Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta

Chương 6



Edit: Hân Gia

Để cho trang trí cho ngôi nhà một trăm mét vuông mang đến cảm giác ấm áp lại thoải mái, Cảnh Quân Uy và Quan Hướng Tình vội vàng đi mua đồ dùng trong nhà.

Vào ngày trang trí xong, cô kích động và mong muốn được vào sống chung với anh, mà đương nhiên anh cũng không lãng phí thời gian, trực tiếp hỏi câu trả lời của cô.

Thật ra bằng sức quan sát nhạy bén của anh, đã sớm nhìn ra tâm ý của cô đang dao động, vậy thì tại sao lại không nắm chặt lấy cơ hội này?

Quả nhiên, cô do dự một chút, liền gật đầu đáp ứng.

Anh vui mừng không ngớt, quyết định dành một ngày nghỉ để giúp cô dọn nhà.

Ý nghĩ của Quan Hướng Tình rất đơn giản, càng ở cạnh anh thì càng lưu luyến, mỗi khi xa nhau thì cô đều cố gắng kéo dài thêm thời gian hai người ở cạnh nhau, cái tư vị vừa xa nhau đã nhớ nhau này, khiến cho cô biết mình đã có tình cảm cực kỳ sâu nặng với anh rồi.

Bây giờ, cô mang theo một tâm tình vui sướng đến nhà trẻ, bởi vì ngày mai cô sẽ chuyển đến nhà Cảnh Quân Uy sống, hầu như tất cả đồ đạc bên trong phòng trọ đều đã thu vào trong va li, cô mang theo tâm tình vừa hưng phấn lại chờ mong muốn ở chung với anh.

Không nghĩ tới khi cô vừa đến nhà trẻ, hiệu trưởng đã gọi cô, cô lập tức đến phòng hiệu trưởng báo cáo có mặt.

Hiệu trưởng là một phụ nhân khoảng chừng năm mươi tuổi, luôn luôn hòa ái thân thiết, lúc này lại mang theo vẻ mặt nghiêm túc.

Đột nhiên Quan Hướng Tình có chút lo lắng không yên: “Hiệu trưởng, bà gọi tôi đến gặp bà, là có chuyện gì muốn nói sao?”

Hiệu trưởng cũng không cho cô ngồi, chỉ dùng ánh mắt phê phán nhìn chằm chằm vào cô, một hồi lâu sau mới mở miệng: “Hướng Tình, cô làm việc ở chỗ này đã hơn nửa năm, làm việc vô cùng nghiêm túc, cũng rất được bọn trẻ yêu quý, khiến cho tôi rất hài lòng.”

“Cảm ơn lời khen của hiệu trưởng, những chuyện này là công việc mà cháu phải làm.”

“Hừm, cô cần phải biết, nơi này mặc dù là nhà trẻ, nhưng cũng là nơi chịu trách nhiệm dạy dỗ học trò, cho dù cô có siêng năng như thế nào trong công việc, nếu đạo đức cá nhân có thiếu sót, sợ là cô cũng không thể đảm đương được chức giáo viên đâu.”

Lời nói ám chỉ và nghi vấn cùng khinh bỉ ở trong mắt của bà, khiến cho trái tim Quan Hướng Tình âm ỉ đau, sắc mặt hơi thay đổi: “Hiệu trưởng, lời nói của bà là có ý gì?”

“Có người gọi điện đến nhà trẻ, nói hành vi cá nhân của cô không tốt, yêu cầu cô nghỉ việc, nếu không sẽ liên hệ với những phụ huynh khác có con gửi ở đây, sẽ không đưa con đến gửi nữa, vì sự tồn tại của nhà trẻ, tôi không thể làm gì khác hơn là xin cô rời khỏi nhà trẻ.” Hiệu trưởng trực tiếp nói ra lời nói vô tình.

Sắc mặt Quan Hướng Tình trắng bệch trong nháy mắt, lắc đầu theo phản xạ: “Hiệu trưởng, tôi vẫn luôn giữ mình trong sạch, căn bản là không thể làm ra chuyện gì không thể tha thứ cả, xin bà hãy tin tưởng tôi.”

“Thật sao? Nếu như tôi nói người gọi điện đến là cha mẹ cô thì sao? Bọn họ là cha mẹ của cô, chắc chắn sẽ không nói dối để hãm hại con gái của chính mình đâu phải không? Hơn nữa địa vị xã hội của họ cực cao, là nhân vật có máu mặt, tuyệt đối sẽ không làm ra việc bôi nhọ nhân phẩm của cô. Tôi hỏi cô, có phải cô vì muốn độc lập tự do mà bất hoà với cha mẹ của cô, dọn ra ở riêng đúng không?”

“Không sai, nhưng...” Trái tim của cô lạnh lẽo, dù thế nào cũng không nghĩ tới vì muốn cô trở về mà họ lại dùng đến chiêu này, khiến cho cô mất việc, hơn nửa năm tự do của cô thì ra đều là trò cười thôi.

Thì ra bọn họ sử dụng chiêu này chính là muốn nói cho cô, hơn nửa năm đó cô có thể dọn ra ở riêng, đều là bọn họ cho phép cô, bọn họ muốn bắt cô trở về là một chuyện vô cùng dễ dàng.

“Nếu là sự thật, liền biết rằng cô không muốn chấp nhận các quy tắc của cha mẹ, muốn tự do cá nhân, để có thể tùy ý kết giao bạn bè ở bên ngoài, nghe nói gần đây lúc tan làm thường có một người đàn ông đến đón cô có phải không?”

Câu hỏi này của hiệu trưởng, thật ra là bà đã biết đáp án rồi, Quan Hướng Tình vô cùng không thoải mái, nhưng mà cô cũng không thích việc tranh cãi cùng với người khác, vì vậy nên gật đầu, biết rõ hiệu trưởng nhất định bắt cô phải xin nghỉ việc, đặc biệt là còn có cha mẹ của cô nhúng tay vào nữa.

“Vậy thì tôi đi thu dọn đồ đạc, tôi vừa lĩnh tiền lương, tiền lương mấy ngày nay thì thôi đi.” Cô kiên quyết nói, sau đó không chờ hiệu trưởng nói thêm câu nòa nữa, xoay người rời đi.

Quan Hướng Tình xếp tất cả đồ đạc của mình vào một cái hộp nhỏ, cầm lấy ví da, đi ra khỏi nhà trẻ, đứng bên lề đường, việc đầu tiên cô nghĩ tới là gọi điện thoại thông báo cho Cảnh Quân Uy, nhưng mà khi vừa mới lấy điện thoại di động từ trong ví da ra, liền nhìn thấy một chiếc xe dừng ở cạnh bên người, cô vội vã lùi lại một bước.

Hai người đàn ông mặc âu phục đi ra từ trong xe, mặt không hề cảm xúc đi về phía cô.

“Tiểu thư, chủ tịch phái chúng tôi tới đón cô về nhà.”

“Cái gì?” Cô trợn to hai mắt, lập tức lắc lắc đầu: “Hai người trở về nói với ông ta, tôi không trở về.”

Hai người bọn họ không chút động đậy, chỉ nhìn chằm chằm cô.

“Hai người có thể đi rồi.”

Hai người đàn ông nhìn nhau một cái, một người trong đó mở miệng: “Xin lỗi, tiểu thư, chủ tịch dặn dò, nhất định phải đưa cô về nhà. Nếu tiểu thư không vê, chúng tôi cũng chỉ đành vô lễ đối với tiểu thư thôi.”

“Các ngươi... Các ngươi dám sao?” Mắt nhìn thấy bọn họ tiến lên định bắt lấy mình, cô sợ hãi lùi lại.

“Chỉ cần tiểu thư chịu phối hợp, lên xe cùng chúng tôi, quay về gặp chủ tịch, chúng tôi tuyệt đối sẽ tôn trọng tiểu thư.”

Quan Hướng Tình biết bọn họ nhất định phải bắt cô về nhà, cũng biết mình trốn không thoát. Từ lúc cô bắt đầu mất việc, cha mẹ cô liền bắt đầu hành động, đến gọi điện cũng không thèm gọi, mà cô về nhà lần này, sợ là sẽ khó gặp lại Quân Uy được.

Đúng rồi, sao cô lại không nghĩ tới anh nhỉ?

Đáy lòng có tính toán, cô rất bình tĩnh cầm chặt điện thoại di động.

“Được rồi! Tôi sẽ đi cùng với hai người.”

Sau khi ngồi vào trong xe, cô bình tĩnh một chút, bởi vì nghĩ đến quan hệ vói Cảnh Quân Uy, cô cảm giác mình có thêm dũng cảm đối mặt với cha mẹ, làm sao bọn họ có thể làm cho cô thất vọng như vậy..

Nếu bọn họ đã phái hai người này đến tìm cô, nhất định phải đưa được cô trở về nhà.

Không nghĩ tới khi cô vừa về tới nhà, cha không có nhà, mẹ thì đang xem quần áo, thiếu kiên nhẫn nhìn cô, dặn dò người ở đưa cô về phòng, không cho phép cô rời khỏi nhà, cô lập tức tranh luận.

“Chuyện này chờ buổi tối cha con trở về, chúng ta nói tiếp. Đầu tiên đưa tiểu thư về phòng, sau đó khóa cửa phòng lại, không có sự cho phép của chúng ta, ai cũng không được mở cửa cho nó ra ngoài, ngoại trừ cung cấp các bữa ăn bên ngoài.” Hà Tuyết Phượng nói.

Quả thực Quan Hướng Tình không thể tin được, vậy mà mẹ cô lại cấm túc cô, còn cướp đi điện thoại di động của cô, lập tức tắt máy, ném vào bên trong túi hàng hiệu, làm cho cô lòng dạ rối bời.

Nếu như lấy điện thoại di động của cô, làm sao cô có thể liên lạc với Cảnh Quân Uy được?

“Mẹ, sao người có thể làm như vậy được? Con có còn là con gái của mẹ hay không?” Sao lại cấm sự tự do của cô.

“Hừ! Quan Hướng Tình, con không nên cảm thấy mẹ nhẫn tâm, nếu không phải là con không chịu nghe điện thoại, muốn ra ngoài ở riêng, ở bên ngoài lại không chịu an phận, làm tổn hại đến danh tiếng của Quan gia chúng ta, mẹ cũng sẽ không ra hạ sách này, tốt nhất hiện tại con nên ngoan ngoãn, nếu như dám quấy phá nữa, hoặc là người đàn ông kia dám liều lĩnh xuất hiện, mẹ và cha con tuyệt đối sẽ không khách khí với cậu ta đâu.”

“Con còn tưởng các người nhiều nhất chỉ là không nhận con nữa thôi, thật không ngờ lại muốn nhốt con vào trong phòng, còn lấy đi cả điện thoại di động của con...Trả lại điện thoại di động cho con!”

“Con là do mẹ mang thai mười tháng sinh ra, con đang suy nghĩ cái gì, làm sao mà mẹ lại không biết? Nói cho con biết, mẹ sẽ không để cho con liên lạc với người đàn ông kia, trừ phi bản thân anh ta có giá trị, bằng không chúng ta tuyệt đối sẽ không đồng ý, việc này là do con tạo nên, đừng trách chúng ta, chúng ta cũng là muốn tốt cho con thôi.”

Xí nghiệp Quan thị dù sao cũng là truyền thừa ba đời của ông chủ ngành kiến trúc, có địa vị xã hội và danh tiếng nhất định, cho dù bây giờ không phát đạt như trước, không kiếm nhiều tiền như trước nữa, nhưng cũng không đến mức phải sụp đổ, rất nhiều người vẫn phải nể mặt bọn họ.

Khủng hoảng tài chính lần này của công ty bọn họ không phải là nhỏ, nhưng mà chỉ cần lưu động được vốn đầy đủ, nhất định có thể vượt qua nguy cơ, vì thế nên tất cả những biện pháp có thể sử dụng được, bọn họ cũng đều đã thực hiện, đáng tiếc cũng không thể xoay chuyển được gì, cho nên bọn họ mới đánh chủ ý lên Quan Hướng Tình, họ tin chỉ cần tìm được một ông chủ có thê cứu được công ty, đồng ý làm thông gia với bọn họ, giúp đỡ tiền cho họ, như vậy bọn họ mới có thể xoay mình được.

Đây là dự định mà bà cùng với chồng đang muốn làm, vì thế nên họ càng phải tham gia nhiều tiệc rượu thương mại hơn trước, hơn nữa đã thả con bé này ra ngoài đã nửa năm, dù sao thì nó ở ngoài nhịn ăn nhịn mặc, đồ dùng gì cũng không dám mua nhiều, quyết định tìm một ngày, tìm một lý do, mang con bé về, không ngờ lại nghe thấy Hướng Phượng nói nó gặp con bé này cùng với một người đàn ông xa lạ ở cửa hàng đồ nội thất thân mật với nhau.

Chuyện này đến tai bọn họ, quả thật là sấm sét giữa trời quang! Bọn họ đã tính toán cả rồi, chờ Hướng Tình đến cứu công ty của họ, làm sao có thể để cho một người đàn ông không biết là nơi nào đến phá hoại kế hoạch của bọn họ được? Lập tức tìm ra một biện pháp mới, đầu tiên khiến cho Hướng Tình mất việc làm, sau đó ép buộc nó về nhà.

Trước khi con trai tra ra lai lịch của người đàn ông kia, bọn họ định nhốt cô ở trong phòng, ngăn chặn tất cả các khả năng có thể xảy ra, lại nghĩ cách khiến cho cô tham gia tiệc rượu, hoặc là chọn ra vài đối tượng để cô xem mắt, dùng tốc độ nhanh nhất quyết định chuyện đại sự cả đời của cô, tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn được.

Theo như suy nghĩ của Hà Tuyết Phượng, trong cuộc sống đơn giản của Hướng Tình, nếu như không có bọn họ làm mối, làm sao cô có thể biết được người đàn ông nào mới tốt chứ? Cứ coi như không tra ra được lai lịch của người đàn ông kia thì sao? Chắc chắn người đàn ông kia cũng không khá hơn chút nào.

Nghe lời nói của Hướng Phượng, bọn họ đã thân mật đến mức đi mua cả nội thất, nếu như để bọn họ phát sinh quan hệ thân mật, truyền ra ngoài, đến lúc đó làm sao bọn họ có thể gả Hướng Tình ra ngoài được?

“Mẹ, sao người có thể một mặt bảo hiệu trưởng đuổi con, bắt con về nhà, nhốt ở trong phòng, không cho con liên lạc với bên ngoài, một mặt lại nói khoác không biết ngượng là vì muốn tốt cho con chứ?”

“Con bé chết tiệt kia! Con ra ở riêng không lâu, lá gan lớn lên, tâm tư cũng lỗ mãng hơn rồi đúng hay không? Vì một người đàn ông ở bên ngoài, mà dám tranh cãi với mẹ như vậy, quyết định đưa con về nhà này thật là đúng rồi. Mấy người còn đứng đây làm gì? Đều là người chết rồi à? Còn không mau mang tiểu thư trở về phòng nghỉ ngơi đi.”

Hai phụ nhân trung niên liền vội vàng tiến lên, cầm thật chặt cánh tay của Hướng Tình, làm cho cô tránh thoát không được, sau đó kéo cô về phía gian phòng.

“Theo dõi nó cho tốt vào, nếu như nó chạy mất, tôi liền tìm mấy người tính sổ! Ai nha! Sắp trễ giờ tham gia tiệc rượu rồi. Con bé chết tiệt kia, tốt nhất con nên an phận một chút, đừng chọc giận cha của con, kết cục của chị gái con năm đó ra sao, con là người rõ ràng nhất, đừng giẫm lên vết xe đổ đó, con gánh chịu không nổi đâu.” Hà Tuyết Phượng lạnh lùng nói, giận đùng đùng xoay người, để tài xế chuẩn bị xe, đi ra cửa tham gia tiệc rượu.

Những biến cố này, Cảnh Quân Uy hoàn toàn không biết gì cả, đến đón Quan Hướng Tình tan làm theo thói quen, không thấy cô đâu, mới gọi điện thoại cho cô, nhưng lại tắt máy, khiến anh không khỏi lo lắng, chạy tới phòng trọ của cô, cũng không tìm được người.

Anh bắt đầu điều tra, biết được tin cô bị bắt nghỉ việc, biết việc cô tung tích không rõ hình như có liên quan đến người nhà của cô, lập tức trở về văn phòng, tỉ mỉ tìm cách, người đầu tiên anh muốn đối phó chính là người nhà của cô.

Vốn tưởng là chỉ cần ra chiêu với người nhà cô, thì anh có thể xử lý được, nhưng mà không ngờ người nhà cô lại dùng thủ đoạn bắt cô về nhà rồi giam lỏng cô.

Xem ra lúc trước Hướng Tình nói chị gái cô mà bị ép gả cho người mà mình không thích bởi vì người nhà sử dụng thủ đoạn là tin tức thật, cô không cẩn thận nói, vì vậy anh cần điều tra rõ ràng, nhất định phải biết kẻ thù của anh là dạng nhân vật gì, biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.

Không thể chậm một giây nào, anh tìm Á Lịch đến.

“Á Lịch, cậu chắc chắn bọn họ chỉ nhốt Hướng Tình lại, không sử dụng thủ đoạn gì đối với cô đúng không?”

“Nghe nói gần đây người nhà họ Quan tích cực tham gia các tiệc rượu, cho dù là nhà nào, thì chỉ cần nhà đó có con trai đến tuổi kết hôn nhưng chưa lập gia đình, đều được xem là cơ hội đói với bọn họ.”

Cảnh Quân Uy lộ ra nụ cười lạnh lùng: “Xem ra bọn họ đang đánh chủ ý trên người Hướng Tình đây mà.”

“Căn cứ suy đoán của tôi, khẳng định không sai. Tôi đã điều tra tình trạng tài chính của Quan gia, hiện nay bọn họ vẫn sống rất hưởng thụ, rất xa xỉ, một chút cũng không vì tình trạng của công ty mà suy nghĩ, hoặc là họ cố tình không muốn mọi người nghi ngờ, hoặc là do thói quen rồi.”

“Rất tốt, bọn họ dám tính toán Hướng Tình, tuyệt đối tôi sẽ không buông tha cho bọn họ, chỉ là hiện nay không phải thời cơ tốt nhất để trả thù bọn họ, bây giờ phải nghĩ cách đưa Hướng Tình trở lại bên cạnh tôi đã.”

“Boss, nếu như cậu định đến nhà cô ấy đòi người, thì tuyệt đối không thể được, đừng nói đến việc cô ấy bị nhốt ở trong phòng, lại có người trông coi, chỉ bằng quan hệ không danh không chính hiện nay của hai người, nếu như cậu tìm đến cửa, bọn họ gọi cảnh sát, sẽ rất bất lợi đối với chúng ta, cũng dễ dàng đánh rắn động cỏ.”

“Cậu đã sắp xếp người tiến vào Quan gia rồi sao?”

“Đúng, đây là tin mà người bên trong truyền tới, hiện tại cô ta đang nghĩ cách đưa thức ăn cho Quan tiểu thư, để có thể truyền tin tức về Boss cho cô ấy biết, khiến cho cô ấy yên tâm, chăm sóc tốt thân thể, tránh cho cô ấy lo lắng quá, đặc biệt là tôi có nghe nói tâm tình của cô ấy không được tốt, hình như là ăn không vô thức ăn.”

Nghe được tin cô không ăn đồ ăn, trái tim Cảnh Quân Uy hơi nhói, trên mặt lộ ra vẻ sốt sắng: “Cậu mau chóng liên lạc với người kia, muốn cô ta lấy tốc độ nhanh nhất nghĩ biện pháp đưa thức ăn đến cho Hướng Tình, khuyên cô dùng cơm, tôi không muốn nhìn thấy cô ấy chà đạp thân thể của chính mình.”

“Nói về vấn đề này, thì tôi đã có sắp xếp rồi.”

“Cậu làm rất tốt. Chị gái Hướng Tình đã nhìn thấy tôi, nếu tôi đứng ra, khả năng không thích hợp, tôi nghĩ chúng ta phải tính toán xem,có biện pháp gì mới có thể cứu được cô ấy.”

“Tôi sẽ đặc biệt chú ý hành động của Quan gia, nếu như bọn họ muốn dẫn cô ấy đi tham gia tiệc rượu hoặc xem mắt cái gì, tôi sẽ đứng ra, xin cậu hãy ở trong bóng tối để phối hợp hành động.”

“Cũng chỉ có thể như vậy, chuyện này liền giao cho cậu làm đi.”

“Vâng. Còn có, Quan gia phái người điều tra cậu, nghe nói ngày đó cậu gặp chị gái của Hướng Tình, thật giống như cô ta đã dùng điện thoại di động chụp lại hình của cậu, sợ rằng không bao lâu nữa sẽ tra ra thân phận của cậu, dù sao trên thương trường ở Đài Loan thì cậu cũng là một đại nhân vật, nếu là thực sự muốn điều tra, cũng không phải là không thể tra ra được.”

“Hừm, nghe cậu nói như vậy, khiến tôi nghĩ đến một chuyện, nếu như bọn họ biết tôi là tổng giám đốc của tập đoàn Cảnh thị, không biết có thể đưa Tình nhi đến trước mặt của tôi hay không?”

“Tôi nghĩ là không đâu, lấy tác phong của lão hồ ly Quan Lạc Kỳ kia, nhất định sẽ bởi vì cậu qua lai với Quan tiểu thư, mà muốn chủ động dặt điều kiện với câu, đến lúc đó có thể bọn họ sẽ ra giá trên trời đấy.”

Cảnh Quân Uy lạnh lùng ngâm nga một tiếng, đáy mắt lóe ra khí lạnh: “Vậy cũng phải xem bọn họ có bản lãnh này hay không đã!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.