kỹ thuật, làm gì tồn tại cao thủ võ lâm nào có thể đánh một quyền làm rung núi lở đất chứ? Đó chẳng qua chỉ toàn những nhân vật tồn tại trong tiểu thuyết võ hiệp mà thôi, bọn họ sao có thể tin được?
Tảng đá to kia ít nhất cũng phải bốn, năm người mới ôm hết, trọng lượng và mật độ không biết đến cỡ nào, muốn dùng một quyền đánh thủng một lỗ đã rất khó rồi, còn muốn một quyền đánh võ vụn? Chị tưởng là đang quay phim võ hiệp sao?
Cô gái biết trong lòng mấy người này không tin, cô ấy không hề tức giận, chỉ lạnh lùng lắc đầu: “Có nói với mấy người thế nào thì mấy người cũng đều không tin, chi bằng để mấy người xem thực tế vậy!”.

Cô ấy vừa nói dứt, đột nhiên nhún người nhảy vụt một cái, cơ thể bay vút lên cao, rồi đặt chân lên tảng đá cao hơn hai mét.


Bọn Tiếu Văn Nguyệt đều vô cùng kinh ngạc, cho dù là sở Thần Quang
cũng sững sờ, cảm thấy rất sốc.

Vận động viên giỏi nhất trên thế giới, nhảy đến chiều cao tối đa cũng không quá hai mét, đến ngay cả cầu thủ bóng rổ giỏi nhất Hiệp hội bóng rổ quốc gia cũng chỉ đạt đến vậy, nhưng người phụ nữ váy trắng này lại nhảy nhẹ một cái bay lên hơn hai mét, đúng là không khác gì những siêu anh hùng trong phim.

Nhìn biểu cảm của mọi người, khuôn mặt của cô gái lộ vẻ đắc ý, cánh tay cô ấy hất một cái, bàn tay đã đánh vào đỉnh của tảng đá lớn đó.

Tiếng đá nứt vang lên, mọi người đều nhìn với vẻ bàng hoàng, vốn là một tảng đá lớn hoàn hảo đột nhiên xuất hiện vô số vết nứt, như thể những đường mạng nhện kéo dài, khoảnh khắc cô gái đánh ra một chưởng, bọn họ có thể cảm
thấy rõ rệt sự rung chuyển của mặt đất.

Mấy người đều kinh ngạc há hốc miệng, cô gái đột nhiên bay lên, xoay người trên không trung, một chân đá vào vùng trung tâm nhất của vết nứt.

Một tảng đá cần mấy người ôm mới hết, thế mà bị nứt toác, những viên đá vụn bay đập vào sườn núi bên cạnh, tạo ra những âm thanh lớn.


Bọn Tiếu Văn Nguyệt đứng hình, mãi không hết kinh ngạc, trong mắt đầy vẻ chấn động.

Một cô gái hơn bọn họ vài tuổi, vậy mà nhảy một bước hơn hai mét, một chưởng một cú đá khiến tảng đá nghìn cân vỡ vụn, nếu không phải là bọn họ tận mắt chứng kiến, thì bọn họ gần như đều cho rằng bản thân đang nằm mơ!
Mọi thứ xảy ra trước mắt quá đỗi kỳ lạ, đây đều là những cảnh tượng chỉ xuất hiện trong những bộ phim kiếm hiệp thôi, nhưng bây giờ lại xảy ra ngay trước mặt bọn họ.

Cô gái nhảy nhẹ xuống một cái, như thể một chiếc lông vũ rơi xuống bên cạnh bọn Tiếu Văn Nguyệt vậy, khuôn mặt cô ấy mang thần sắc cao ngạo, lạnh lùng nói.

“Đây chính là sức mạnh mà các võ giả trong giới võ thuật của chúng tôi có được, bây giờ mấy người đã tin chưa?”.

Mấy người nuốt nước miếng, không nói ra lời nào cả, nhưng ông già cụt tay thì gật đầu hài lòng, cú đánh vừa rồi cho thấy tu vi của cô gái đã có bước tiến triển mới.

Bọn Tiếu Văn Nguyệt hoàn toàn chìm trong nỗi bàng hoàng, khiến cô ấy
cảm thấy vô cùng mãn nguyện, nhưng vô tình, cô đột nhiên nhìn thấy Diệp Thiên đi phía sau bọn họ.


Diệp Thiên chỉ mải ngắm cảnh, gần như không có chút hứng thú gì về những việc mà cô ấy vừa thể hiện.

Cô gái hơi nhíu mày, phản ứng của Diệp Thiên khiến cô ấy cảm thấy khó hiểu.

Cô ấy còn chưa kịp nghĩ nhiều, thì bọn Tiếu Văn Nguyệt đã hoàn hồn lại, miệng thốt lên.

“Trên đời này thực sự tồn tại cao thủ võ lâm có thể dễ dàng tạo ra sự phá vỡ khủng khiếp như vậy sao?”.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.