Cát Quẻ

Chương 246: Tiền vô như nước



Đại nương tử ngẫm nghĩ, nếu đổi mới cửa lớn toà nhà là không có khả năng. Trước không nói Bá gia và phu nhân có đồng ý hay không, ngay cả thế tử khẳng định cũng không đồng ý. Vậy chỉ có thể mua đôi kỳ lân hoặc long quy hoá giải một chút. Quý đại nương tử trong lòng quyết định chuyện này, lại truy hỏi còn có yêu cầu khác cần chú ý hay không.

Quý Vân Lưu nhìn sắc mặt vừa khẩn trương vừa chờ mong của Quý đại nương tử, trong lòng thở dài một tiếng. Không có tiền giống như rau xanh đậu hủ, quả thực là khổ hình tàn nhẫn nhất trên đời này!

Vì sau này sung sướng, nàng còn phải không từ thủ đoạn... Không đúng, Tổ sư gia, câu này xoá, là khiến chính mình nỗ lực tiền vô như nước.

"Bát tự ngày sinh của đại tỷ tỷ cực tốt, cùng sao tài mạnh yếu tương đương, trong mệnh tất sẽ mang tài." Quý Vân Lưu cẩn thận nhìn tướng mạo của đại nương tử: "Chẳng qua ngày sinh của tỷ tỷ thuộc Hoả, tài vận có chút khó khăn. Tỷ tỷ lại còn tương khắc với Thuỷ, nếu tương khắc với Thuỷ, vậy trước nhà liền không thể nuôi cá."

Đại nương tử không tự giác há hốc miệng: "Như thế nào lại vậy, ta vẫn luôn nghe nói trong nhà nuôi cá có lợi cho phong thuỷ."

"Vạn vật đều có từ trường, từ trường có thể nói là một loại khí. Nước nuôi cá, ngũ hành là Thuỷ, tương khắc với ngũ hành của tỷ tỷ. Ao cá ngoài viện xây hướng ra bên ngoài, dòng nước hướng ra phía ngoài, tỏ vẻ tài tràn ra ngoài, sẽ không tụ lại." Tới cũng tới, nói cũng nói, Quý Vân Lưu đơn giản dùng một lần nói hoàn chỉnh: "Trong viện này, mở cửa liền thấy bệ bếp trong bếp phía trước, đây là tướng để lộ kho tài, không chỉ không có lợi cho phong thuỷ, ngược lại phá hỏng tài vận trong mệnh của tỷ tỷ."

Trần thị cũng hỏi: "Vậy lục tỷ nhi, ao cá này nên hoá giải thế nào, tìm người xây lại ao cá sao?"

"Trồng một ít cỏ cây trong đó là được. Mộc sinh Hoả, có lợi cho tỷ tỷ."

Trần thị vỗ vỗ ống tay áo, Tần vũ nhân thật là dốc túi truyền dạy, dạy lục tỷ nhi nhiều như vậy. Nếu không phải trường hợp không đúng, ngay cả nàng cũng muốn đưa sinh thần bát tự cho lục tỷ nhi đánh giá ngày sinh. Có điều cuộc đời này của nàng, tướng công hiểu nàng tôn trọng nàng, nhi nữ đều hiếu thuận nàng, lão phu nhân cũng đối với nàng như nữ nhi ruột, cũng không có yêu cầu không thoả mãn.

Nhiều chỗ không tốt như vậy, Quý đại nương tử theo bản năng truy hỏi: "Lục tỷ nhi, còn có những chỗ khác cần sửa sao?"

Quý Vân Lưu đứng lên, chậm rãi đi một vòng trong phòng, lắc đầu nói: "Mặt khác đều là một ít việc nhỏ, không cần quá để ý. Bố trí phong thuỷ tuy hữu dụng, nhưng nếu trong phòng của một người đã sắp xếp đồ đạc dùng thuận tay, cũng không cần thiết hiếu thắng sửa thêm. Thói quen thành tự nhiên, bình hoa linh tinh tuỳ ý di động một chút, ngược lại có nguy hiểm đánh nát, như vậy thật ra càng bất lợi."

Đại nương tử liên tục gật đầu: "Lục muội muội, mấy chỗ lúc trước ta nhớ kỹ, đa tạ muội."

Quý Vân Lưu tự nhiên nói không cần khách khí. Sau khi cáo từ, đại nương tử sai người chuẩn bị rất nhiều hạ lễ. Tuy nói Quý phủ hiện giờ thật đúng không coi trọng những hạ lễ này của phủ Dư Bá, nhưng rốt cuộc là quy củ, cũng không khách khí mà nhận lấy. Lúc gần đi, Quý Lục nhìn phương hướng chính phòng liếc mắt một cái, cười cười với Quý đại nương tử: "Đại tỷ tỷ, muội muội có một câu, nói ra còn mong đại tỷ tỷ đừng nên trách tội."

"Sao có thể chứ? Giữa tỷ muội chúng ta, không có nhiều nghi thức xã giao như vậy. Lục muội muội có chuyện cứ nói thẳng." Đối với vị muội muội này, trong lòng Quý đại nương tử xem như phức tạp. Ngày đó, khi nghe nói nàng ấy muốn quá kế đến danh nghĩa mẫu thân nhà mình, trong lòng cũng thoáng kinh ngạc trong chốc lát. Đối với Quý Vân Lưu, ấn tượng của nàng còn dừng lại ở gương mặt nha đầu đầy vẻ khiếp đảm kia, chỉ vì Quý Vân Lưu mỗi lần cùng chúng tỷ muội chơi đùa, muội ấy luôn sợ hãi đứng một bên.

Rồi sau đó, nàng gả đến phủ Dư Bá, bận rộn liền không hề chú ý nhiều vị muội muội nhỏ tuổi này. Chỉ là hai năm trước, nghe nói vị muội muội này vì bệnh thuỷ đậu bị đưa đến thôn trang bên ngoài, khi đó nàng còn trở về phủ một chuyến. Nhìn thất tỷ nhi dọn vào Khuynh Vân Viện, nàng còn huấn dạy Quý Vân Diệu một phen, luôn cảm thấy hành động lần này của tam thẩm thẩm và thất muội muội giống như tu hú chiếm tổ, không quá phóng khoáng, không lên được mặt bàn. Mà hiện giờ, nhìn Quý Vân Lưu từ thôn trang trở về, tính tình, rồi ngay cả bộ dáng cũng không giống, trong lòng đại nương tử cũng không biết là vui mừng hay thương tiếc.

Vui mừng chính là vị muội muội này ở thôn trang không chỉ học tốt, ngược lại sửa lại bộ dáng khiếp đảm. Thương tiếc tự nhiên là, lục muội muội tính tình thay đổi lớn, chỉ sợ đều bị tam phòng và Trương gia dưới đường cùng bức ra.

"Tỷ tỷ," cả giọng nói của Quý Vân Lưu cũng nhỏ lại, thấp đến chỉ Quý đại nương tử mới nghe được: "Phu nhân phủ Dư Bá nhất định là người không dễ ở chung. Nếu tỷ tỷ thật sự không chịu nổi phu nhân, tỷ tỷ có thể đến Quý phủ chúng ta tìm tổ mẫu, Quý phủ chính là nhà mẹ đẻ của tỷ tỷ."

"Lục tỷ nhi, muội..." Quý Vân Quyến cũng cứng họng.

Quý Vân Lưu cười khẽ: "Dư phu nhân khoé miệng hướng xuống, nếp nhăn chữ bát trên ấn đường sâu đậm, chúng ta cũng không thể nói mệnh cách bà ta không tốt. Nhưng tướng từ tâm sinh, trên thân người tự mang một loại khí chất. Tỷ tỷ tuyệt đối không cần học theo Dư phu nhân, ít khi nói cười, than thở chính mình số khổ, bằng không chúng ta mệnh tốt đều qua thành mệnh không tốt."

Quý Vân Quyến nhìn Quý Vân Lưu nghịch ngợm nháy mắt xem chính mình, phụt một tiếng cười lên: "Lục muội muội nói rất đúng, ngày đều là trong tay chúng ta qua mà ra." Nàng cầm tay Quý Vân Lưu, cười nói: "Lục muội muội, về sau muội cùng Thất hoàng tử nhất định là tốt đẹp rực rỡ."

Quý Vân Lưu gật đầu: "Ta cũng cảm thấy như vậy."

"..." Quý Vân Quyến tươi cười cũng cương cứng, lục muội muội, tiểu thư khuê các rụt rè đâu??

Làm khách tại phủ Dư Bá cũng là một việc khiến người mệt mỏi. Trở lại trong phủ, sau khi tắm gội thay quần áo, Quý Vân Lưu vừa được Hạ Tịch mát xa bả vai, vừa nghe Cửu Nương đứng trước giường bẩm báo chuyện trong cung hôm nay truyền đến. Đại khái chính là Thất hoàng tử phong làm Mục Vương, ban tên chữ Vô Hà, phong Ba Thục là thuộc địa. Hôm nay Thất hoàng tử dọn vào Mục Vương phủ, ngày mai liền phải vào triều sớm. Ba ngày sau, phủ Mục Vương muốn mở tiệc chiêu đãi đại thần trong triều cùng nữ quyến huân quý.

Quý Vân Lưu ghé vào trên giường, dưới thủ đoạn mát xa cao siêu của Hạ Tịch mơ màng sắp ngủ: "Bên Thanh Thảo có tin tức gì của thất muội muội và Tống tỷ tỷ không?"

Chuyện bên ngoài có Cửu Nương, chuyện trong phủ này, Hạ Tịch quen thuộc nhất!

Thấy cô nương nhà mình đặt câu hỏi, Hạ Tịch không hàm hồ: "Cô nương,sau khi thất nương tử dọn ra phủ, ở tại một toà nhà thành Bắc của tam phu nhân. Theo Vương ma ma trong phủ nói, thất nương tử còn náo loạn một phen với tam phu nhân, hình như tam phu nhân biết lần thứ hai thất nương tử ra phủ là đi gặp biểu cô nương. Có điều sau khi thất nương tử bị bà tử mà tam phu nhân mời đến dạy dỗ, rất hiểu đúng mực, cũng không biết nàng ta trả lời thế nào, tam phu nhân liền không cấm túc thất nương tử, ngược lại, lại mời một ma ma tới dạy thất nương tử. Ngày đó lão phu nhân chọn ra tam lang Vi gia, tam phu nhân và tam lão gia rất vừa lòng. Lão phu nhân thăm dò ý Vi gia, thật ra nghe nói Vi gia không quá đồng ý việc hôn nhân này. Linh Hạc tỷ tỷ trong phòng lão phu nhân nói, Vi phu nhân làm thế nào cũng coi thường tam phu nhân, mới không đáp ứng việc hôn nhân này."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.