[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

Quyển 2 - Chương 153: Người hẹn



Trước mắt tôi, một con nhỏ phải gọi là quen thuộc, vì ít ra cũng gặp nó được hai lần rồi mà:))) là nhỏ Mai.

_Hừ thì ra là cô à? -tôi hỏi ngay khi thấy nhỏ ngồi xuống đối diện tôi.

_Sao không thể là tôi? -nhỏ Mai nhướng mày hỏi.

_Chẳng sao cả, cô hẹn tôi ra đây làm gì?

_Anh làm gì mà gấp gáp thế, ngồi uống ly nước với tôi không được à! -nhỏ hờn.

_Với ai thì được, còn cô thì tôi không có hứng thú -tôi đáp.

_Vậy sao? Như thế nào mới được anh hứng thú đây? -nhỏ cười nhạt.

_Ý cô là sao?

_Đơn giản thôi, làm bạn trai của tôi, tôi thích kiểu người như anh lắm -nhỏ nói.

_Đừng mơ tưởng nữa cô gái, thằng này không bị ai ép buộc được đâu -tôi cười nhếch mép.

_Thế sao? Tôi có gì mà không thể là bạn gái của anh cơ chứ, nhan sắc, gia sản, có thứ gì tôi thua con nhỏ kia chứ -nhỏ Mai nói.

_Cô tưởng tôi chọn người yêu vì những lý do đó à? Chỉ có thế thôi sao -tôi cười nhếch môi.

_Chứ anh muốn sao?

_Tôi yêu Thư vì tấm lòng, chứ không phải vì những điều mà cô vừa nói -tôi đáp.

_Hừ để tôi xem hai người quen được bao lâu, mấy tấm ảnh kia chắc chưa đủ sức thuyết phục đâu nhỉ -nhỏ hậm hực nói.

_Hóa ra là cô làm chuyện đó à -tôi đứng bật dậy.

_Bình tĩnh đi, làm gì mà nóng thế?

_Hừ xin lỗi, trình photoshop của cô còn non tay lắm, chưa đủ để khiến chúng tôi chia tay đâu -tôi hừ nhạt nhìn nhỏ nói.

_...

_Nhưng tôi nói trước, đừng bao giờ động đến người tôi yêu, nếu không thì... đừng trách sao tôi ác -tôi cười lạnh với nhỏ.

_Chưa xong với tôi đâu, nhất định anh phải là chồng của tôi -nhỏ nói 1 cách tự tin.

_Sao? Chồng cô hả, nghe tức cười qua đấy -tôi cười vang.

_Anh! Được thôi anh cứ chống mắt lên mà xem đi -nhỏ nói.

_Vâng tôi sẽ ráng chống mắt lên mà xem haha.

Nhỏ tức giận lấy túi xách bỏ đi luôn, bỏ lại tôi vẫn không ngừng cười vật vả.

Mấy đứa kia thấy vậy nên gom qua ngồi chung với tôi luôn.

_Sao rồi? -nhỏ MNgọc hỏi.

_Chuyện gì mà mày với hai đứa kia cười dữ vậy -thằng A hỏi.

Quay qua thằng Đ với nhỏ Vy thấy hai đứa nó y chang tôi, vẫn còn cười ngặt nghẽo, thằng Đ cười rung cả bàn luôn vậy.

_Mày cũng nghe à Đ -tôi hỏi.

_Chứ sao! DM cái gì mà "anh sẽ là chồng của tôi" tao nghe mà đéo nhịn được cười luôn vậy -nó đập bàn cười ha hả.

_Chẳng ngờ anh có sức hút mạnh đến vậy luôn đó anh N -nhỏ Vy cũng cười.

_Là sao? Tụi mày nói gì thế kia -thằng A ngờ nghệch.

Bốp! -nhỏ MNgọc tát cho tôi 1 cái, bên kia thì thằng A dọng cho thằng Đ 1 đấm, còn nhỏ Linh thì véo tai nhỏ Vy.

_Rồi nín cười! Kể coi -nhỏ MNgọc ra lệnh.

_Ê Đ kể cho tụi nó nghe đi, tao tức cười quá nói không nổi.

_Vầy nè... -thằng Đ kể lại.

Những gương mặt ngờ nghệch của tụi nó ngay lập tức bật cười rộ lên, khiến mọi người trong quán ai cũng nhìn bọn tôi.

_Chẳng ngờ luôn đấy, thật là chẳng ngờ được -thằng A vừa cười vừa nói.

_Chuyện này... tôi thấy không ổn lắm đâu -nhỏ MNgọc luôn luôn là người đưa ra nhận xét 1 cách thỏa đáng nhất.

_Cô thấy sao?

_Chắc chắn nhỏ Mai sẽ làm những chuyện gì khác nữa, tôi nghĩ rằng anh sắp tới không yên ổn được đâu -nhỏ nói

_Được thôi, để tôi chống mắt lên xem nhỏ đó làm gì được tôi -tôi nói.

_Đừng tự tin như vậy, lỡ như người nhỏ Mai muốn đối phó là Thư thì sao? -nhỏ Linh góp ý.

_Cũng có thể đấy -nhỏ MNgọc nói.

_Hừ đụng tới Thư thì tôi không tha cho nhỏ đó đâu.

_Thôi vầy đi, trước mắt thì chờ xem nhỏ Mai làm gì đã -nhỏ Vy lên tiếng.

_Oke giờ giải tán đê.

Cả đám kéo nhau tính tiền rồi ra về luôn. Trước mắt là 1 con đường khó đi đầy chông gai, nhưng không có nghĩa là không vượt qua nó được. Tôi mất bao nhiêu thời gian, cũng như đã phải vượt qua khá nhiều khó khăn và thử thách mới có thể đến được với em, tất nhiên tôi sẽ không dễ gì mà để cho người ta phá tình yêu của tôi được.

Mà cũng chẳng hiểu sao nhỏ đó lại nhắm vào tôi nữa, trên đời còn thiếu gì người, hơi đâu lại cứ dây dưa vào tôi cơ chứ.

Haizz khổ thật, đến bao giờ tôi mới thật sự có 1 hạnh phúc trọn vẹn đây.

Trời vừa sập tối, tôi chạy qua quán bar của a2 chơi luôn, vì hôm nay cũng rảnh rỗi mà.

_Nay sao rảnh rỗi mà qua đây thế mày -a2 hỏi.

_Thằng kia làm gì mặt mày 1 đống vậy mày -chị hai hỏi.

_Đâu gì đâu chị hai, nay quán đông khách nhỉ -tôi hỏi.

_Ờ quán anh mày mà kêu sao không đông khách được. -a2 nói.

_Ê N này bạn gái mày đâu sao chưa ra mắt chị mày nữa -chị hai hỏi

_Nhà khó không đi chơi được -tôi nói.

_Chà xui vậy, biết chừng nào chị mày mới gặp được em dâu đây.

_Lo gì, không sớm thì muộn thôi.-tôi nói.

Chợt dt tôi rung lên, lấy ra thì thấy mẹ gọi, chẳng biết có chuyện gì mà mẹ lại gọi vào giờ này nữa.

_Con nghe nè mẹ.

_Mày về nhà đi, có chút việc cần mày ở nhà đây -mẹ nói.

_Gì thế mẹ?

_Cứ về đi thì biết.

_Dạ chờ chút con về ngay đây.

Tắt máy tôi chào anh chị hai rồi về nhà luôn, chẳng biết sao lại gọi tôi kêu về gấp nữa. Đang đi dt lại rung, lần này là có tin nhắn, của nhỏ MNgọc

"Về nhà lẹ đi, ngạc nhiên lắm đấy:)"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.