[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

Quyển 1 - Chương 11: Đi chơi với q + bị úp



Trên đường đi Q không nói gì cả, chỉ có điều thoáng đưa tay ôm nhẹ lấy eo tôi thôi. Chắc Q vẫn ngại chuyện lúc nãy thì phải. Tới quán cafe của tôi, Q mới buông đôi tay đang ôm tôi ra, mặt thoáng đỏ lên, chắc ngại hehe. Bước vào quán, vốn thoả thuận trước với bọn nhân viên rùi nên không lộ chuyện tôi làm chủ quán, gọi ngay ly cafe đen đá ít đường, món quen thuộc của tôi =]] còn Q thì kêu ly socola. Cả hai im lặng, một sự yên lặng đến đáng sợ, nhưng cuối cùng rồi Q cũng cất tiếng mở lời trước

_ Xin lỗi N nha, tự dưng khi không lại khiến N bị a ta nói này nọ, N cho Q xin lỗi nha - Q lí nhí nói, mặt thì cuối gầm xuống tỏ vẻ hối lỗi

_ Có gì đâu, tôi nghe vậy quen rồi, mà thằng đó là ai vậy - tôi không quan tâm lắm, chỉ muốn biết là chuyện gì đang xảy ra thôi

_ A đó tên T học 12A10, nhà giàu có, ảnh cưa chị nay cũng gần 2 tháng rồi mà chị chưa chịu, thấy ảnh giả tạo sao sao đấy - Q nói, hoá ra là thanh niên trồng cây si chị ta =]]

_ À ai mượn bà chị xinh đẹp quá chi cho trai nó theo cơ chứ hehe _ tôi cười đểu ghẹo chị

_ Xinh đẹp gì cơ chứ, tui bình thường mà 

_ Ờ bình thường, đủ khiến khối a chết mê chết mệt rồi còn gì haha

_Xí chết kệ họ

_Cơ mà tôi lên chức bạn trai chị từ lúc nào thế hehe - tôi đá động ngay chuyện lúc nảy

_Hứ vinh hạnh lắm mới được làm bạn trai chị nhé cưng - ẻm nghênh mặt trả lời tôi

_Vâng, biết thế tôi bỏ bà lại cho thằng ku đó làm gì thì làm rồi haha

_Grừ mi dám à. Chết nè!!! Chết nè!!!

Sau mỗi từ ẻm hét là một nổi đau của tôi, cơn đau bỗng dưng xuất hiện nơi cái eo, sau đó lan dần lên khắp cả hai cái hông. Ôi thật khủng khiếp, chẳng biết đứa nào khai sinh ra cái bài nhéo thần công này nhỉ, đau chết đi được hiuhiu. Trong khi nước mắt tôi giàn giụa khắp mặt là trận cười khủng khiếp xuất phát từ đám nhân viên, chắc tụi nó thấy tôi bị hành hạ vui lắm thì phải, kì này phải trừ lương bọn chúng mới được Grừ.

Nhéo chán chê ẻm mới ngồi xún ghế, bỏ lại tôi đang quằn quại với cơn đau =]] Số tôi bị sao quả tạ chiếu hay sao mà tối ngày cứ bị gái hành hạ thế nhỉ, kiểu này riết chắc chết quá, hết e O giờ đến bà Q, không lẽ mình phải đè ra hấp 2 mẹ này thì bọn nó mới chịu bỏ tật nhéo hay sao ta. Cơ mà suy nghĩ chỉ là suy ngĩ vậy thôi, chứ lại gần 2 mẹ này chưa kịp làm gì thì đã ăn nhéo no nê luôn rùi @@

Ngồi tầm xàm ba láp giết thời gian cũng xong, tôi chở ẻm trả về nơi sản xuất, moẹ lại gặp dân đại gia nữa, nhà mặt phố 3 tầng nhìn thẳng ra sông BT. Trong nhà còn có chiếc Vious nữa chứ, xe máy thì 1 chiếc SH, 1 chiếc AB, 1 chiếc kawasaki H2 @@ ôi chiếc xe tôi hằng mong ước sao lại ở nhà con dỡ này ta hichic, đúng là trời phụ lòng người mà. Bỏ ẻm tại gia, tôi quay xe vi vu về, cũng không quan tâm đến mọi chuyện xung quanh, và đây chính là khởi đầu. Chạy được tầm 1 km, vừa ra khỏi đại lộ ĐK, rẻ vào đường HBT nhìn gương chiếu hậu thì thấy có 3 xe theo sau. Cơ mà cũng không nghĩ là nó theo mình, định mệnh đến khúc rẻ vào NQ thì đường vắng, 1 trong 3 xe đó phi lên trước, thấy nó cũng nhìn nhìn tôi, mà tôi mặt kệ vẫn chạy tiếp, tầm 100m thì thấy nó dừng lại chắn ngang đường, biết là có chuyện rồi, tôi móc cây baton ra nhét vào lưng quần, vẫn chạy lại. Đến gần chiếc xe chặn thì 1 thằng nhảy xuống cầm tuýp bem thẳng vào đầu tôi, hên có cái nón BH chứ không là đi bán muối luôn rồi. Choáng váng té xuống mặt đường do bất ngờ quá, sau vài giây bình tĩnh, biết bị úp nên tôi móc cây baton ra thủ thế. Tức thì 1 thằng nhảy xuống xe cầm tuýp chơi tôi tới tấp, cơ mà nó chưa đủ trình để hạ đượv tôi đâu. Né đòn, tôi vung cây baton lên đỡ cây tuýp, sau đó kèm theo 1 đạp vào thằng nhỏ của thanh niên kia. Gì chứ đánh nhau bảo vệ tính mạng quan trọng nhất, không cần chơi quân tử đâu hehe. Thằng đầu gục, 4 thằng trên 2 xe còn lại cũng rút hàng ra chơi tôi, loáng thoáng thấy có 1 thằng cầm kiếm nhật, kiểu này chắc chết mất. Gáng cố gắng trả đòn lại bọn chúng, cũng bem lại được 2 thằng, cơ mà đâu trâu bò đến mức chống lại được đám này, có vẻ là giang hồ thực thụ chinh chiến nhiều nên cho tôi ăn no đòn. Xoạt, âm  thanh khô khốc vang lên, một nhát chém vào bả vai trái, mùi máu tanh đã lan dần vào khứu giác tôi. Mắt tôi cũng đã nhoè đi nhiều do máu từ trên trán chảy xuống, chắc lúc ăn cây tuýp vào đầu làm tét da đầu rồi. Mắt tuy mờ nhưng cũng nhận ra bên kia chiến tuyến là ai, vâng chính là thằng thanh niên trồng cây si Q lúc nảy. Nhưng rồi tôi cũng chịu hết nổi, hình ảnh cuối cùng lưu lại là thằng đó cho tôi một nhát vào bụng, cơn đau từ ổ bụng lan dần ra, mắt tối sầm lại, tôi gục ngã...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.