Cao Thủ Tu Chân

Chương 469: Chương 468





Đối diện với hai nhân vật đỉnh cao như bọn họ mà vẫn có thể giữ được vẻ bình thản, hai tay chắp sau lưng, khí phách này đã vượt quá người bình thường, đến ông ta cũng không sánh nổi!
“Chính là các người đã thả khí cơ để dụ tôi đến?”.
Ánh mắt Diệp Thiên lạnh lùng lướt đến, nói với giọng sắc lạnh: “Nói đi, các người là ai, tìm tôi có mục đích gì!”.
Người phụ nữ tóc vàng ưỡn ẹo bước về phía trước, thả cho Diệp Thiên một nụ hôn gió.
“Đế Vương Bất Bại đúng là Đế Vương Bất Bại, nói chuyện cũng rất dứt khoát và thẳng thắn!”.
Bà ta vỗ ngực cười nói: “Tôi xin tự giới thiệu, tôi tên Evelyn, là thẩm phán viên của viện trọng tài!”.
Bà ta chính là một trong những thành viên nội bộ viện trọng tài, tên Evelyn và có biệt danh là “Ma nữ Hỏa Mị”.

Evelyn nhẹ nhàng bước xung quanh Diệp Thiên, biểu cảm vô cùng khêu gợi.
“Tôi từ xa xôi nghìn dặm đến đây, chỉ để gặp Đế Vương Bất Bại một lần!”.
“Còn nữa…”.
“Tôi thay mặt tất cả thành viên trong viện trọng tài, chân thành mời cậu gia nhập viện trọng tại, trở thành trọng tài viên mới!”.
“Tôi xin chân thành đại diện cho tất cả các thành viên của viện trọng tài mời cậu gia nhập viện trọng tài, trở thành một trọng tài viên mới!”
Evelyn nở nụ cười quyến rũ, bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng vuốt ve gò má Diệp Thiên, một vệt trắng nõn nà trên cổ áo thoắt ẩn thoắt hiện.
“Viện trọng tài?”
Diệp Thiên nghiêng đầu hờ hững, cảm thấy hơi kinh ngạc.

Tuy rằng cậu đã đi khắp Bắc Nam, biết không ít bí mật trên thế giới, cũng đọc nhiều sách cổ, nhưng viện trọng tài thì cậu quả thực lần đầu tiên nghe nói tới.
“Không sai!”
Evelyn nhẹ nhàng lắc lư, uốn éo, để lộ ra cơ thể mê người đến cực điểm.
Mặc dù Diệp Thiên rất mạnh mẽ, nhưng dù sao cậu cũng chỉ là một thanh niên sung sức, bà ta cảm thấy sự quyến rũ của mình ít nhất cũng có phần hấp dẫn đối với Diệp Thiên.
Trong khi dụ dỗ Diệp Thiên, bà ta giải thích: “Cái gọi là viện trọng tài là tổ chức tư pháp trên thế giới này, hoạt động trong thế giới ngầm.

Chúng tôi có thể xử lý bất cứ ai và quản bất cứ chuyện gì!”

“Tham gia viện trọng tài cậu sẽ có được vô số cộng sự đắc lực, có quyền tối cao cùng sự giàu có, cũng như nắm giữ quyền sinh sát của mọi sinh linh trên thế giới này.

Cho dù là nguyên thủ của một quốc gia, cậu cũng có thể tùy ý động đến!”
“Và cái mà cậu cần phải bỏ ra đó là khi viện trọng tài hạ lệnh, cậu chỉ việc làm tốt theo lệnh là được.

Thường ngày, bất kể cậu hành động như thế nào đều không có bất kỳ ai can dự ngăn cản.

Có thể nói là chỉ có trăm lợi chứ không hề có hại!”
“Cơ hội này là điều mà người khác đến nghĩ còn không dám nghĩ tới.

Kiếm sĩ Đảo Quốc Watanabe Heizou, người đã bị cậu giết chết trước đó chính là một trong những trọng tài viên của viện trọng tài chúng tôi!”
Evelyn vừa giới thiệu vừa quan sát biểu hiện của Diệp Thiên, nhưng bà ta nhận thấy Diệp Thiên không hề có phản ứng gì.
Bà ta hơi ngạc nhiên rằng dáng vẻ chẳng hề lay động này của Diệp Thiên thực sự rất hiếm thấy.
Thấy Diệp Thiên không chút động lòng, bà ta liền cười quyến rũ nói tiếp: “Đương nhiên, khi đạt tới ảnh giới Đế Vương Bất Bại như cậu hiện giờ thì sẽ không quan tâm đến tiền bạc quyền lực nữa!”
“Nhưng tôi thì tin rắng chắc chắn cậu sẽ có hứng thú với sức mạnh phải không?”

“Lúc đầu, Watanabe Heizou đã bị Diệp Vân Long đánh bại ở Hoa Hạ, ông ta trở về Đảo Quốc khổ luyện.

Cũng chính vì gia nhập viện trọng tài của chúng tôi nên ông ta mới đạt được cảnh giới như vậy trong hơn mười năm, từ cấp trung chí tôn võ học nâng thẳng lên cấp độ siêu phàm bán bộ!”
“Còn bây giờ cậu đã có thể giết chết được siêu phàm bán bộ, thiết nghĩ cậu đã có được sức mạnh của một siêu phàm thực thụ.

Tôi có thể đảm bảo với cậu, một khi cậu gia nhập viện trọng tài, cậu sẽ có được sức mạnh còn to lớn hơn hiện tại, đạt đến ngưỡng siêu phàm, thậm chí vượt qua cả ngưỡng siêu phàm cũng là chuyện dễ như trở bàn tay!”
“Chỉ cần cậu gật đầu, cậu lập tức sẽ là một thành viên của viện trọng tài chúng tôi!”
Evelyn giới thiệu xong liền ném một vật cho Diệp Thiên, Diệp Thiên đưa tay ra chộp lấy.

Đó là một cái đầu lâu đen ngòm, là biểu trưng huy hiệu của các thành viên trong viện trọng tài.
“Khiến tôi đạt ngưỡng siêu phàm? Thậm chí là vượt qua cả siêu phàm?”
Vẻ mặt của Diệp Thiên cuối cùng cũng thay đổi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.