Câu Được Tổng Tài Lạnh Lùng

Chương 6



Đinh Vũ Thiến ôm hy vọng đi đến tập đoàn Dương Thăng

Cô không thể nào tin được mọi chuyện lại vô cùng thuận lợi, sau khi nói tên họ của mình cho nhân viên tiếp tân, nhân viên lập tức dẫn cô đến phòng làm việc của Diêm Trọng Uy.

Xem ra Diêm Trọng Uy không nhận điện thoại của ba cô thật sự là vì đang bận, cũng không phải là cố ý tránh né, nếu không thì làm sao anh ta dễ dàng gặp mặt cùng cô như vậy.

" Cô Đinh, mời vào". Thư kí thay cô đẩy cửa." Tổng Giám đốc Diêm đang chờ cô ở bên trong"

Đinh Vũ Thiến gật đầu cảm ơn thư kí, sau đó cô đẩy đẩy gọng kính mắt, đây là thói quen từ lâu của cô rồi hít thở thật sâu bước vào trong phòng.

Dù sao đi nữa, hôm nay có thể gặp được Diêm Trọng Uy là điều vô cùng may mắn, cô nhất định phải nắm chặt cơ hội này thật tốt, nghĩ cách giữ lại đơn hàng mới có thể cứu vãn được công ty lúc này.

Xin hỏi tổng giám đốc Diêm tại sao lại hủy đơn hàng?

Có phải do Đinh thị có việc gì khiến anh không hài lòng?

Nếu như các công ty khác có điều kiện tốt hơn, chúng tôi cũng cho công ty những điều kiện tốt hơn nữa.

Lần này chúng tôi mới mua một số máy móc tiên tiến, chắc chắn sẽ cung cấp những sản phẩm có chất lượng cao hơn.

Cô phải nghĩ rất nhiều cách để nói chuyện với tổng giám đốc, không chú ý có một đôi mắt như chim ưng đang nhìn chằm chằm cô đánh giá.

Diêm Trọng Uy ngồi ở ghế da quan sát cô gái đã đắc tội với anh.

Đinh Vũ Thiến con gái của Đinh Vũ Thực, tốt nghiệp đại học lớn nhất Đài Loan,lấy bằng thạc sĩ ở nước Mĩ là người kế nghiệp tập đoàn Đinh thị trong tương lai.

Một năm trước cùng Nhan Dật Khải thành lập hôn ước.

Mượn băng ghi hình của chủ quán bar, anh rất nhanh điều tra ra được cô gái kia là Đinh Vũ Thiến, lợi dụng lúc công ty cô đang gặp khó khăn, anh sẽ cho cô một bài học.

Mặc dù anh và Nhan Dật Khải là bạn bè, nhưng mà anh không thể nào bỏ qua cho cô gái này_ người khiến hắn mất mặt trước bao người.

" Xin chào, tổng giám đốc Diêm". Đến gần bàn làm việc của Diêm Trọng Uy, Đinh Vũ Thiến hướng tới anh chào hỏi.

Ngẩng đầu lên trong nháy mắt, một nỗi sợ hãi hiện lên trong tâm trí cô.

Trước mặt cô là một người đàn ông vừa nghiêm túc vừa lạnh lùng, cả người đều toát lên khí thế uy nghiêm, người đứng đầu tập đoàn Dương Thăng thật sự là không dễ nói chuyện, chỉ sợ rằng không dễ dàng như vậy.

Một lúc lâu mà Diêm Trọng Uy cũng không trả lời, chỉ là gương đôi mắt lạnh lùng nhìn cô.

Trong không khí nặng nề này khiến cô cảm thấy vô cùng lúng túng, mặc dù đã có những kế hoạch vạch ra nhưng mà đối phương trầm mặc như vậy khiến cô ta chân luống cuống nhất thời không biết nói gì để phá vỡ cục diện bế tắc này để không khí trở nên hòa hoãn hơn.

Cô có thể đem đơn hàng trở vể từ tay người đàn ông lạnh lùng này không?

Đây là lần đầu tiên trong đời cô cảm thấy thiếu tự tin như vậy.

Thậm chí cô còn có cảm giác mãnh liệt rằng mình đã đụng phải khối băng Titanic ngàn năm, thất bại cùng cái chết đang chờ đón cô ở phía trước.

" Cô chính là Đinh Vũ Thiến?"

Ôi trời cuối cùng thì người đàn ông lạnh lùng này cũng chịu nói chuyện.

Chỉ là thái độ của an ta vô cùng ngạo mạn, chẳng những gọi thẳng tên cô mà còn không chịu mời cô ngồi ghế, hoàn toàn không có dáng vẻ của tổng giám đốc lớn gì hết.

Là do anh ta được nuôi dậy không tốt? Hay anh ta coi thường công ty nhỏ của cô?

Bất kể như thế nào, đây là một triệu chứng vô cùng không tốt.

Cô thông minh đoán ra mình không được chào đón, đối với mục đích lần này lại càng không có lòng tin.

" Là tôi, cám ơn tổng giám đốc đã thu xếp thời gian cùng tôi gặp mặt". Cô mỉm cười dùng bộ dạng khách khí nói chuyện.

Hôm nay cô đến đây để nhờ vả, không thể đem tức giận viết lên mặt được.

" tại sao biểu hiện lạnh nhạt như vậy"? Anh cười lạnh " không phải chúng ta đã gặp qua rồi sao?"

" Gặp qua"? Cô kinh ngạc

Dùng ngón trỏ đẩy cao gọng kiếng, cô suy nghĩ một hồi lâu, người đàn ông có bề ngoài xuất sắc như vậy một khi gặp qua sẽ để lại ấn tượng cho cô, nhưng mà cô thật sự không nhớ đã gặp anh ta ở đâu?

" Cô thật là nhanh quên ha". Anh châm chọc nói

" Như vậy tôi sẽ nhắc cô nhớ, mấy ngày hôm trước chúng ta ở quán bar Kim gặp mặt."

Quán bar Kim

Đinh Vũ Như cảm thấy xong rồi

Chẳng lẽ anh ta hôm ấy cũng ở trong phòng với Nhan Dật Khải? Hay là gặp lướt qua bên ngoài? Cô một chút ấn tượng cũng không có,? Chẳng lẽ do cô không đeo mắt kính nên mới không thấy rõ.

" Thật xin lỗi! Do ngày đó tôi ko6ng đeo mắt kính nên không thấy anh." Cô sợ đối phương trách cứ nên đẩy trách nhiệm sang cho cặp mắt kính.

" Chỉ là không sao?"

Cô rất nhanh đi vào vấn đề chính: " Hiện tại biết còn kịp, hôm nay tôi đến để hỏi tổng giám đốc Diêm tại sao muốn.................."

" Ai nói không sao?"

" Cô phun keo xịt tóc vào mặt tôi, còn rót nước đá vào quần tôi, chẳng lẽ điều này là không sao?"

Cái gì?

Giống như Ngũ Lôi Oanh Đỉnh, những lời nói này khiến cô kinh động.

" Ngày đó cô gái la hét đòi giải trừ hôn ước là cô đúng không?" Anh lạnh nhạt nói.

" Cô Đinh, tôi Diêm Trọng Uy có hôn ước với cô lúc nào? Tại sao tôi lại không biết?"

" Này, việc này.................." Cô ấp úng nói không nên lời.

Trời ạ, cô như thế nào mà hồ đồ, lại có thể nhầm đối tượng.

Này "Diêm" không phải " Nhan" hôm ấy cô đi nhầm phòng rồi.

Khó trách Nhan Dật Khải vẫn còn dùng tâm trạng như vậy đối với cô, nguyên lai là do cô đem toàn bộ tàn nhẫn đều trút hết lên người vị tổng giám đốc Diêm này.

Xong đời! Cô lại có thể đắc tội với một khách hàng lớn của công ty, hơn nữa còn đắc tội vô cùng nghiêm trọng.

Đột nhiên, cô hoàn toàn hiểu được nguyên nhân mình không được hoan nghênh và tập đoàn Dương Thăng rút đơn hàng.

" Đúng, Đúng, thật xin lỗi, thật xin lỗi." cô hết sức sợ hãi cúi đầu 90 độ cúi người xin lỗi hắn.

" Tôi lúc ấy không thấy rõ tất cả mới có thể gây ra hiểu lầm như vậy, xin tổng giám đốc thông cảm, tha lỗi cho tôi lần này."

" Bây giờ nói xin lỗi đã quá trễ." anh âm hiểm nói

" Cô cho rằng một câu xin lỗi là có thể hết những sai lầm mà cô phạm phải sao?"

Cái sự kiện này mang đến cho anh bao nhiêu là khốn khổ và phiền nhiễu.

Ngoài mặt nhân viên đối với anh vô cùng cung kính, nhưng trên mặt lại nở nụ cười, hơn nữa còn vô ý hay cố ý liếc về phía dưới của anh.

Đáng hận hơn chính là, cái chuyện cười này lan tràn nhanh chóng, khiến sự uy nghiêm của anh giảm sút, càng làm cho anh ở trong giới thượng lưu thành trò cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.