Sắc mặt Hoàng Phong phủ một màu u ám "Vy, tôi phải nói với em bao nhiêu lần thì em mới hiểu
“Em không hiểu, không muốn hiểu không muốn hiểu gì cả" Nguyệt Vy gào lên, lớn. "Em không thích cậu chủ, em không yêu cậu chủ, không muốn kết hôn với cầu chủ, lẽ nào cũng là cái tôi của em sao? Em cầu xin cậu chủ, buông tha cho em đi. Em không muốn. Trăm ngàn lần không muốn"
Phút giây đó, trái tim Hoàng Phong như a bóp nghiện thời tháp từng cơn dữ dội, ánh mắt anh nhuộm màu bi thương.
Thật lâu sau đó, Hoàng Phong mới lên tiếng em không thích tôi ở điểm nào thì tôi sẽ sửa, con hảo rồi buông tay xin lỗi em tôi làm không được.”
Bình luận truyện