Tư Không ở một góc chiến trường, lúc trước gã bị thương quá nặng, trong người lực nguyền rủa quá khó xử lý, giờ thân thể tràn ngập đốm đen mục rữa. Trong lòng gã hận Tô Minh thấu xương, nhưng giờ thấy cuộc chiến của hắn với Đế Thiên, đặc biệt cột sương từ trên trời giáng xuống thì lòng gã run rẩy, hít thở dồn dập. Tô Minh cường đại làm Tư Không trong khoảnh khắc hoàn toàn che giấu ý niệm trả thù, không dám lộ ra chút gì. Cùng lúc đó, gã có cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, nhìn chằm chằm đốm đen trên người.
Mức độ trực giác nguy hiểm mãnh liệt như thủy triều sắp nhấn chìm gã. Tư Không có trực giác rõ rệt, nếu trong thời gian ngắn không thể tiêu trừ đốm đen thì gã sẽ hình thần đều diệt!
Loại cảm giác này quá mãnh liệt cho nên Tư Không bất giác run rẩy, không chút do dự lấy ra đan dược cực kỳ quý giá tông môn ban cho.
Tên của đan dược này là Nửa Bước Thánh!
Đó là đan dược hiếm thấy trong tà tông họ, chỉ có hạng thiên tài như gã mới được ban cho một viên, không giúp ích gì về tu vi, tác dụng lớn nhất của nó là trị thương. Tư Không luôn không nỡ dùng nhưng giờ thì không chút do dự lấy ra, cắn răng bỏ vào miệng.
Chỗ Thân Đông, gã trợn to mắt hít ngụm khí, nơi này nếu hỏi ai quen thanh minh ấn nhất thì chính là gã. Thân Đông giờ như lần đầu tiên tiếp xúc thanh minh ấn vậy, tinh thần chấn động, đầu óc nổ tung. Gã bỗng hiểu cách dùng thật sự của thanh minh ấn không phải như lúc trước gã làm, Tô Minh thi triển mới thật sự bùng phát uy lực của nó!
Gã thi triển thanh minh ấn có thể đối kháng cường giả cùng cấp, mà trong tay Tô Minh lại có thể uy hiếp đến phân thân Đế Thiên.
Trên bầu trời, Đế Thiên áo vàng mặt xanh mét nhìn Tô Minh bên dưới, bỗng tiến một bước lao hướng hắn. Đế Thiên áo vàng chợt khựng lại, bóng dáng từ hư vô hiện ra. Chỉ thấy trước mặt gã, Cấp Ảm bước ra.
"Có thể dẫn động lực âm tử nơi này giáng xuống, cái tên bên dưới chắc là Túc Mệnh đó? Nhưng Đế Thiên, xem bộ dạng của ngươi hình như muốn giết hắn?" Cấp Ảm mỉm cười nói.
Đế Thiên vẻ mặt âm trầm, chưa mở miệng thì cột sương bàng bạc dần tán đi, lộ ra mặt đất một cái hố sâu vài trăm mét và bên trong ánh sáng tím ảm đạm, trong ánh sáng tím Đế Thiên khoảnh chân ngồi. Đế Thiên mặt tái nhợt, mạnh ngẩng đầu, ánh sáng tím ngoài người tan vỡ. Đế bào trên người gã biến tối tăm không còn chút ánh sáng.
Miệng y hộc máu, máu văng ra mặt đất trước mắt. Bây giờ Đế Thiên áo tím sắc mặt trắng bệch, trong mắt sát khí ngập trời. Chậm rãi đứng dậy nhìn chằm chằm Tô Minh.
Khóe môi Tô Minh cũng có máu, hắn lau đi, nâng lên tay trái, vừa nhìn chằm chằm Đế Thiên vừa mạnh ấn vào cánh tay phải của mình. Cái ấn này tay phải căng cứng, máu thịt biến đổi như làm bằng vàng. Ngón trỏ tay trái Tô Minh rạch vết thương trên cánh tay phải, bên trong lộ thịt, miệng vết thương đẫm máu. Hành động kỳ lạ của Tô Minh khiến người xung quanh tập trung chú ý.
Ngay cả Đế Thiên áo tím con ngươi cũng co rút.
Chỉ thấy Tô Minh vẻ mặt bình tĩnh, hai ngón tay luồn vào vết thương, dưới ánh mắt mọi người, chậm rãi từ trong thịt cánh tay phải lấy ra một vật!
Đó là một chiếc nhẫn màu đỏ!
Chiếc nhẫn đỏ này là nhiều năm trước Tô Minh lấy từ chỗ Cơ Phu nhân, là vật năm đó cơ vân hải ngẫu nhiên có được, căn nguyên của thuật nguyền rủa, theo tu vi tăng lên mà càng cường đại và sâu sắc, cũng là nguyên nhân thật sự thuật nguyền rủa có thể ngưng tụ trên tay phải của hắn.
Giây phút chiếc nhẫn đỏ bị Tô Minh lấy ra thì miệng vết thương cánh tay phải bỗng lượn lờ hơi thở nguyền rủa, chớp mắt trở lại như thường. Tô Minh cầm nhẫn đeo ở tay phải, chỗ mất đi ngón trỏ.
Ngón trỏ tay phải của hắn đã vỡ, nhưng giờ Tô Minh đặt chiếc nhẫn vào thì chỉ thấy một lũ hơi thở nguyền rủa bùng nổ, ngưng tụ bộ dạng một ngón tay, đó là ngón tay nguyền rủa!
Đeo chiếc nhẫn này vào ngón tay nguyền rủa, cả tay phải Tô Minh tỏa ra lực nguyền rủa, khiến trời đất biến đổi, làm người xung quanh nhìn mà tinh thần rung động.
Ngay cả Cấp Ảm cũng nheo mắt lóe tia sáng.
Cùng lúc đó, trong lòng Đế Thiên áo tím dấy lên nguy hiểm mãnh liệt, y tuyệt đối không thể để Tô Minh tiếp tục chuẩn bị nữa. Tay phải của đối phương cho y cảm giác so với tay trái trước đó còn mãnh liệt hơn nhiều. Đặc biệt làm Đế Thiên kinh sợ là mới nãy tay trái thanh minh ấn làm y hai lần tu vi hỗn loạn, và trong người như bị kim đâm xuất hiện rất đột ngột, khiến y chẳng chút dự đoán và phản ứng kịp. Chuyện quái lạ thế này làm Đế Thiên nhìn Tô Minh, mãnh liệt cảm giác hắn bây giờ và năm đó khác biệt đối lập.
"Cuộc chiến này nhất định phải tiêu diệt hắn, nếu không...lại cho hắn chút thời gian thì e rằng càng khó áp chế." Đế Thiên áo tím đứng dậy tiến tới một bước, hóa thành cầu vồng tiếp bay ra khỏi hố sâu chớp mắt đến gần Tô Minh.
Mặc dù y bị thương nhưng cưỡng ép đè nén, y có tự tin phân thân này đối với Tô Minh vẫn là có ưu thế áp đảo và cường đại.
Muốn giết Tô Minh, nếu không bị ai xen vào thì sẽ không thất bại!
Nhưng bây giờ dù có kẻ đến quấy rầy thì Đế Thiên vẫn bất chấp tất cả ngăn cản người nhúng tay vào.
Khoảnh khắc Đế Thiên đến gần, Tô Minh nâng tay trái ấn ngực, lập tức mở ra bắn luồng sáng xanh. Chớp mắt ánh sáng xanh xuất hiện hóa thành Hàm Sơn Chuông, chuông lao hướng Đế Thiên, tiếng chuông ngân vang, ảo ảnh Cửu Anh lập tức huyễn hóa ra.
T.r.u.y.e.n.f.u.l.l.vnGiây phút chuông xuất hiện, Cấp Ảm nhìn chằm chằm, đợi thấy rõ ảo ảnh Cửu Anh thì biểu tình bình thường lại.
Nhưng xung quanh mấy vạn người tà tông, tiên tông thì không thể thấy quá rõ, nên trông thấy Hàm Sơn Chuông thì không thể đè nén lòng rung động, tiếng xôn xao lại vang lên.
"Đông Hoang Chuông!?"
"Cái này...cái này không lẽ là Đông Hoang Chuông? Không thể nào!"
"Người này là ai, có thể cùng phân thân Đế Thiên đấu một trận, có báu vật Đông Hoang Chuông, hắn là Man tộc!!!"
Trong tiếng xôn xao, Tàng Long Tông Trần Xung ngơ ngác nhìn Tô Minh, đầu óc hỗn loạn. Cảm giác quen thuộc từ người Tô Minh càng rõ ràng hơn, nhưng gã không thể nghĩ ra rốt cuộc ở đâu từng gặp đối phương.
Hình dạng, thần thông của đối phương rõ ràng vô cùng xa lạ.
Kinh Nam Tàng Long Tông, ông lão vẻ mặt âm trầm nhìn Tô Minh trên bầu trời, dần có suy đoán đáng sợ hiện ra trong lòng.
"Khiến Đế Thiên đại nhân chú ý như vậy, thiết kế cục diện muốn giết Đế Thiên đại nhân, tên này...tên này không lẽ là..." Kinh Nam hít thở dồn dập nhìn chằm chằm Trần Xung. Chỉ thấy Trần Xung trọng thương tỉnh lại vẻ mặt mờ mịt, tim lão rớt cái bịch.
"Không lẽ thật sự là hắn?" Một trong ba tam tuyệt Tất Đồ Tà Trần tông nhanh chóng biến sắc mặt. Trong đời lão từng có một chuyện thay đổi quỹ tích sinh mệnh, chuyện này bị lão giấu trong lòng, giờ tinh thần rung động nhìn bóng dáng Tô Minh, cảm giác quen thuộc làm máu trong cơ thể như sôi trào.
Còn có Sơn Hận Tà Linh Tông, gã vẻ mặt mờ mịt nhìn Tô Minh, cảm giác quen thuộc làm đầu gã đau nhức, giống như có ký ức nào đó bị phong ấn muốn xông ra.
Đại Diệp tiên tông Trần Long, và người đứng cạnh gã, Tiễn Thủ Ô Sơn trong ký ức Tô Minh hai người vẻ mặt mờ mịt, nhưng rất nhanh tinh thần rung động nhìn nhau, hoang mang và kinh sợ.
Còn có Vũ Nhạc Thiên Lam Đạo, cô gái khuôn mặt bình thường bây giờ vẻ mặt hoảng hốt, ngơ ngác nhìn bóng dáng Tô Minh, cảm giác quen thuộc làm cô nghĩ rất, rất lâu.
Nhưng tất cả bây giờ đã mơ hồ, có người do dự, có người còn mờ mịt, tiếng chuông ngân từ Hàm Sơn Chuông khiến tinh thần mọi người rung động bị hấp dẫn qua.
Chỉ thấy Hàm Sơn Chuông biến thành bộ dạng trăm trượng cản đằng trước Đế Thiên. Cùng lúc đó, Tô Minh nâng lên tay phải mạnh ấn xuống đất.
Cái ấn này nguyên mặt đất chấn động, chỉ thấy nhiều đệ tử tiên tông người run bần bật, phát ra tiếng hét thê lương, thân hình tràn ngập đốm đen, chớp mắt mục rữa và hòa tan.
Theo đệ tử tiên tông chết nhiều, giữa không trung tay phải Tô Minh một mảnh đen thui, dường như còn có màu đen phát ra, toát vẻ rực rỡ yêu dị.
Chính lúc này, một tiếng chấn kinh thiên vang vọng tám phương trời, đó là Đế Thiên áo tím thi triển Hình Phạt Thiên Địa, trấn áp Hàm Sơn Chuông tan rã. Y hóa thành cầu vồng sắc bén phá tan hư vô lao hướng Tô Minh.
Khoảnh khắc y tới gần, tay trái từ trong lòng ngực lấy ra một thảo kết búp bê. Búp bê màu xám, bên trên lượn lờ tử khí đậm đặc. Khi nó xuất hiện bên trong không phát ra chút thanh âm nhưng thần thức như nghe tiếng hét thê lương.
Mắt Tô Minh lộ sát khí, tay phải khói đen nguyền rủa ấn vào thảo kết búp bê ở tay trái, khiến búp bê trong chớp mắt bị nhuộm thành màu đen!