Núi, có ba điểm!
Giờ khắc này trong không gian sụp đổ, phân thân tu vi của Tô Minh chính là điểm thứ nhất. Vị trí của điểm này là một mặt trăng màu xám, đại biểu cho cái chết, đại biểu cho giá rét.
Phân thân Phệ Không của Tô Minh là điểm thứ hai. Mặt trăng màu đỏ đậm kia lộ ra sinh cơ và tử khí đan xen, mang theo Thu Hồng tươi đẹp. Đây là cảm ngộ ý cảnh trời thu trong cuộc đời Tô Minh.
Bên trên phân thân tu vi và phân thân Phệ Không của Tô Minh, Ách Thương phân thân xuất hiện. Đây là điểm thứ ba của sơn ấn này. Ách Thương phân thân xuất hiện, lập lức ở sau người cũng xuất hiện thêm một mặt trăng.
Đó là... Ánh vàng chói mắt! Bạn đang xem tại
Truyện FULL - truyenfull.xyz
Hào quang màu vàng này dường như là màu sắc vốn có của mặt trăng trong mắt thế nhân. Nó đại biểu cho hỏa diễm vô tận và nhiệt độ cực cao. Đó là Hạ Viêm, sinh cơ dào dạt.
Ba phân thân, ba nguyên khí, giờ khắc này hình thành theo sơn ấn, hóa thành bát hoang bất động. Tu vi lực cuồng bạo quét ngang, không gian sụp đổ nổ vang. Sự tồn tại của nó như bất diệt trong thiên địa sụp đổ. Dù trời đất có hủy diệt thì nó vẫn tồn tại tới vĩnh hằng.
Thân thể mấy chục hung linh kia giờ khắc này khô héo nhanh chóng, một lượng lớn sinh cơ hiện lên, lập tức bị sơn ấn do ba phân thân của Tô Minh hình thành hấp thu, nhanh chóng phân tán ra nguyên khí của ba đại phân thân.
Dần dần, khí tức tử vong của vầng trăng màu xám càng đậm, ánh sáng xám tỏa ra như đại diện cho bóng tối và cái chết. Phân thân tu vi của Tô Minh có liên quan, toàn thân tỏa ra mùi hôi tanh, dường như là người chết, đi ra từ trong hoàng tuyền vậy!
Nhưng trong nháy mắt, phân thân tu vi này lại lộ ra vẻ lạnh lùng vô tình, nháy mắt đủ để khiến tất cả những người quen thuộc cảm thấy xa lạ. Dáng vẻ kia giống như một thần linh cõi âm quản lý thiên địa vậy.
Phân thân Phệ Không của Tô Minh không tu thần thông, chỉ tu luyện sự cường hãn của thân thể. Giờ khắc này sinh cơ bốn phía nhanh chóng tràn vào, khiến nó không ngừng cường đại lên. Trong thời gian không gian sụp đổ được gây dựng lại, thân thể nó càng mạnh mẽ hơn, mỗi tấc máu thịt giống như được rèn luyện trăm ngàn lần, được tăng cường điên cuồng.
Kiếp Nguyệt màu đỏ đậm được ngưng tụ ra kia như máu tươi trên hai tay hắn cả đời này. Khóe miệng mỉm cười mang theo tâm ý khiến người ta sợ hãi. Ánh trăng nhuộm đỏ cô, khiến người ta cảm thấy như một vị Cuồng Tiên Chiến Thiên, tranh đấu giữa sự sống và cái chết!
Trên hai đại phân thân này có khí tức như của thần linh âm minh và cuồng tiên chiến thiên, nhưng Ách Thương phân thân giờ khắc này lại không hoàn toàn là hình người. Trên người hắn có vô số cành lá vặn vẹo lan tràn ra, bao quanh bốn phía. Dường như Ách Thương phân thân đã trở thành một cây đại thụ vậy.
Ngửa mặt lên trời gào lên một tiếng vô thanh. Lập tức cành lá bốn phía vờn quanh mãnh liệt. Kiếp Nguyệt màu vàng xuất hiện phía sau Ách Thương phân thân lập tức cũng phát ra sinh cơ mạnh mẽ không cách nào hình dung được!
Sinh cơ này là nhiệt độ cực cao mùa hè. Sinh cơ này đến từ sinh mệnh Ách Thương. Cũng chỉ có loại sinh mệnh cường đại như Ách Thương mới có thể được Diệt Sinh lão nhân viết trong ca dao sinh mệnh, mới có thể xứng với đại biểu cho mùa hè của Tô Minh. Tháng giữa mùa hè cũng tồn tại sinh cơ khổng lồ!
Khí thế từ tam địa phân thân khiến tu vi của hắn tăng lên cuồng bạo, đột nhiên hấp thu lần thứ hai, lấy Kiếp Nguyệt hình thành sơn ấn. Đây là...
- Đây là Tam Sơn Ánh Nguyệt do Tô mỗ tự nghĩ ra!!
Tam đại phân thân của Tô Minh đồng thời rống to một tiếng. Ba Kiếp Nguyệt kia nhanh chóng hấp thu. Mấy chục hung linh bốn phía lập tức truyền ra tiếng nổ vang không ngừng.
Từng hung linh một đều truyền hết sinh cơ và tu vi ra, sau đó tự bạo. Tiếng ầm ầm vang vọng. Ước chừng mười nhịp thở sau, những hung linh vẫn còn tồn tại không ngờ đã từ mấy chục trở thành bốn!
Thân thể bốn hung linh kia run rẩy, đã trở thành da bọc xương, thần sắc vẫn lộ vẻ mờ mịt, đưa linh hồn của bản thân ra.
Nhưng bọn chúng chỉ kiên trì được thêm vài nhịp thở là lập tức nổ tung ầm ầm. Sau khi tất cả hung linh tự bạo xong, một lượng lớn tu vi lực càng điên cuồng quét ngang bốn phía, sau đó nhằm về phía Tô Minh, dường như muốn khiến Tô Minh căng nứt ra. Đây là một loại tâm lý bá đạo, ngươi không muốn hút cũng phải hút.
Não bộ của Tô Minh ầm một tiếng. Sơn ấn do tam đại phân thân của hắn hình thành dưới sự trùng kích này đột nhiên đung đưa. Tu vi do những hung linh này tự bạo sinh ra càng mạnh mẽ dung nhập vào bên trong ba phân thân của Tô Minh, tẩm bổ Kiếp Nguyệt.
Chỉ là loại tràn vào mạnh mẽ này không thể xưng là tẩm bổ, mà là thổi căng ra thì đúng hơn.
- Ta còn thiếu một phân thân!
Hai mắt Tô Minh lóe lên.
- Ta thiếu chính là thân thể bản tôn Tố Minh tộc của ta. Đó chính là thân thể chân thân của ta, cũng sẽ gánh chịu... Từ tử hướng về sinh, từ đông hướng về xuân... vạn vật thức tỉnh!!
Hai mắt Tô Minh bừng sáng. Vào đúng lúc này, hắn chưa bao giờ khát vọng bản tôn xuất hiện như bây giờ, khát vọng thân thể bản tôn có thể dung hợp sau đó hoàn thành bước cuối cùng của cảnh giới và tính mạng!
Từ tử cho tới sinh!
Từ nhắm mắt tới mở mắt!
Loại khát vọng này lan ra rất mạnh từ tam đại phân thân của Tô Minh, tạo thành một đợt kêu gọi có thể xuyên thấu hư vô, xuyên thấu không gian. Đợt kêu gọi này khuếch tán ra, vượt qua Đệ Ngũ Hỏa lò, vượt qua Thần Nguyên tinh hải, vượt qua trấn thủ Tứ Đại Chân giới, trực tiếp truyền tới... Đạo Thần chân giới!!!
Tại Đạo Thần chân giới kia, tại hạch tâm của trận pháp mênh mông tạo thành từ vô số mảnh đại lục vỡ kia, thi thể nằm bất động trên tế đàn nơi đó qua năm tháng vạn cổ trong nháy mắt này... Đột nhiên run rẩy.
Loại run rẩy này giống như sắp thức tỉnh. Cùng với run rẩy, thi thể trên tế đàn này bỗng nhiên tỏa ra hào quang sáng tới cực điểm. Đồng thời vào lúc hào quang này xuất hiện, nó khuếch tán ra rất nhanh, chớp mắt đã bao trùm tất cả mảnh vỡ đại lục ở nơi này. Từng trận tiếng nổ vang vọng truyền ra. Trận pháp khổng lồ tồn tại trong tinh không này liền trực tiếp vận chuyển.
Trận pháp vẫn chuyển, một luồng uy áp cường đại đột nhiên giáng xuống, áp chế chặt thi thể trên tế đàn, dù có run rẩy cách nào thì cũng không thể nào đứng lên được, cũng không cách nào mở mắt ra được!
Cùng lúc đó, theo trận pháp nơi này được triển khai, tiếng nổ kia vang vọng tám phương. Uy áp cường đại giáng xuống khiến rất nhiều người tại Đạo Thần chân giới này phát hiện ra trong nháy mắt.
Ở bên ngoài trận pháp này có hai ngôi sao xoay tròn. Trên một ngôi sao có một nữ tử mặc áo trắng. Dung nhan nữ tử này đẹp tới cực điểm nhưng lạnh lùng. Cô đang cau mày nhìn về phía trận pháp xa xa, cảm thụ trận pháp mình đang trấn áp.
- Là do có người đang kêu gọi...
Nữ tử này nói nhỏ.
Cùng lúc đó, trên một ngôi sao khác có một người mặc áo đen đang đứng trên đỉnh núi, nhìn vào tinh không. Áo đen che kín không thể thấy thần sắc biến hóa trên gương mặt nhưng có thể từ tư thế ngóng nhìn mà nhận ra, người này hiện giờ cũng đang rất ngưng trọng.
- Đứa nhỏ trưởng thành rồi, học được cách kêu gọi... Chẳng qua thi thể này sắp tới thời gian sử dụng rồi, sao có thể để ngươi cướp đi như vậy được...
Tiếng nói khàn khàn chậm rãi truyền ra từ trong hắc bào. Trong âm thanh kia lộ ra vẻ vô cùng già nua.
Nhưng ngay trong chớp mắt khi hắn tự nói, trận pháp do vô số mảnh vỡ đại lục tạo thành kia truyền ra tiếng nổ vang kinh thiên động địa. Trong tiếng nổ vang này, dường như cả tinh không đều run rẩy. Cùng lúc đó, trận pháp do vô số mảnh vỡ đại lục tạo thành kia cũng có bảy tám đại lục sụp đổ, chia năm xẻ bảy.
Tiếng nổ vang vọng. Trên tế đàn giữa trận pháp, thi thể đang nhắm mắt kia lại càng run rẩy mạnh mẽ, thân thể chậm rãi có dấu hiệu ngồi dậy!!
Cảnh tượng này khiến nữ tử áo trắng kia biến sắc, cũng khiến nam tử áo đen kia hừ lạnh một tiếng, vung tay áo lên. Lập tức bên trong ngôi sao của hai người truyền ra mấy ngàn cầu vồng.
Mấy ngàn cầu vồng kia là mấy ngàn tu sĩ. Bọn họ bay nhanh ra, xuất hiện ở xung quanh trận pháp mênh mông kia, đồng thời ngồi khoanh chân, đột nhiên trấn áp xuống. Tiếng nổ vang kia lập tức bị áp chế, thi thể như muốn ngồi dậy không đột nhiên bị đẩy nằm xuống, nặng nề gắn chặt lên tế đàn một lần nữa.
Nhưng vào lúc này, một tiếng gào thét giống như truyền ra từ trong hư vô bỗng nhiên vang vọng trong tâm thần của tất cả tu sĩ nơi này. Tiếng gào thét này lộ vẻ điên cuồng, lộ sự giãy dụa và quyết tâm. Đây là tiếng gào thét của Tô Minh, muốn kêu gọi thân thể bản tôn của mình tới bên trong Đệ Ngũ Hỏa lò trong Thần Nguyên tinh hải.
Trong tiếng gào thét này, tiếng nổ vang ầm ầm đột nhiên sục sôi. Trận pháp do vô số mảnh vỡ đại lục kia bị sụp đổ một lượng lớn. Thân thể mấy ngàn tu sĩ kia đều phun máu. Trong chớp mắt này, thi thể trên tế đàn giữa trận pháp kia đột nhiên trôi nổi lên lần nữa.
Giờ khắc này, nam tử mặc áo đen không chần chừ chút nào, thân thể loáng một cái đã biến mất trong nháy mắt, tiến vào tế đàn trong hạch tâm của trận pháp kia, cúi đầu nhìn thi thể, tay phải giơ lên, đột nhiên nhấn một cái.
Một cái nhấn này khiến tinh không chấn động, thi thể lại bị ấn vào tế đàn một lần nữa. Giờ khắc này, toàn bộ khí thế trong tinh không đều ngưng tụ trên tay phải của nam tử mặc đồ đen này, giống như hắn mượn lực lượng của cả Đạo Thần chân giới để áp chế thi thể này vậy!
Nhưng ngay khi người áo đen này mược lực lượng của Đạo Thần chân giới để áp chế thi thể này, trong nháy mắt, đột nhiên luồng lực lượng này tiêu tán trong tay người mặc áo đen. Việc tiêu tán này giống như Đạo Thần chân giới tự mình lấy đi lực lượng từ tay người mặc áo đen này vậy.
- Số mệnh không đồng ý sao?
Người mặc áo đen đột nhiên ngẩng đầu nhìn hư vô. Đồng thời thi thể trên tế đàn lại bay lên, phía sau cũng xuất hiện ba nguyệt ảnh. Hai chân một cái, đỉnh đầu một cái, tạo thành một ngọn núi. Theo ánh trăng xuất hiện, bốn phía vặn vẹo, giống như... Muốn xuyên qua hư vô mà biến mất vậy.
Người mắc áo đen hừ lạnh một tiếng, tay phải lại giơ lên lần nữa, móng tay trên đầu năm ngón tay kéo dài ra, vung lên một cái, trở thành năm mũi châm, gào thét chói tai, trực tiếp đâm vào trên thi thể kia.
Ầm một tiếng. vặn vẹo bốn xunh quanh thi thể tan biến nhưng trong chớp mắt khi năm móng tay đâm vào thi thể, khi hư vô bốn phía quanh hắn tiêu tán, hai mắt của hắn... Bỗng nhiên mở ra!!
Đây là lần đầu tiên thi thể mở mắt. Đây là lần thứ nhất thi thể này mở hai mắt vốn nhắm chặt!!
Trong nháy mắt khi hắn mở mắt, một tiếng trầm thấp giống như đã bị áp chế qua năm tháng vạn cổ đột nhiên truyền ra từ miệng thi thể này, kinh động thương khung!
- Đế Thiên!!