“Càng nghĩ tôi càng thấy khó tin. Mới có mấy ngày mà chị gái đã tóm được đội trưởng khó tán của chúng tôi rồi.”
Tôi bật cười thành tiếng, nhìn Hứa Chu Hòa đang lái xe.
Điều này khiến anh ấy chú ý, anh lướt nhìn cuộc trò chuyện của chúng tôi, gửi cho Lý Hạo tin nhắn thoại:”Tôi sợ nữ nhưng mà tôi không sợ tiên nữ. Chưa kể tôi khó theo đuổi chứ không phải tôi không chủ động theo đuổi.”
“Hứa Chu Hòa, anh cũng giỏi ngụy biện quá rồi đó.”
“Thật ra chúng tôi yêu nhau từ cấp 2 rồi.”
“Hóa ra anh thật sự quay đầu ăn lại cỏ?”
Hứa Chu Hòa mỉm cười, gọi video cho Lý Hạo.
Sau một phút, Lý Hạo cúp máy rồi gửi tin nhắn cho tôi:”Hai người cút đi.”
Tôi ôm bụng cười lăn lộn.
Nhưng dù sao với công làm nội gián cho tôi, tôi vẫn gửi cho Lý Hạo WeChat của mấy chị em tốt.
Sau khi tái hợp, một ngày của chúng tôi trải qua vẫn không thay đổi gì. Công việc của Hứa Chu Hòa bận rộn, chúng tôi cả tuần mới gặp nhau một lần, có tuần còn không gặp được nhau. Cuối cùng thì gần cuối năm, anh có kì nghỉ dài nên rủ tôi đi du lịch. Sau một hồi đắn đo thì chúng tôi quyết định đi đến chùa Linh San bởi vì mọi người đồn rằng đến chùa này cùng với người mình yêu thì hai người sẽ bên nhau mãi mãi. Hứa Chu Hòa miệng thì chê tôi mê tín nhưng tay lại âm thầm đặt vé máy bay. Hừ, cái đồ ngạo kiều này.
Trước khi đến Linh San, tôi không nghĩ đường đi lại trắc trở như này. Cũng may bên cạnh tôi có Hứa Chu Hòa mỗi khi tôi mệt quá anh lại cõng tôi. Sau hơn 5 tiếng leo thì cuối cùng chúng tôi cũng lên được đỉnh núi và nhìn thấy ngôi chùa Linh San trong truyền thuyết. Chúng tôi vào phật đường bái lạy Phật tổ. Sau đó, Hứa Chu Hòa dẫn tôi đi gieo quẻ. Là quẻ đại cát. Tôi hài lòng nắm lấy tay Hứa Chu Hòa xuống núi.
“Hứa Chu Hòa, chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi.”
“Được, chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi.”
Tôi chìa ngón tay út và cười toe toét với anh, anh mỉm cười đưa tay ra móc nghéo với tôi.
Nếu đã có duyên dù chia xa cũng sẽ gặp lại, luôn có sợi tơ hồng gắn kết hai người yêu nhau, vĩnh viễn không thể tách rời.