Cát Quẻ

Chương 245: Bố cục phong thuỷ



Đợi ba người đứng dậy rời khỏi chính viện, Dư Bá phủ phu nhân nhìn danh mục quà tặng Trần thị đưa tới, cười cười với ma ma bên cạnh chính mình: "Quý phủ hiện giờ đang lúc cực nổi bật, đại phu nhân cũng là người biết lễ nghĩa, lục nương tử như vậy đều bị dạy dỗ biết quy củ."

Ma ma bên cạnh cười nói: "Phu nhân nói phải, Thất hoàng tử đang chịu hoàng ân, nghe nói Thất hoàng tử đối với Quý lục nương tử cực tốt, Quý phủ như thế nào cũng không dám ném nữ tế phú quý này, tự nhiên phải dạy dỗ cẩn thận một phen."

Dư Bá phủ phu nhân thở dài một tiếng.

Thất hoàng tử phi này làm sao không ra ở phủ Dư Bá bọn họ. Nói như thế nào nữ nhi phủ Dư Bá bọn họ đều tốt hơn Quý Lục ở thôn trang hai năm.

Ba người ra khỏi chính viện, tới Thuỷ Nguyệt Viện của Thế tử phi. Thế tử phi phất tay cho nha hoàn không liên quan lui ra, chỉ chừa lại nha hoàn từ Quý phủ mang đến hầu hạ hai bên.

"Hoành ca nhi đâu?" Trần thị ngồi xuống không lâu, liền nhớ cháu ngoại. Thế tử phi cho bà vú đưa lại đây. Đứa bé bốn tuổi kia được dạy dỗ cực hiểu lễ, tuổi còn nhỏ liền một bộ người lớn chắp tay cúi người hành lễ: "Ngoại tổ mẫu có lễ, lục dì có lễ."

"Hài tử ngoan, hài tử ngoan." Trần thị biết phủ Dư Bá thủ lễ, chỉ lôi kéo cánh tay Hoành ca nhi nhìn cẩn thận, rồi sau đó lấy ra túi tiền tặng lễ. Quý Vân Lưu nhìn tiểu ca nhi giống đại nương tử Quý phủ, nhìn cũng cảm thấy vô cùng đáng yêu, hỏi vài câu linh tinh như ngươi mấy tuổi, có đọc sách biết chữ, Hoành ca nhi ít khi nói cười, từng câu từng chữ cực kỳ quy củ đáp lời.

Quý Vân Lưu muốn xoa bóp gương mặt nhỏ kia, thấy nhóc con bốn tuổi vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm chính mình, ho khẽ một tiếng, cuối cùng không vươn ma trảo, đưa túi tiền bên trong có chứa khoá trường mệnh qua. Hoành ca nhi thu lễ vật của hai người lại chắp tay thi lễ, bị bà vú dẫn đi.

Trong phòng chỉ còn mấy người, Trần thị không hề quanh co lòng vòng, duỗi tay từ trong tay áo rút ra một chồng ngân phiếu đưa qua: "Quyến tỷ nhi, ngân phiếu này con thu đi, sau này chỗ cần dùng cũng không cần tiết kiệm, thân thể bản thân càng muốn chăm sóc tốt."

"A nương, tuyệt đối không được!" Đại nương tử nơi nào chịu: "Từ khi nữ nhi xuất giá, mẫu thân vẫn luôn trợ cấp cho con, đây đây... Nào có việc bất hiếu bậc này. Nữ nhi lại thu, nhất định phải bị Thiên Lôi đánh chết. Hơn nữa, người còn cần chuẩn bị của hồi môn cho tam tỷ nhi và lục tỷ nhi."

Trước mặt Quý Vân Lưu, Trần thị cũng không che giấu: "Con nhìn một cái xem phòng này của con, con nhìn một cái xem xiêm y bản thân... Những thứ này đều là chuyện thể diện. Nếu không phải con thật sự gian nan đến tận đây, cũng sẽ không ngay cả thể diện cũng không màng. Cuộc sống này đều qua thành bộ dạng gì! Của hồi môn của bọn muội muội con con không cần lo lắng, mẫu thân chắc chắn đối xử bình đẳng, con có, bọn chúng tất cũng không ít."

Đại nương tử hàm chứa nước mắt, vẫn không chịu thu. Vốn riêng của mẫu thân nàng có bao nhiêu nàng biết. Năm đó, của hồi môn của nàng từ trong kho chung chi ra một ít, mẫu thân nàng cũng là ra hơn phân nửa. Hiện giờ quá kế qua thêm lục muội muội, còn ở thôn trang đợi hơn hai năm, gả càng là hoàng tử, của hồi môn này, sợ là sẽ đào rỗng tất cả vốn liếng của mẫu thân nàng.

Nếu nàng còn bất hiếu thu ngân phiếu này, không phải muốn sống sờ sờ lột sạch mẫu thân nàng sao?

Quý Vân Lưu nhìn Trần thị cùng đại nương tử đẩy tới đẩy lui, khóc tới khóc lui. Chồng ngân phiếu kia, dường như đều là ngân phiếu trăm lượng. Nhiều như vậy, nhiều lắm cũng chỉ hơn một ngàn lượng bạc, so với kho riêng nhỏ của nàng, thật là không đủ nàng nhét kẽ răng.

Còn chưa đủ tiền nàng mua hai cân yến huyết thời chủ nghĩa tư bản lúc trước.

"Đại tỷ tỷ, tỷ vẫn đừng từ chối tấm lòng của mẫu thân. Nếu tỷ thật sự băn khoăn, sau này cửa hàng kiếm lời, chúng ta trả lại cho mẫu thân là được."

Đại nương tử cười khổ: "Lục muội muội có điều không biết, trong cửa hàng kia của ta, hàng năm còn phải bù vào không ít. Năm nay ta tính toán đưa cửa hàng cho người khác thuê, so với vẫn luôn thua lỗ tốt hơn chút."

"Vì sao còn phải bù bạc?" Quý Vân Lưu kỳ quái nói: "Là vị trí cửa hàng kia không tốt?"

"Cũng không phải. Khi đó ta chưa thành thân, cửa hàng đặt trong tay mẫu thân vẫn là hàng năm có lợi nhuận. Cũng không biết vì sao, sau khi ta gả đến phủ Dư Bá, việc làm ăn của cửa hàng chậm rãi ảm đạm. Thứ này bán không ra đành phải giữ lại, càng giữ càng nhiều vốn liếng khó thể thu hồi. Hình thức mới mẻ lại càng ngày càng ít, vòng đi vòng lại, việc làm ăn trong cửa hàng liền càng ngày càng kém. Năm trước ta tính toán, một cửa hàng thua lỗ hai trăm lượng bạc, một nhà khác lại là gần ba trăm lượng." Phủ Dư Bá túng quẫn, sờ sờ đem Quý đại nương tử đã từng là tiểu khuê các cọ xát thành một nữ tử lõi đời dựa vào bàn tính qua ngày: "Từ sau khi ta gả vào, mẫu thân liền giao cho ta xử lý việc nội trợ trong phủ. Sau khi ta tiếp nhận toàn bộ việc nội trợ của phủ Dư Bá, mới biết tiền thiếu những quầy hàng rong bên ngoài đó đều đã đến nông nỗi không gánh vác nổi, chỉ dựa vào Bá gia cùng thế tử lấy chút bổng lộc, căn bản không đủ nuôi sống cả gia đình này..."

Đại nương tử kể ra miễn cưỡng cười: "Làm lục muội muội chế giễu."

"Không." Quý Vân Lưu lắc đầu nói: "Đại tỷ tỷ là đang dạy ta việc phòng thu chi sau này, muội muội đối với những thứ này dốt đặc cán mai. Ta mới sợ đại tỷ tỷ chê cười ta đấy."

Trần thị thấp giọng nói tiếp: "Quyến tỷ nhi, lục tỷ nhi ở trong cung từng được Tần vũ nhân chỉ điểm, biết xem phong thuỷ một chút. Chuyện này ta từng nhắc đến một chút trong thư với con. Hôm nay, ta mang lục tỷ nhi lại đây chính là nhìn xem một cái, xem nơi này của con liệu có chỗ nào không ổn."

Giữa tỷ muội nhà mình, đại nương tử cũng không chú ý nhiều lắm. Chuyện không có tiền ngày không qua tốt nàng đã hiểu chút năm, phu thê nghèo hèn trăm chuyện bi ai, trước mặt muội muội tự nhiên sẽ không giả thanh cao gì đó, đại nương tử liền lập tức đặt câu hỏi: "Lục muội muội có nhìn ra cái gì hay không. Nếu không xem cẩn thận, ta cũng có thể mang theo lục muội muội ra sân bên ngoài đi một chút."

Quý Vân Lưu từ cửa lớn tiến vào đã nhìn cẩn thận: "Đại tỷ tỷ, phủ Dư Bá chẳng lẽ không tin phong thuỷ sao?"

Theo lý thuyết, toà nhà cổ đại khi lựa chọn xây dựng, đều phải chọn một vị trí phong thuỷ tốt mới khởi công. Nhưng phủ Dư Bá này, đừng nói bố cục bên trong, chính là vị trí toà nhà đều rất xằng bậy.

Đại nương tử: "Cũng không phải. Nếu gặp gỡ ngày đạo pháp núi Tử Hà, trong phủ có thể đi cũng đều sẽ đi. Có điều đạo trưởng núi Tử Hà khó mời, mời đạo trưởng trong núi lại đây nhìn xem phong thuỷ tất nhiên không có."

Trần thị nói: "Vậy vì sao không mời những đạo trưởng ở phố Đông Nhân lại đây nhìn xem."

Đại nương tử thở dài, Trần thị liền hiểu rõ, ai! Nói đến nói đi, vẫn là vấn đề bạc.

Quý Vân Lưu ăn ngay nói thật: "Nhà chính của phủ Dư Bá xây trên đường phản cung, cửa chính liền đối với đường phản cung. Cái gọi là đường phản cung chính là đường cong, giống như vậy..." Nói, nàng dùng tay vẽ nửa vòng tròn trên bàn: "Cái này trên phong thuỷ học mà nói, là một đường chết. Nếu ở trong đường cong là tướng may mắn, mà phủ Dư Bá... Tỷ tỷ nói vậy cũng biết, là ở bên ngoài hình cung. Phòng cao hơn đường, giống như hình cong bị cung tên nhắm trúng, sẽ không nạp tài."

Đại nương tử giương miệng "A" một tiếng, rất vội vàng: "Vậy lục muội muội có phương pháp gì phá giải hay không?"

Quý Vân Lưu nói: "Hoá giải cục phong thuỷ như vậy, nếu không phải đổi cửa lớn của toà nhà, vậy liền sắp đặt một đôi long quy tới hoá giải, hoặc đặt một đôi kỳ lân ở vị trí phản cung."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.