Cảm ơn vì cậu đã không trách móc cái kế hoạch dở ẹc của mình, cảm ơn cậu vì đã không nhắc đến nó nữa. Thì ra sự im lặng và cộc cằn của cậu đã bỏ qua rất nhiều việc mình đã làm"
- Cậu giúp một việc nhé! - Tôi bẽn lẽn cầm trên tay cuốn vở có bài tích phân, cốt chỉ để có cơ hội ở lại trong lớp giờ ra chơi.
-Việc gì? - Cường lại nghĩ rằng tôi đang đùa bởi vì trong suốt những năm học cùng nhau chúng tôi chưa bao giờ xưng hô cậu - mình. Cậu ấy trả lời tôi một cách cộc lốc.
- Làm...boyfriend của mình nhé! - Tôi thâm chí không đủ dũng cảm để thốt lên hai từ bạn trai.
Và để ngăn hắn không cười phá lên, tôi liền nói rằng:
- Họ sẽ loại mình ra khỏi danh sách tụ tập đêm giao thừa, giống như bị bỏ xó...
Bình luận truyện