Trương Dư Xuyên gật gật rồi tiếp tục nói: “Vậy, vị họ Tô kia thích ăn món gì?”
“Những gì sếp Lâm thích ăn thì cậu Tô đều thích.” Trợ lý Trương vô cùng tỉnh táo giúp sếp nhà mình show ân ái.
Biết khó mà lui thôi anh giai nam thứ.
Nhưng có vẻ như nam thứ thần kinh giai đoạn cuối không bị đánh tụt tý HP nào, vẫn tiếp tục dối trá thả thính hòng che dấu mưu đồ bất chính: “Vậy thì, trợ lý Trương thích ăn món gì?”
Trương Cẩn Ngôn đáp bừa: “Không có món gì đặc biệt thích cả, món gì cũng được.”
Thật ra thì món yêu thích nhất không gì vượt được Tira Misu, còn có mấy món ăn vặt trấn lột được của em gái đang nhét dưới đáy va li……
Nhưng mà những thứ này anh không thể nào biết đâu, ahihi.
Trước mặt anh là tôi – một con người đầy lạnh lùng rắn rỏi.
Trương Dư Xuyên nhìn chăm chú vào mặt nước, khóe miệng khẽ giật giật như đang cố nhịn cười……
“Còn một việc nữa, vị họ Tô kia có hình mẫu bạn đời lý tưởng nào không?” Trương Dư Xuyên coi như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục hỏi.
Trương Cẩn Ngôn cẩn thận trả lời: “Tôi nghĩ, hình mẫu của cậu Tô chắc là kiểu sếp Lâm ấy.”
Anh giai nam thứ quyết tâm chơi tới bến đấy hả, được đó, rất có tinh thần chuyên nghiệp.
Lại im lặng thêm một lúc nữa, Trương Dư Xuyên tiếp tục đi theo kế hoạch đã đề ra hỏi tiếp một câu: “Thế hình mẫu lý tưởng của trợ lý Trương là gì?”
Đến lượt Trương Cẩn Ngôn đứng máy.
Thật ra, từ lúc cấp hai phát hiện ra xu hướng của mình không giống với những người khác, cậu chưa hề nói cho ai biết mình là gay, đến cả em gái ruột cũng không nói, cho nên không đời nào cậu lại đi vạch áo cho người xem lưng với vị thần kinh giai đoạn cuối này cả.
Vì thế Trương Cẩn Ngôn trả lời qua loa không khác nào đại biểu trả lời chất vấn: “Tôi thích mẫu người dịu dàng nữ tính, về phần ngoại hình thì chỉ cần ưa nhìn là được.”
Thế nhưng, là một tiểu gay 23 năm phòng không gối chiếc thiếu thốn tình cảm, mẫu người mà Trương Cẩn Ngôn thích nhất thật ra là……
Anh giai cao to lực lưỡng, khoai to thích tập gym, không tồi chút nào.
Không có bụng tám múi thì đừng có mà đến tìm tôi nhá.
“Ồ——” Trương Dư Xuyên kéo dài giọng gật đầu, bỗng không đầu không đuôi nhả ra một câu: “Đúng rồi, tôi cũng thích tập gym.”
Dứt lời, không biết có phải mình nhìn nhầm không nhưng cảm giác hình như Trương Dư Xuyên đang lên gân lên cốt cố gồng mình.
Làn da nhẵn nhụi qua làn nước trở nên bóng loáng. Một giọt nước đọng ở xương quai xanh khẽ chảy xuống men theo đường nét cơ thể, từ cổ xuống đến khe cơ ngực săn chắc, tiếp đến cơ xương sườn rồi hòa mình vào làn nước đang bốc hơi nghi ngút……
Ực, Trương Cẩn Ngôn khẽ nuốt miếng nước bọt trong vô thức.
Chuẩn cmnr, chính là kiểu này này, mặc quần áo thì trông nhã nhặn, nhưng lột đồ lên giường là thân hình bốc lửa, vừa hỏi “Tiểu yêu tinh, như thế này đã đủ thỏa mãn em chưa?” vừa giữ chặt người ta trong ngực mạnh mẽ ra trận, đôi tay chắc khỏe đủ để nâng người ta lên lên xuống xuống làm hết tầng trên đến tầng dưới……
Đù móa, chính là kiểu anh ta rồi! Chết cmnr!
Cậu bạn nhỏ thiếu thốn đáng thương đang tự động bật GV trong đầu, điên cuồng tưởng tượng mình thành nhân vật chính, lại còn bật bản độ khó siêu cao siêu thách thức người chơi: thang-lầu-play, vẻ mặt lạnh lùng, hàng mi dài khép hờ, đôi mắt hoa đào nhìn xa xăm về phía mái đình cong cong với chiếc đèn lồng kiểu Nhật, tỏ vẻ chẳng hứng thú một tý tẹo nào với bo đỳ của Trương Dư Xuyên, giữ vứng hình tượng khách sáo xa cách.
Trương Dư Xuyên cũng không nói gì nữa, chăm chú nhìn Trương Cẩn Ngôn.
Ánh hoàng hôn chậm chạp đổ bóng, bốn bề yên tĩnh, chỉ có tiếng guồng nước bằng tre khẽ đập vào tảng đá vọng lại.
Hơn một phút sau, giữa không gian tĩnh lặng này Trương Dư Xuyên bỗng bật cười……
Anh giai ơi anh hù chết tôi rồi!
Trương Cẩn Ngôn bị dọa giật mình, GV đang phát trong đầu gặp sự cố khẩn cấp, hai diễn viên chính đang mải quay cuồng lăn lộn tầng trên tầng dưới bỗng ngã lộn nhào!
Suy nghĩ đen tối trong đầu bị làm gián đoạn, Trương Cẩn Ngôn khó ở vô cùng: ……
Anh giai nam thứ tự dưng cười một cái làm cái vẹo gì thế?
Anh đang mơ mộng ngôi nhà và những đứa trẻ của mình với tiểu bạch hoa đấy phỏng?
“Tôi chợt nhớ ra……” Trương Dư Xuyên vẫn mang vẻ mặt tươi cười, “Lúc trước tôi có mua một căn biệt thự ở gần đây.”
Con người đang ở với em gái trong căn nhà chưa đầy 50m vuông mà vẫn còn đang nợ tiền mua nhà cảm thấy mình bị tổn thương vô cùng vô cùng vô cùng sâu sắc.
Thế nghĩa là anh tự dưng nhớ ra mình có một căn biệt thự mới mua nên bật cười?
Hứ, kẻ có tiền vạn ác.
Trương Dư Xuyên tiếp tục tự hỏi tự nói: “Bên trong có cầu thang.”
Trương Cẩn Ngôn chẳng biết nên nói gì nữa: ……
Nói thừa, không có cầu thang mà gọi là biệt thự à?
Trương Dư Xuyên giơ ra ba ngón tay, thản nhiên nói: “Ba tầng.”
Trương Cẩn Ngôn yên lặng ôm ngực: ……
Biết rồi biết rồi, tôi biết anh có rất rất nhiều tiền rồi.
Anh giai nam thứ, anh xúc phạm tôi thành công rồi, anh cứ chờ đấy, tôi sẽ kiên quyết không cho anh chạm một đầu ngón tay vào tiểu bạch hoa đâu.
Hứ!
06.
Sau đó Trương Dư Xuyên lại hỏi Trương Cẩn Ngôn mấy thứ, toàn là về sinh hoạt hàng ngày của Tô Cùng, rồi còn cả thói quen sở thích các thứ các thứ, mỗi lần hỏi xong lại tua lại một vòng vời Trương Cẩn Ngôn.
Cậu Trương đều đáp qua quýt lấy lệ, lúc nào cũng đặt chỉ tiêu show ân ái của sếp Lâm với phu nhân lên hàng đầu, quyết không khai ra một tý thông tin hữu dụng nào cho sếp Trương.
Thế nhưng Trương Dư Xuyên vẫn học sinh vượt khó hăng hái hỏi.
Trai tym nhỏ bé của Trương Cẩn Ngôn mệt mỏi vô cùng: ……
Chẹp, dai như đỉa đói.
Trời tối hẳn, một vành trăng con cong lơ lửng giữa trời soi bóng xuống mặt nước.
Trương Cẩn Ngôn chán như con gián ngồi khuấy khuấy ánh trăng dưới nước.
Đói chết đi được, tôi muốn đi ăn cơm.
Nhưng mà tôi sẽ không cho thằng cha này nhìn thấy bo.đỳ. mình đâu, hứ.
“Cũng gần đến giờ ăn rồi.” Trương Dư Xuyên nói rồi đứng lên, mắt vẫn không rời bức tượng Trương Cẩn Ngôn từ lúc xuống nước đến giờ vẫn chưa nhúc nhích tý nào.
Trương Cẩn Ngôn bình thản ngồi dưới nước khách sao nói: “Ngài Trương, mời đi trước.”
Bởi vì tôi phải đi sau anh.
Trương Dư Xuyên lạnh lùng phun ra ba chữ: “Cậu đi trước.”
Trương Cẩn Ngôn trong lòng cuộn sóng, cứng đầu từ chối: “Hay là ngài đi trước đi……”
Giọng sếp Trương không khác tý nào, bê nguyên câu ở trên xuống: “Cậu đi trước.”
Trương Cẩn Ngôn: “Ờm……”
Trương Dư Xuyên chặn mọi đường lùi lần ba: “Cậu đi trước.”
Vừa dứt lời, để minh chứng cho câu đất trơn, Trương Cẩn Ngôn ngã nhào xuống đất đầu cắm xuống đất mông chổng ra sau thành dàng OTL, bờ mông tròn trịa có cái gì đều triển lãm hết trước mắt sếp Trương……