Chẩm Hội Như Thử

Chương 2



Cái này giống như là một trận đấu của sự chịu đựng, ai kiên trì đến cuối cùng chính là người chiến thắng. Bất quá bởi vì tiểu tam “Phóng thủy”, mỗi khi ta chống đỡ không hết sức sẽ gặp kích thích đến đau đớn làm ta tạm thời mềm nhũn, cho nên dưới dạng kích thích này, ta vẫn đứng vững không có bắn ra.

Không thể phủ nhận là, tình hình hiện tại, đối với chúng ta mỗi người mà nói, cũng không chỉ là kích thích trên thân thể. Nói xác thực, kích thích tinh thần kỳ thật còn lớn hơn thân thể. Đối tiểu Tam mà nói, miệng đang hôn phân thân ta, đại ca mà hắn kính yêu thì tại trước mặt hắn mấy thước mà trừu cắm vào mật động của ta, thanh âm “tê tê” ra vào không ngừng kích thích màng tai hắn, sau lưng, nhị ca nghiêm túc không rên một tiếng hướng vào cúc huyệt đạm sắc của tiểu Tam nhà không ngừng cày cấy, không ngừng ma sát vào vách tràng non mềm của hắn, mang đến cho hắn khoái cảm không thể diễn tả, mà dưới thân hắn, ta đang cố gắng duyện liếm ngọc hành không ngừng chảy ra mật dịch của hắn. Loại trường hợp này, cho dù chính là nhìn cũng đã làm cho người ta muốn phun máu mũi, huống chi là đích thân trải qua. Cho nên, khi ta xoa hai nhũ tiêm trước ngực tiểu Tam, nhẹ nhàng vài cái niết lộng, phân thân của tiểu Tam ngay nháy mắt lại trướng lớn

Rõ ràng biết đây là tín hiệu tiểu tam sẽ bắn, ta lại còn lửa cháy mà đổ thêm dầu, tiểu Tam rốt cuộc nhịn không được phun trào. Kỳ thật ta cũng để ý, liềm đem tinh hoa của tiểu Tam nuốt xuống, bất quá, hiện tại, ta cố ý ở thời điểm hắn bắn ra làm trật miệng, làm cho tinh hoa của tiểu tam hơn phân nửa đều bắn ở trên mặt ta. Đồng thời, theo tiểu Tam phun trào, phía sau của hắn cũng thuận theo tự nhiên mà thắt chặt, vốn lão Nhị đã đạt đến giới hạn nên liền không đề phòng, bị tiểu Tam đè ép cũng thất thủ, theo tiểu Tam mà phun trào.

Tinh dịch của lão Nhị, có hơn phân nửa lưu lại ở nơi đạm sắc vẫn đang hé mở của tiểu Tam, dọc theo bắp đùi trắng noãn chậm rãi trượt xuống, mà giữa lúc lão Nhị rút phân thân ra mật động của lão Tam, dư vị vẫn còn chưa có theo nơi mới vừa phun ra mà chưa khôi phục lại, cây gậy hạ xuống có chút chất lỏng màu trắng chảy ra, từng giọt rớt xuống trên mặt ta, cùng với dịch thể tiểu Tam vừa mới xuất chậm rãi xen lẫn vào nhau.

Tiểu Tam trước sau thất thủ, rốt cuộc không chịu nổi mà người ngã xuống bên người chúng ta, lão Nhị thấy thế, đem tính khí ở trên mặt ta sát đi một ít dịch thể còn sót lại, sau đó, nằm xuống bên cạnh tiểu Tam..

Tầm mắt của ta rút cuộc bị lão Đại đang ra sức trừu sáp mà dời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.