Cầu Ma

Chương 679: Tiên tộc giáng trần!



Theo rìu chiến biến ảo, Đại sư huynh nắm lấy nó, khí thế hoang dã nguyên thủy phát ra từ thân hình không đầu của y. Khí thế hình thành vòng xoáy to lớn, lấy Đại sư huynh làm trung tâm quét bốn phía. Trời đất ầm vang làm mấy vạn tiên tộc ai nấy biến sắc mặt.

Đặc biệt là Cấp Ảm, mắt lóe tia sáng rực rỡ, nhìn Đại sư huynh của Tô Minh, biểu tình trầm trọng. Lấy kiến thức như y thế mà không phát hiện kế hoạch của Đại sư huynh, đến giờ mới thấy ra sự dứt khoát, kiên quyết từ người y.

"Người này ý chí mạnh mẽ, nên bị Đế Thiên khống chế ý thức rồi sâu trong linh hồn còn tồn tại chống đối. Chẳng qua y chống đối hơi đặc biệt, không giãy dụa mà lợi dụng lực lượng của Đế Thiên kích động huyết mạch bản thân, tương đương với Đế Thiên giúp huyết mạch của y tiến hóa. Còn có chặt đứt đầu, huyết mạch phản tổ, trở thành ý chí và can đảm Hình Kiền, mượn lực lượng Đế Thiên tu hành bản thân. Người này giống như Tô Minh đều rất khó gặm, xem khí thế Hình Kiền còn mạnh hơn hắn một chút!'

'Lúc trước những lời y nói với Tô Minh vừa là Đế Thiên cũng là bản thân y! Đặc biệt vừa nãy dùng đầu đụng Tô Minh, việc này người ngoài nhìn không ra manh mối gì nhưng, họ dù gì là sư huynh đệ, hiển nhiên Tô Minh thấy ra điều gì đó." Mặt Cấp Ảm âm trầm, sau khi chuyện xảy ra y suy ngẫm, đơn giản hơn suy đoán chuyện trước khi xảy ra.

Sự thật đúng như Cấp Ảm nghĩ, lúc trước Tô Minh nói hiểu rồi là hiểu ý của Đại sư huynh. Đại sư huynh là một con dao, người nắm dao là Đế Thiên, con dao muốn khiến mình càng sắc bén, nó cần một khói đá mài dao.

Tô Minh hiểu ý của Đại sư huynh, hắn cam lòng trở thành hòn đá đó, mài ra một thanh đao hình thiên vũ kiền kích!

Khi đao phong mở ra chính là phản phệ kẻ nắm giữ, đầu dứt khoát bay lên chẳng những lộ ra ý chí Đại sư huynh mạnh mẽ, càng là chặt đứt tất cả liên quan với Đế Thiên. Vậy nên khi đầu bay lên biến thành ảo ảnh Đế Thiên, biểu tình lộ ra là không thể tin. Theo thần hồn biến mất, thân thể Hình Kiền của Đại sư huynh nâng lên, ngực nhô ra khuôn mặt nhìn lên bầu trời. Một tiếng gầm trầm trầm phát ra từ chỗ Đại sư huynh.

"Tiểu sư đệ, không biết tại sao hơi thở của sư tôn biến mất ở đất Man tộc, nhưng ta có thể cảm nhận được sư tôn không chết. Hơi thở của Nhị sư huynh ngươi đã rất yếu ớt, hắn ở Đại Diệp tiên tông! Cuộc chiến này mặc kệ kết quả ra sao ngươi nhất định phải đi Đại Diệp tiên tông đất Man tộc cứu ra Nhị sư huynh!" Giọng Đại sư huynh ầm ầm quanh quẩn, chấn động đất run lên, rung động bầu trời gầm.

"Tiểu sư đệ, tu vi của ngươi còn dấu vết tăng lên, có thể trùng kích độ cao hơn nữa, nhưng lòng ngươi không kiên quyết. Ta có thể thấy ra thiên địa Man tộc đã thừa nhận ngươi, khí vận Man tộc ở trên người ngươi, ngươi chính là Man Thần đời thứ bốn! Nhưng ngươi chưa thừa nhận thiên địa đất Man tộc, không chấp nhận khí vận Man tộc, càng không nhận thân phận Man Thần đời thứ bốn. Cuộc chiến này là sư huynh đấu thay ngươi, hãy nghĩ thật kỹ có nên tiếp nhận danh hiệu Man Thần hay không!" Đại sư huynh luôn không nói nhiều nhưng bây giờ nói rất dài.

Khi y nói xong thì Đại sư huynh bay lên cất bước hướng giữa không trung.

Khoảnh khắc đó con ngươi Cấp Ảm co rút, y cảm nhận sát khí và hoang dã đến từ hình kiền, nhoáng một cái, đôi tay ấn pháp quyết vung ra ngoài, phút chốc ngoài người xuất hiện quang hoàn vô số kể. Những quang hoàn lượn lờ bốn phía, như là miệng không gian. Khoảnh khắc nó xuất hiện, có hơi thở âm u tà ác bỗng lan tràn.

Đại sư huynh tới gần, rìu chiến vung lên một búa chặt Cấp Ảm.

Tiếng nổ ngập trời, hai người ở trên bầu trời chiến đấu kịch liệt. Trên mặt đất gần trăm bất diệt Vu Chiến Hồn giờ thì đều ngẩng đầu, vẻ mặt tỉnh táo, ngửa đầu gầm lên, mỗi cái hồn cùng chém đứt đầu trở nên giống Đại sư huynh, đầu chúng biến thành trìu chiến nắm lấy, chớp mắt bay lên lao hướng Cấp Ảm.

Tô Minh ở một bên im lặng nhìn Đại sư huynh không đầu đấu với Cấp Ảm, nhìn trời đất tiếng nổ không dứt. Trong đầu hiện ra lời Đại sư huynh đã nói, từng chữ khắc trong lòng.

Đúng như Đại sư huynh đã nói, sâu trong lòng Tô Minh hắn không thừa nhận thiên địa Man tộc, khí vận Man tộc, đối với Man Thần hắn không khát vọng.

Nếu ký ức Ô Sơn là giả, nếu mọi thứ không chân thật, vậy hắn không phải là người Man tộc, hắn không có huyết mạch Man tộc. Nếu đem mọi thứ ngược dòng đi, ký ức về thơ ấu của Tô Minh rõ ràng không giống người Man tộc, lần đầu tiên Man Khải thành công, có được tư cách tu luyện Man tộc đều đến từ...

Tô Minh sờ ngực, mảnh đá đen đeo nhiều năm, tất cả đều do nó.

Trong lòng Tô Minh có chút chua xót, thật ra hắn sớm phát hiện mình là bèo dạt trôi trên trời, không biết sắp đi về đâu, không biết mình thuộc nơi nào, cũng không biết mình sinh ra ở đâu.

Hắn như vậy đúng là không thể chấp nhận thiên địa Man tộc, khí vận Man tộc, nhận mình sẽ là Man Thần.

"Ta không phải Man tộc..." Tô Minh thì thào.

Bầu trời tiếng nổ không dứt, sau lưng Cấp Ảm xuất hiện mười tám pho tượng to lớn, mỗi pho điêu khắc rất là quái dị, hình dạng khác nhau, có nhân thú, tràn ngập hung tợn và tà ác, toát ra lạnh lẽo âm trầm.

Trên mười tám pho tượng lờ mờ thấy từng lũ oan hồn quấn quanh, nhưng không phải toàn thân đầy oán khí mà tồn tại khát máu và ham chiến, dường như không tồn tại trên thế gian mà đến từ vũ trụ vô cùng, hung linh ngoài trời không biết trôi nổi bao nhiêu năm. Tiếng hút của chúng rất đặc biệt, sắc nhọn và hùng hồn, nghe xong khiến người khí huyết đảo ngược, tim đập nhanh, dẫn đến cảm xúc biến đổi. T.r.u.y.e.n.f.u.l.l.vn

Nhìn mười tám pho tượng, con ngươi Tô Minh co rút, như nghĩ đến cái gì. Mơ hồ hắn cảm thấy hung thần rít gào có chút quen thuộc, dường như từng nghe ở đâu đó. Nhưng cảm giác quen thuộc vừa xuất hiện, không để Tô Minh suy nghĩ kỹ thì bỗng nhiên trên bầu trời truyền đến từng tiếng nổ như khung trời rạn vỡ.

Khoảnh khắc tiếng nổ phát ra, hơi thở không thuộc về đất Man tộc từ bầu trời trút xuống. Tô Minh lập tức cảm nhận được, vì khi hơi thở đó đến thì thân thể hắn xuất hiện dấu hiệu mục nát.

Tô Minh bỗng ngẩng đầu nhìn, hắn thấy trên trời lúc ban đầu lộ ra hai trận pháp vòng xoáy to lớn bị màn trời vặn vẹo ngăn cách!

Đó không thuộc về Man tộc, rõ ràng là hơi thở đến từ tiên tộc, chính là từ trong hai trận pháp vòng xoáy đã hạ xuống nhiều khuếch tán ra.

'Hơi thở hạo dương!" Tô Minh nheo mắt lại, nếu đổi làm trước kia, đối mặt hơi thở hạo dương thì thân hình hắn không có chút sức kháng cự, nhưng hôm nay trong cơ thể phong ấn nửa khối Hạo Dương Thạch, không ngừng đối kháng, hắn có thể chống cự hơi thở hạo dương lâu hơn chút.

Mắt hắn chớp lóe, người nhoáng lên lao hướng hai trận pháp vòng xoáy trên bầu trời. Không cần nghe bên dưới mấy vạn tu sĩ xôn xao kích động, chính hắn nhìn ra được chắc chắn có người tiên tộc giáng trần.

Khoảnh khắc Tô Minh đến gần, tiếng nổ bỗng tăng cao. Chỉ thấy hai quang hoàn to lớn từ trận pháp vòng xoáy trên trời chói mắt tỏa sáng đập xuống đất, từ xa nhìn như hai cột sáng liên tiếp trời và đất.

Trong hai cột sáng lấp lánh ánh sáng, có thể thấy ra vài bóng người dần xuất hiện trong vặn vẹo mơ hồ, như bị kéo dài, ngưng tụ, co rút, chậm rãi lộ thân hình.

Giây phút bóng người hiện ra, chưa hoàn toàn ngưng tụ thì Tô Minh mang theo sát khí đến gần, tốc độ cực nhanh. Chớp mắt bùm một tiếng hắn vọt vào trong một cột sáng. Giây phút bước vào, thân hình hắn lập tức tỏa khói đen ngập trời, không phải hắn cố ý tản ra mà vì trong lực hạo dương đậm đặc khiến thân hình hắn héo tàn già nua tự tỏa ra.

Thân hình Tô Minh già nua rất niều nhưng hắn chẳng giảm tốc độ mà càng lúc càng nhanh. Đè nén nỗi thống khổ dưới lực hạo dương, Tô Minh nâng lên tay phải mạnh vung trước mặt.

Cái vung này ba bóng dáng chưa thành hình trước mặt hắn run lên, có tiếng hét thê lương xa xôi cách không gian truyền đến. Ba thân hình tan vỡ thành mây khói. Tô Minh không hề tạm dừng, lóe người, ngón trỏ tay phải điểm vào một bóng dáng bên cạnh ngưng tụ hơn phân nửa. Cái bóng tan vỡ, Tô Minh đạp xuống hư không mặt đất một bước, sóng gợn lăn tăn khuếch tán nhanh hướng bốn phía, khiến ba cái bóng ở gần nhất run rẩy vì sóng gợn, cuối cùng nổ tung. Tô Minh nhoáng người lên, nắm tay phải đánh vào trong cột sáng còn có ảo ảnh cuối cùng.

Một đấm này là Tô Minh dốc hết sức hậu kỳ Man Hồn đánh ra, phối hợp toàn thân Man hóa, ngay cả phân thân Đế Thiên chịu một đấm này còn phải kiêng dè. Giờ hắn đánh vào người thân hình đã ngưng tụ hơn phân nửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.