Cha Nuôi! Con Hận Người!

Chương 43



Cô đang ăn thì chợt nhớ ra nay có hẹn với Ly Ly nên nhờ Đằng Minh chở về công ty Cô liền lái xe tới trường, nhìn ngó xung quanh tìm kiếm bóng dáng quen thuộc Từ đằng sau cô đã vang lên tiếng gọi:

"Mami! Con ở đây!"

"Ly nhi!" Cô theo tiếng gọi quay lại đằng sau, Ly Ly vui mừng chạy lại nhào vào lòng cô

"Mami, con tưởng mami không tới" Ly Ly phụng phịu, đầu dúi vào cổ cô

"Mami sao không tới được, chỉ là công ty có việc nên mami đến trễ" Cô đưa tay véo mũi Ly Ly một cái, cưng chiều nói

"Con bé nó chờ em nãy giờ đó" Lợi Tư Vũ đi tới trước mặt cô, bên cạnh anh còn có Rania

"Nó khóc nãy giờ chị khó khăn lắm mới dỗ được đó" Rania thả tay Tư Vũ ra, cô đi tới xoa đầu Ly Ly

"Con đừng khóc nha mami tới rồi" Cô tươi cười Ly Ly đưa tay ôm chặt cổ cô, đầu dựa vào vai cô, khuôn mặt ủ rũ Cô thấy thế liền hỏi:

"Con sao vậy? Mami tới rồi mà?"

"Mami! Mấy bạn đều có daddy mà con không có" Lúc này cô mới quan sát kỹ xung quanh, mấy đứa trẻ khác ai cũng có ba có mẹ đi cùng

"Không có daddy thì mami ở đây mà!"

"Ai nói không có daddy?" Lâm Tạ Phong từ đâu xuất hiện phía sau lưng cô Anh đi lại đặt tay lên eo cô

" Anh tới đây làm gì?" Cô nhìn cánh tay đặt lên eo mình lại liếc nhìn anh

"Anh tới chơi với con gái anh Nào lại ba bế" Anh giả vờ không thấy vẻ mặt của cô, đưa tay ra bế Ly Ly Cô bé vui mừng liền nhào vào lòng anh

"Chú đẹp trai, chú là daddy của con hả? Chú nhớ tới chơi với con đó! Nhớ chăm mẹ con nữa, mẹ con không chịu ngoan ngoãn ở nhà, suốt ngày ra ngoài thôi!" Ly Ly thì thầm nói nhỏ bên tai anh sợ cô nghe thấy

"Ly nhi, không được nói chuyện với người lạ" Cô ráng vểnh tai nghe hết những lời Ly Ly nói với anh Thật không hiểu con bé này sao lại dễ dàng nhận ba như vậy? Còn nói anh phải chăm cô nữa chứ, cô đâu phải là con nít!

"Ai nói anh là người lạ? Anh là daddy của Ly Ly" Anh cười khiêu khích, tay véo má Ly Ly

"Anh" Tay cô nắm chặt thành nắm đấm Cô ráng kìm chế lắm nếu không lại đấm anh một phát rồi

"Thôi Marie, hôm nay để Ly Ly vui đi" Lợi Tư Vũ đi lại bên cô, tay vỗ vai cô

Giờ anh mới để ý đến Lợi Tư Vũ, bên cạnh anh ta còn có một cô gái rất xinh đẹp, hai người còn thân mật nắm tay nhau Anh nhếch mép cười khinh bỉ:

"Anh hết Tư Linh giờ đến người phụ nữ này à Em xem hắn ta chỉ đùa giỡn em thôi, tốt nhất là đừng dính vào"

"Anh nói gì vậy???" Cô ngơ ngác nhìn anh, không hiểu anh đang nói gì

"Em còn giả vờ không hiểu à Hắn ta là đùa giỡn tình cảm của em, còn trước mặt em nắm tay người phụ nữ khác!"

"Anh có bị sao không vậy? Đây là anh hai tôi mà!!!" Cô lại gần đưa tay sờ trán anh rồi lại sờ trán cô, vẫn không phát hiện triệu chứng gì bất ổn

"Anh hai!!!" Anh đứng bất động vài giây, sau mới phản ứng kịp

"Sao có thể"

"Thật ra, tôi là anh hai Tư Linh Tôi là được Lợi gia nhận nuôi" Lợi Tư Vũ liền lên tiếng giải thích

"Không thể Tôi đã cho người điều tra về anh Trong tài liệu không nói anh được nhận nuôi!"

"Nhưng tin tức cũng không nói Lợi gia có con trai!"

Đúng ha,trước giờ anh chưa nghe tin Lợi gia có người thừa kế Lợi gia là một tập đoàn lớn nên việc có con trai sẽ không thể nào tránh khỏi báo chí Sao trước đây anh không để ý điều này!

"Tôi biết anh đang thắc mắc vì sao không tra được tôi là con nuôi! Mười năm trước, tôi được Lợi gia nhận nuôi Ba vì muốn tôi thay ông tiếp quản Lợi thị, để tôi thuận lợi vào công ty, ông đã cho người phong toả hết tin tức Tránh là để kẻ gian lấy cớ uy hiếp tôi Đương nhiên anh cũng sẽ không tra ra được"

Thì ra là vậy! Lão già Lợi Đinh này, vì lão mà anh hiểu lầm Tư Linh của anh suốt bốn năm qua!

"Xin lỗi! Tôi hiểu lầm anh rồi!" Anh có hơi lúng túng, giọng nói không được tự nhiên

"Không sao" Tư Vũ hiểu rõ, anh vì yêu con bé nên mới hành động như vậy

"Em" Anh xấu hổ nhìn biểu hiện của cô

"Tôi là vì Ly Ly nên mới để anh ở đây" Cô vẫn giữ bộ dáng lạnh lùng, khoanh tay dậm chân nhìn anh Thật ra, nhìn biểu cảm xấu hổ của anh, cô thật buồn cười chết mất nhưng cô phải kìm nén

Cô hậm hực bỏ đi trước, anh bế Ly Ly lủi thủi theo sau cô Lợi Tư Vũ và Rania nhìn tình cảnh bọn họ, thật giống như một gia đình, mà giống hơn một người vợ đang giáo huấn chồng mình vậy Hai người chỉ biết nhìn nhau cười, đi theo sau gia đình nhỏ bọn họ

"Này em với anh làm một đứa đi!" Lợi Tư Vũ ghé sát tai Rania nói nhỏ Cô đỏ mặt, tay đẩy anh ra

"Còn lâu, em không thèm sinh cho anh!" Cô lè lưỡi, chạy đi trước bỏ mặc anh ngơ ngác phía sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.