̣ em đa tình Sau khi Chung Hạ Nhi đã chọn một phòng khác và ngồi lỳ trong phòng không ra. Thiên Ngạo cũng chẳng quan tâm liền kéo Miêu Nguyệt về phòng, ra ban công hóng gió.
-Đói không – hắn đưa tay vuốt tóc cô dịu dàng hỏi.
“ Một cô nhóc 4 tuổi đang ngồi chơi búp bê ở sân vườn rộng, cách đó không xa là một cậu nhóc 5 tuổi đang ngồi yên lặng, suy tư như người lớn
-Thiên Ngạo, ba em bảo là lớn lên em sẽ gả cho anh. Anh có thích không – Cô bé thả con búp bê xuống lại gần cậu bé bắt chuyện”
-Tôi không biết! – Cậu bé lãnh đạm trả lời
-Chắc chắn là anh sẽ thích rồi, em sẽ trở thành người vợ tuyệt vời nhất chăm sóc anh. Còn anh sẽ thành người chồng tuyệt nhất bảo vệ em. Hihi – tiếng cười của cô bé vang trong không trung “
Hạ Nhi cười đầy chua xót, ít ra lúc đó anh không hề phản đối, anh mặc cô vẽ bao điều cũng đều không để tâm. Cô có quấn anh cả ngày anh cũng không đuổi đi. Nhưng hôm nay, khi anh có người phụ nữ khác bên cạnh. Cô bảo muốn ở cùng anh, anh trả lời không thích, muốn ở cùng người phụ nữ của anh vài ngày, anh lạnh lùng từ chối. Hoắc Thiên Ngạo! Sao anh nhẫn tâm như vậy. Em về nước là vì anh, vì thực hiện lời hứa của hai ta lúc nhỏ. À không…không phải…rõ ràng chỉ là lời hứa của em thôi.
“ Chung Hạ Nhi này sẽ không lấy ai khác ngoài Hoắc Thiên Ngạo làm chồng đâu”