Cầu Bại - 求败
Tác giả: Thừa Phong Ngự Kiếm - 乘风御剑
QUYỂN I - NGUYỆT THẦN
Chương 37: Võ giả cấp bảy
Dịch giả: Vesaukeu
Biên dịch: Thiệu Cảnh
Biên tập: Oll
Nguồn: Tàng Thư Viện
Rất nhanh sau đó rừng Dạ Huyết đã yên tĩnh trở lại!
Khu rừng này vừa mới diễn ra đợt thú triều với quy mô lớn nên giờ đang là thời kỳ nguy hiểm nhất, một cơn gió thoảng thôi cũng có thể gây bùng nổ đợt thú triều mới. Lúc này mà còn nán lại trong rừng hay lang thang ngoài bìa rừng càng lâu thì càng nguy hiểm. Vì thế, hết thảy Võ giả đều thu thập hết đám xác ma thú có giá trị rồi rời khỏi đây thật nhanh.
Pháo đài bay “Cộng Công” tình cờ bay qua đây đã giết hết đám ma thú, cứu bọn hắn đã là chuyện may mắn lắm rồi. Nhưng như vậy không có nghĩa là nó lại tình cờ đến đây lần nữa.
Dựa vào sự quen thuộc núi rừng, trước tiên Vân Hi tìm thấy một hốc cây đã lún một nữa vào trong lòng đất trông có vẻ rất kín đáo, sau đó lấy một ít cỏ khô và cây con che hốc cây lại. Hốc cây được ngụy trang kỹ đến mức những Võ giả nhân loại hay thậm chí là cả một số loài ma thú có năng lực đánh hơi nhạy cảm cũng khó có thể phát hiện ra được hắn trốn trong đó.
Sau khi trốn vào trong hốc cây, hắn lấy năm viên ma tinh ẩn chứa năng lượng cực lớn giấu ở trong người ra!
Trong năm viên ma tinh này, có bốn viên lấy từ xác mấy con ma thú cấp vương giả đến từ rừng Dạ Huyết, độ nồng đậm của năng lượng ẩn chứa trong những viên này tuy không bằng viên ma tinh cấp chín đỉnh phong kia nhưng lại rất phù hợp với một Võ giả cấp năm như Vân Hi.
Mấy tên Võ giả kia đều cho rằng Vân Hi sẽ không sử dụng viên ma tinh cấp chính đỉnh phong này cũng vì năng lượng ẩn chứa trong đó quá mức khổng lồ. Võ giả cấp năm nếu không có phương pháp phối hợp sử dụng đặc thù hỗ trợ thì nhiều khả năng sẽ bị sức mạnh cuồng bạo trong viên ma tinh hại chết.
"Mấy viên ma tinh này đã đủ để tiết kiệm cho ta hơn ba năm tích lũy chân khí, giờ phải tăng chân khí lên cấp sáu rồi tính tiếp!"
Trong khi nói, Vân Hi cầm lên hai viên ma tinh ma thú vương giả trung cấp, dưới sự điều động của ý niệm, chân khí trong cơ thể không ngừng hấp thu năng lượng trong ma tinh vào cơ thể.
Tuy nguyên khí trong ma tinh đã ôn hòa hơn không ít, nhưng một Võ giả nếu muốn luyện hóa cũng phải cẩn thận đề phòng.
Nhưng chân khí ẩn chứa trong cơ thể Vân Hi không phải bình thường mà là kiếm khí Bát Cực lăng lệ ác liệt đến cực điểm. Dưới sự dung hợp kịch liệt của Bát Cực kiếm khí, vốn cần một hai ngày mới có thể hấp thu hết hai viên ma tinh này nhưng giờ lại chỉ mất có bốn tiếng. Toàn bộ chân khí khổng lồ ẩn chứa trong hai viên ma tinh đã tràn ào vào cơ thể hắn, dung hợp với kiếm khí Bát Cực do kiếm ý của kiếm Vọng Hi ngưng tu ra, quán xuyến khắp kỳ kinh bát mạch.
"Quán xuyến chân khí, đây chính là dấu hiệu của Võ giả cấp sáu! Nhưng vẫn chưa đủ! Hiện tại năng lượng của kiếm khí Bát Cực còn chưa đến trạng thái bão hòa, vẫn còn có thể dung nạp thêm!"
Tinh quang trong mắt Vân Hi lóe lên, tiện tay ném đi hai viên ma tinh đã ảm đạm không còn lấp lánh, sau đó lấy ra viên ma tinh của ma thú vương giả cấp tám ”Ác Mộng“.
Nếu để cho một tên Võ giả cấp tám sử dụng viên ma tinh này, có khi hắn lại đột phá lên cấp chín, trở thành Võ giả chuẩn Tiên thiên. Nhưng hiện tại, Vân Hi lại dùng nó để đột phá lên cấp bảy, nhảy vọt từ Võ giả trung giai lên Võ giả cao cấp. Nếu như để những Võ giả khác biết chuyện này, chắc chắn họ sẽ chửi hắn là thằng phá của!
Tu luyện từ Võ giả cấp sáu lên cấp bảy không đơn giản như từ cấp năm lên cấp sáu.
Đối với những Võ giả bình thường, dù đủ điểm tích phân, lại tu luyện trong không gian riêng ở Nguyệt Thần giới thì cũng phải mất hơn mười năm mới tích lũy đủ chân khí để đả thông kinh mạch toàn thân và những trói buộc ở huyệt khiếu, từ đó đạt đến chuẩn quán xuyến chân khí, trở thành Võ giả cấp bảy.
Nhưng mà bây giờ…
Đã có ma tinh trong tay, lại có tinh thần cường đại đủ để khống chế nguyên khí tiến vào cơ thể, chỉ cần một ngày thôi là Vân Hi đạt được thành tựu mà những Võ giả bình thường phải mất mười hai mươi năm mới có thể đạt đến.
Sáng hôm sau, khi mặt trời đã lên đến đỉnh, ánh nắng chói chang chiếu sáng cả khu rừng, những huyệt khiếu trong cơ thể Vân Hi đã hoàn toàn thông suốt. Kiếm khí Bát Cực có thể nói là hùng hậu có ở khắp mọi nơi trong cơ thể, cảm giác mạnh mẽ đến từ mỗi một cơ bắp, bào trên cơ thể, nơi đâu cũng đầy ắp sức mạnh.
Chân khí trong cơ thể của Võ giả cấp sáu được quán xuyến, có thể điều động ngay lập tức chân khí từ trong kinh mạch để tấn công kẻ thù.
Còn Võ giả cấp bảy…
Chân khí của bọn họ không bị hạn chế bởi kinh mạch hay huyệt khiếu, chỉ một ý nghĩ thôi cũng có thể ngưng tụ chân khí toàn thân trong nhát mắt tiến tới bộc phát toàn lực tạo ra sức phá hoại rất lớn, hơn Võ giả cấp sáu nhiều.
"Võ giả cấp bảy!"
Duỗi hay tay ra, Vân Hi có thể thấy được một tầng ánh sáng cực yếu ớt ở trên tay bằng mắt thường.
Đây là hiện tượng chân khí tiết ra ngoài.
Chân khí lan rộng khắp toàn thân. Mỗi một tế bào, huyệt khiếu đều có chân khí tiết ra. Nếu ngưng tụ chúng thành một viên đạn rồi bắn ra thì cũng có thể như kiếm khí, hay cương khí khi đạt đến một mức nhất định có thể đả thương người từ xa.
Ý nghĩ vừa động, ngay lập tức Vân Hi nắm chặt kiếm Vọng Hi, điều động chân khí tràn vào trong kiếm. Trên thân thanh kiếm vốn dài 1,24m này bỗng xuất hiện một tầng sáng óng ánh, chói lọi như ánh trăng rằm, lạnh buốt, mạnh mẽ ác liệt.
“Vút…”
Khẽ vung kiếm lên, trong hư không thoáng vang lên tiếng kiếm cắt ngang không khí!
Chân khí tiết ra ngoài!
Ngưng tụ thành kiếm mang, đao mang đều là dấu hiệu Võ giả cấp bảy.
"Đã qua hơn một ngày rồi, giờ là lúc trở về!"
Thu kiếm Vọng Hi lại, Vân Hi nhìn lại hốc cây ở trước mặt, sau đó điểm tay ra, một tia kiếm mang như ẩn như hiện từ đầu ngón tay hắn xuyên qua hốc cây, để lại một lỗ lớn trên đó.
Lúc hắn tấn thăng Võ giả cấp bảy, thì tại những nơi như hai tay, hai chân và cặp mắt của hắn đã dựa theo công pháp của kiếm khí Bát Cực tạo nên mười hai thông đạo. Chỉ cần một ý nghĩ của hắn thôi, những kiếm khí nằm rải rác toàn thân sẽ lập tức tụ lại, ngưng kết thành một điểm nhắm bắn xuyên qua mục tiêu trước mặt.
Đừng nói chi tới đám cây này, khi đã quán chú kiếm khí rồi thì dù là một khối thép luyện cũng có khả năng bị ngón tay hắn điểm thủng!
Kiếm khí phân bố khắp cơ thể đã cung cấp sức mạnh cho đợt tấn công thêm mạnh mẽ, đồng thời cũng khiến cơ thể hắn tăng lên về chất. Lúc hắn vừa ra khỏi hốc cây đã phát giác ra cả người ngập tràn sức mạnh. Khi hắn chạy thõa sức, tốc độ cũng được tăng lên gấp đôi so với lúc trước, ngay cả Võ giả cấp chín cũng cũng đừng hòng chạy nhanh hơn hắn.
"Cấp bảy, gần như đã tương đương với một phần mười sức mạnh của ta trước đây rồi! Giờ trên người còn lại một viên ma tinh, đợi khi thân thể đã quen với sức mạnh cấp bảy và thời điểm thích hợp để nâng cao tu vi, ta sẽ hấp thu ma tinh! Sau khi thực lực tăng lên, ta lại đi đến những hiểm địa khác để tìm những đầu ma thú Vương giả, cướp đoạt ma tinh ma thú Vương giả!"
"Nhưng trước tiên cần phải đến thư viện học viện Tinh Diệu đọc qua những kiến thức cần thiết đã! Bốn trăm năm qua đi, có quá nhiều thứ thay đổi, ngay cả pháo đài bay những tưởng chỉ có trong phim khoa học viễn tưởng cũng được chế tạo ra, có trời mới biết hiện giờ trên Trái Đất còn có những phát minh khoa học nào khác! Nếu không biết những vùng đất nguy hiểm cùng những vũ khí công nghệ cao kia, có khi lại như lần xuống núi của mình xưa kia, thiếu chút nữa đã chết dưới mấy cái vũ khí nóng rồi! Sai lầm tương tự tuyệt đối không được phép xảy ra lần thứ hai!"
Vừa nghĩ thầm, Vân Hi vừa xông ra khỏi rừng rậm Dạ Huyết, nhanh chóng rời xa "bình nguyên hoang phế" hơi yên tĩnh này đến thành Tinh Diệu!
Qua ba ngày, đợt rèn luyện đầu tiên sau khi hắn tỉnh lại rốt cuộc đã kết thúc tốt đẹp.