[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

Quyển 2 - Chương 194: Những điều không biết



Buồn nào rồi cũng qua thôi, hãy cứ vui vẻ lên mà sống. Chúng ta sống là để vì tương lai, vì ngày mai chứ không phải lúc nào cũng nhớ đến quá khứ, sống lùi về quá khứ đâu. 

Tôi lại trở về cuộc sống thường nhật của mình, đâu nhất thiết phải cần đến tình yêu thì tôi mới sống được, tôi vẫn còn lý tưởng và hoài bão lớn lao kia mà. Mỉm cười trước cái suy nghĩ ngây ngô của mình, tôi lại lao nhanh xe trên đường, khi bầu trời vẫn còn trong sương sớm, mặt trời vẫn chưa ló dạng ở đằng đông. 

Chợt nhớ đến hai con heo còn nằm ở nhà, tôi ghé xe vào 1 quán phở bên đường, mua hai phần cho Quyên và MNgọc. Hôm qua hai cô nàng đã chạy tất bật vì buổi tiệc của tôi rồi, đã thế còn uống nhiều rượu nữa chứ. Cho đến lúc tôi ra sân bay tiễn thằng Hưng với DThuỳ về HN, hai cô nàng kia vẫn còn say giấc nồng trên chiếc giường yêu quý của tôi. 

Mang hai phần phở nóng hổi trên tay, tôi lại phải lao nhanh về, vì lúc này trời đã bắt đầu sáng rõ rồi. Hôm nay tôi còn phải đi học nữa, chẳng cúp được vì tôi mới nhập học chưa được lâu, để dành mấy tiết đó sau này cúp đi chơi sướng hơn. 

Về tới nhà trọ, tôi nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào. Có vẻ như cả Quyên và MNgọc vì mệt quá mà đến bây giờ chưa ngủ dậy nữa, vẫn còn thân trong chăn ấm cúng quá kia mà. Mỉm cười nhìn hai nhỏ ngủ trong giây lát, người ta thường nói con gái đẹp nhất là khi ngủ có vẻ đúng thật. Tự nhiên, mộc mạc, dễ thương thật mà. Nhưng vẫn không tránh được cái vẻ mặt ngu ngu khó tả của cả hai con heo kia. 

Trút hai phần phở kia ra nồi rồi hâm nóng lại, để sẵn cho hai nàng dậy ăn. Xác định là cả hai nay phải cúp học là cái chắc rồi, tôi mỉm cười kéo chăn đắp lại cho hai đứa, rồi ngắm nghía thêm chút nữa. Bất giác, 1 thứ gì đó thu hút tôi, khiến tôi không thể khống chế bản thân mà cuối xuống hôn lên môi Quyên. 

1 nụ hôn thoáng qua thôi, nhưng lại vấn vương nhiều xúc cảm. Đã khá lâu rồi tôi mới được hôn lên môi Quyên ấy chứ, cảm giác vẫn vậy, vẫn là đôi môi mềm mại quyến rũ, nhưng chỉ khác hiện tại là 1 nụ hôn lén mà thôi. 

_Bắt quả tang nha! Dám hôn lén em há -Quyên khẽ cười, mắt vẫn còn nhắm. 

_Thì sao nào -tôi nói, đầu vẫn còn ghé sát xuống mặt em. 

_Anh... -Quyên mở mắt ra, nhìn tôi cười mỉm, rồi vòng tay qua cổ tôi, ghì đầu tôi xuống đặt lên môi tôi 1 nụ hôn. 

Tôi chìm đắm vào trong nụ hôn đó của em, có chút bất ngờ, nhưng tôi nhanh chóng gạt bỏ nó qua 1 bên, để mà hoà quyện vào cái hôn buổi sớm của Quyên. Mất 1 lúc sau Quyên mới chịu buông tôi ra, mặt đỏ ửng lên. 

_Quà sinh nhật của em đấy -Quyên nói. 

_Hì cảm ơn em -tôi cười, tay đan vào tay em, tìm chút hơi ấm của sự hạnh phúc. 

_Hôm nay anh có đi học không? 

_Có chứ, nay học môn quan trọng nên không bỏ được, thế còn em? 

_Nay em cúp, muốn được ngủ nữa hà -Quyên nhõng nhẽo. 

_Vậy em ngủ ở đây đi, lát hai đứa dậy thì lấy phở anh để trên bàn đó ăn sáng nha -tôi dặn dò. 

_Dạ anh đi học đi -Quyên nói, rồi lại nhắm mắt ngủ tiếp, coi bộ em vẫn còn mệt hay sao mà lại nhanh vào giấc ngủ đến thế. 

Vào tắm rửa cho mát mẻ rồi tôi lại tiếp tục hành trình đến lớp. Nay vào học chủ yếu tại vì tiết chủ nhiệm thôi, với lại tôi cũng cần cảm ơn My với Yến vì đã giúp tôi có được 1 ngày sinh nhật tuyệt vời đến thế. 

Tới lớp thì hai nhỏ đã vào rồi, tất nhiên vẫn chừa chổ cho tôi ngồi rồi. Vừa thấy tôi Yến đã quắc tôi lại ngồi kế bên luôn rồi. Được ngồi với hotgirl thì dại gì mà từ chối cơ chứ hehe. 

_Chúc mừng sinh nhật N nha -Yến đưa tôi 1 gói quà nho nhỏ, xinh xinh. 

_Hì N cảm ơn Yến nha. 

_Còn đây là của tôi, chúc anh sinh nhật vui vẻ -My nói, tay chìa 1 gói quà khác, cũng bé bé xinh xinh giống hệt nhỏ Yến luôn. 

_Vâng xin cám ơn nhá -Tôi cười, tay đón lấy hai phần quà từ hai nhỏ. 

Đặt balo xuống bàn, tôi nhét hai phần quà của hai nhỏ vào balo luôn, rồi vui vẻ quay qua nói 

_Cảm ơn hai người nhé, nhờ hai người mà tôi mới có được 1 ngày sinh nhật đáng nhớ đến thế. 

_Hì có gì đâu N, tụi mình chỉ giúp được tí xíu thôi, còn nhiêu là bạn Quyên làm hết rồi -Yến nói. 

_Haizz chẳng hiểu sao anh lại có nhiều người quan tâm đến thế -My trề môi. 

_Chắc tại tôi tốt số hehe -tôi phì cười. 

_Phải rồi, thế còn nhỏ gì tên MThư ấy, hôm bữa là nhỏ gặp anh ở quán cafe phải không -My chợt hỏi. 

_Thì sao nào? -tôi thắc mắc khi tự dưng My lại nhắc với tôi về MThư cơ chứ. 

_Thế anh không ngạc nhiên khi có mặt nhỏ đó trong buổi tiệc à? -My tiếp tục hỏi. 

_Sao đâu? Tôi thấy cũng bình thường thôi mà, à mà tôi vẫn chưa hiểu sao MThư lại xuất hiện ở đó nữa, Thư đâu biết chổ ở của tôi -đến bây giờ tôi mới chợt nhận ra cái điều đó, hôm qua tôi vì nhiều chuyện lu bu quá nên chẳng nghĩ ra cái điểm khó hiểu đó. 

_N vẫn không biết ai kêu MThư đến dự sinh nhật của N à -Yến cũng nhìn tôi ngạc nhiên, nhưng cũng phần nào thể hiện rằng chỉ có mình tôi là không biết đáp án mà thôi. 

_Chắc là MNgọc rồi, vì MNgọc lúc trước thân với MThư -tôi chắc mẩm trước cái đáp án mà tôi đưa ra. 

_Sai rồi, tôi là người ngoài cuộc còn nhận thấy MNgọc hiện tại đang ghét MThư ấy -My lắc đầu. 

_Ơ sao lại như thế -tôi ngạc nhiên, vì trước giờ chẳng phải MNgọc rất thân với MThư hay sao, mà giờ nhỏ My lại nói như thế, thật là khó hiểu mà. 

_Tôi không biết lúc trước hai người đó ra sao, nhưng hôm qua nhìn ánh mắt của MNgọc dành cho bạn gái cũ của anh thì tôi nghĩ đó không hẳn là ghét thôi đâu, mà là rất ghét nữa đấy -My gằn giọng. 

_Sao cô nghĩ thế? -tôi hỏi ngược lại. 

_Con gái tụi này hiểu suy nghĩ của nhau mà N, đó là trực giác riêng của phụ nữ -Yến nói. 

_Cứ cho là vậy đi, không phải MNgọc kêu MThư đến tham dự sinh nhật tôi, vậy chẳng lẽ Thư tự đến hay sao? Hay là hai cô mời đến -tôi ngờ vực. 

_Sao anh không nghĩ là Quyên? -My chợt hỏi. 

_Ơ... Quyên trước giờ đâu có biết Thư? -tôi bâng khuâng suy nghĩ.

_Tôi không biết, nhưng là Quyên mời Thư đến đấy, chắc Quyên muốn Thư nói điều gì đó với anh mà thôi -My thở dài. 

_Khó hiểu thật -tôi ngã người ra ghế, đâm chiêu suy nghĩ. 

Tại sao Quyên lại mời Thư đến dự sinh nhật tôi, chỉ đơn giản là cho tôi gặp Thư, hay là còn có mục đích khác ẩn sâu trong đó nữa. 

Tiếng giảng viên dường như không còn lọt vào tai của tôi được nữa, thay vào đó là muôn vàn những nghĩ suy chạy qua chạy lại trong đầu tôi, những câu hỏi tại sao lại được đặt ra, nhưng vẫn chưa có lời giải đáp hợp lý. 

Thẫn thờ cố gắng gạt những cái suy nghĩ đó ra khỏi tâm trí, mặc kệ đi vì giờ đây cũng chẳng còn nghĩa lí gì nữa, vì tôi và MThư đâu còn là gì của nhau, thôi thì sự hiện diện của em trong buổi tiệc sinh nhật của tôi cũng đủ lắm rồi, xem như đó là toàn bộ những tình cảm của em dành cho tôi từ trước tới giờ, gom hết vào 1 buổi gặp mặt ngắn gọn đó vậy. 

_Làm gì mà thẫn thờ dữ vậy, vẫn còn suy nghĩ về chuyện đó à? -My hỏi. 

_Ừ còn chút khó hiểu -tôi đáp. 

_Bỏ đi, mà tôi thấy Quyên với MNgọc có tình cảm với anh đấy -My cười đểu. 

_Vậy à -tôi vẫn còn đang đắm chìm trong những cái suy nghĩ vớ vẩn kia, không để ý lắm đến lời nói của My. Còn Yến thì chẳng hiểu sao lại quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ nữa, từ nãy với giờ nhỏ luôn lắng nghe cuộc nói chuyện của tôi với My mà thôi, lâu lâu còn góp ý, mà giờ thì... 

_Đào hoa cũng là 1 cái tội đấy nhé -My lầm bầm, vừa đủ để tôi nghe trọn cả câu nói. 

Tôi im lặng chẳng nói gì nữa, mắt nhìn chằm chằm lên bảng, còn tâm trí thì đang lơ lững đâu đó, giờ đây những cái gì đó rối ren lại tiếp diễn trong tôi, chẳng hiểu sao lại như thế nữa, có lẽ vì những lời nói của My và Yến về những người con gái bên cạnh tôi trước giờ chăng. Đúng là con gái khó hiểu thật mà. 

Gạt qua những suy nghĩ đó, chuyện gì đến nhất định sẽ phải đến thôi, cứ lo lắng suy nghĩ mãi cũng chẳng làm được gì cả. Đến giờ ra chơi, thằng Khải lại chổ tôi. 

_Ê mày biết đá banh không N? -nó hỏi. 

_Sơ sơ thôi! Chi thế mày? 

_À kêu mày vào team đá banh của lớp luôn, chuẩn bị đá giải trường kìa. 

_Vậy hả, thế cho tao 1 vé dự bị đi, chứ tao đá phế lắm -tôi nói. 

_Oke mày, à mà mai lên sân đá tập nhé -nó nói

_Mai hả, mai chắc không được mày ơi, thôi tụi mày tập đi, chứ tao dự bị thì tập làm méo gì. 

_Ờ thế cũng được. Thôi tao về chổ đây -nó nói rồi quay đi, sau khi ghi tên tôi vào danh sách đội banh của lớp. 

Tính ra thì cũng đã lâu rồi tôi vẫn chưa đụng được tới trái banh luôn vậy, dường như chẳng có mấy thời gian rảnh để được đi đá banh cùng bạn bè cả. Nhớ lắm thời cấp 3 đã qua.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.