Chân Đế

Chương 39: Ma khí lại xuất hiện



Cổ Tước đè tỷ tỷ lên giường, mút môi lưỡi nàng đến thỏa mãn rồi lại hôn liếm cổ và vai nàng. Dạ Tuyết mới tắm trước đó không lâu, làn da ngọc ngà còn vương lại mùi hương như hoa rất quyến rũ. Mỗi chỗ trên người nàng, Cổ Tước hít hà mấy lần mới dời đến chỗ khác mà vẫn không chán. Ngay cả vùng da dưới cánh tay của Dạ Tuyết cũng là một mảnh thơm như tiên hoa.

- Thơm tho quyến rũ như vầy, có phải nàng muốn mạng ta không?

Cổ Tước bỗng nhiên híp mắt nói nghiêm túc như vậy, khiến Dạ Tuyết phì cười:

- Đệ đệ ngớ ngẩn! Tỷ tỷ biết miệng mũi sắc lang của ngươi rất không an phận, nên mới cố ý tắm thật thơm, bằng không để ngươi nghe mùi... không thơm thì xấu hổ chết ta!

Cổ Tước cười ha ha, lại hôn môi Dạ Tuyết, hai tay nhanh nhẹn làm mấy động tác, đầm ngủ hai dây của nàng dễ dàng và nhanh chóng bị tuột ra, bên trong ngoài cái nội khố nhỏ xinh ra thì cũng không còn đồ lót gì khác. Bộ ngực ngạo nhân của Dạ Tuyết lập tức khoe sắc.

Cổ Tước nhìn hai quả bưởi to tròn lắc lư thì hai mắt muốn lồi ra, tham lam nắn bóp ra đủ thứ hình dạng, rồi lại dùng miệng ngậm vào, mút liếm chùn chụt. Mũi hắn thì liên tục cọ xát lên làn da ngực trắng như sữa, hít lấy hít để mùi thơm cơ thể thiếu nữ độ hoa mới nở.

Dạ Tuyết thì không cần phải nói, nàng rất thích nhìn hắn say mê nàng như vậy, chẳng những không xấu hổ mà còn ôm đầu hắn thật chặt, để hắn dễ dàng dúi mặt vào ngực nàng hơn.

Cổ Tước hôn ngực mỹ nhân đến thỏa thích xong, tự cởi hết quần áo, sau đó úp mặt vào giữa háng tỷ tỷ, cái mõm sắc lang kia hết hôn phía trên nàng giờ lại hôn phía dưới, thậm chí còn mãnh liệt hơn, bú nút đến mức làm cho môi dâm của nàng hơi ửng đỏ lên. Đặc biệt là hạt đậu hồng kia, bị hắn đặc biệt chăm sóc đến mức cương cứng lên, tự lòi đầu ra khỏi lớp da.

- Ôô... Tước, đệ làm thật sướng... đừng có ngừng lại... Aaa...

Dạ Tuyết kẹp chặt đầu hắn giữa hai chân, cặp đùi ngọc liên tục di chuyển như nựng nịu vuốt ve hai má hắn. Còn tình hình ở trong huyệt động thì lũ lụt đã lên đến đầu gối, xuân thủy trào dâng, ùa hết cả vào lưỡi vào mồm Cổ Tước. Cửa nhục động không ngừng run run như thể đang rên rỉ.

- Ơ... Ô... Ôô...

Dạ Tuyết hơi rướn người ngồi dậy, dùng tay ấn mặt Cổ Tước vào giữa háng, khiến cho cái lưỡi sắc quỷ của hắn đâm vào sâu hơn, quậy phá bên trong cũng trúng nhiều chỗ tốt hơn.

- Tước! Aaa...!

Không lâu sau, Dạ Tuyết cong người ngược ra, hai đùi siết chặt cổ hắn, hạ thân co giật liên hồi, d*m thủy phún xuất đầy mặt đầy miệng Cổ Tước. Lên đỉnh xong, nàng nằm mẹp xuống giường, ngực phập phồng theo hơi thở dồn dập, toàn thân không còn bao nhiêu sức nữa. Qua nhiều ngày không có gần gũi, hôm nay lại gặp được kích tình, Dạ Tuyết mẫn cảm hơn bình thường rất nhiều.

Cổ Tước ngồi dậy nhìn Dạ Tuyết xụi lơ trên giường thì cười tươi rói, giọng cười rất dâm tà, khiến Dạ Tuyết dù đang yếu ớt cũng phải trợn mắt trừng hắn một cái.

- Ngươi, ngươi muốn ăn mau ăn, đừng chọc ghẹo tỷ tỷ!

Dạ Tuyết hơi xấu hổ nói như thể chịu đựng bị hắn dày vò.

- Mỹ nữ tỷ tỷ của ta, làm thế nào mà kẻ làm đệ đệ này thành người xấu rồi?

Cổ Tước càng cười dâm hơn, đè hai cổ tay Dạ Tuyết xuống, tựa như phong bế cử động, không cho nàng chống đối vậy. Quả thật là trình độ diễn vai sắc lang quá đỉnh cao.

- Ngươi nếu, nếu còn nhiều lời nữa ta sẽ kêu cứu!

Dạ Tuyết sợ sệt nói, nhưng mà lời nói có chút gì đó không hợp lẽ thường.

- Ồ? Vậy coi như ta mau mau chơi nàng liền thì nàng không có ý kiến?

Cổ Tước hai mắt phun ra dâm quang, thở hồng hộc hỏi.

Dạ Tuyết ánh mắt mê mệt nhìn hắn, sau đó khẽ gật đầu “ừm” một tiếng rồi xoay mặt đi nhắm tịt mắt lại, ngại không dám nhìn hắn nữa. Có điều, đùi thì vẫn lén mở ra cho hắn vào.

Cổ Tước nuốt ực một cái, chịu không nổi nữa, cầm thần thương đánh vào trận doanh của Dạ Tuyết, khiến hai má nàng ửng đỏ, rên lên một tiếng thật to, rất may là hai người đã dùng huyền khí phong bế không gian trong phòng, âm thanh không lọt ra bên ngoài được.

Hắn gác chân trái nàng lên vai, hạ thân bám sát vào cấm khu của nàng, eo hông bắt đầu đưa đẩy. Khởi đầu hắn chỉ nhấp chậm rãi và nhịp nhàng, từ từ dẫn dắt nàng vào tiên cảnh.

- Ưm... Ư... Ôi...

Dạ Tuyết sau lần lên đỉnh đầu tiên vẫn còn hơi yếu, nằm mẹp ở đó, nhắm mắt hưởng thụ cảm giác bị ác long kia nong rộng ra rồi lại rút về. Mỗi lần hắn đâm trúng chỗ yếu hại, nàng đều sướng đến run cầm cập, cổ họng tràn ra dâm âm quyến rũ, suýt thiêu rụi linh hồn Cổ Tước.

Được một lúc, Cổ Tước bắt đầu mạnh tay làm gấp gáp, hạ thân nhanh chóng vùi dập động đào nguyên của tỷ tỷ, tạo ra âm thanh bành bạch vô cùng dâm dật. Cặp mông to tròn cùng bộ ngực bão mãn của Dạ Tuyết không ngừng lắc lư theo nhịp điệu của Cổ Tước.

Đến đoạn cuối, hai tay hắn cầm chặt hai cổ chân nàng, dang chân nàng ra thật rộng. Dạ Tuyết lúc này bị dương v*t thô to của hắn dày vò sâu bên trong, đâu còn lý trí nghĩ tới chuyện ngượng nghịu tư thế nữa, chỉ có mở miệng lớn tiếng rên la, hai tay siết chặt tấm trải giường.

- Ô... Ô... Ớ... Ớ... Tước... Tước... Tỷ ra... Tỷ muốn ra!

- Tỷ tỷ, ta yêu nàng!

Cổ Tước ghé bên tai Dạ Tuyết nói rõ từng chữ. Sau đó bịch một cái, hạ thân đẩy dương v*t vùi sâu vào bên trong nàng, phun dương tinh ngập tử cung nàng. Toàn thân hắn run lên, mà Dạ Tuyết cũng vậy, âm đ*o co giật liên hồi, bốn phía tường thịt siết chặt thần thương của Cổ Tước. Từ sâu thẳm bên trong hai người tràn ra những đợt sóng khoái cảm mãnh liệt.

Cổ Tước thì giải phóng dâm dịch nóng hổi. Dạ Tuyết thì d*m thủy tuôn trào, làm bẩn cả tấm lót giường bên dưới. Thỏa mãn xong, Dạ Tuyết ôm chầm lấy Cổ Tước rồi không buông ra nổi nữa, chỉ có đeo bám trên người hắn, mắt nhắm nghiền, trong người vẫn còn sót lại dư âm sao trận giao hoan.

Cổ Tước nằm cạnh bên Dạ Tuyết, ôm tỷ tỷ vào ngực, vuốt ve nàng thật lâu.

Một lúc sau, Dạ Tuyết lí nhí nói:

- Không ngờ, ta giao hoan với đệ đệ ruột của mình mà lại thoải mái như vậy...

Cổ Tước phì cười, đáp:

- Ta có khác gì nàng sao?

Dạ Tuyết khẽ cười duyên một tiếng, sau đó liền chìm vào mộng đẹp.

Cổ Tước mỉm cười dỗ mỹ nữ ngủ rồi truyền ra một tia tinh thần lực cho phòng kế bên:

- Vân Kỳ, nhờ nàng.

- Vâng, thiếu gia.

Vân Kỳ dùng tinh thần lực đáp một tiếng rồi khẽ nhảy ra khỏi phòng qua đường cửa sổ. Chân nàng điểm nhẹ lên nóc nhà, thân hình khẽ biến mất trong đêm khuya tĩnh lặng.

Ở một góc trong Lam Hà tông, Vân Kỳ lại xuất hiện, không phát ra một tiếng động nào.

Trước mặt nàng là một thiếu niên toàn thân ma khí đen nghịt. Hắn đang lén lén lút lút lẻn vào bảo khố của Lam Hà tông. Nhưng hắn còn chưa đến gần được kết giới của bảo khố thì cảm thấy lạnh sống lưng, quay lại thì thấy Vân Kỳ đang đứng ở đó, nét mặt nàng lạnh băng.

- Từ nay ngươi đừng hòng sờ tới một sợi tóc của thiếu phu nhân nữa.

Vân Kỳ lạnh nhạt nói xong búng tay một cái.

- AA...!

Lam Vương cố gắng đè nén tiếng hét của chính mình, hóa thành ma khí bỏ chạy, một nửa thân bên trái của hắn đã bị chấn nát thành bột máu, nhưng ma khí đang giữ mạng cho hắn.

- Hừ, chỉ là dư nghiệt của Ma Hoàng mà cũng dám né chiêu của ta.

Vân Kỳ híp mắt, hơi mạnh tay phẩy một cái.

Một luồng sóng âm vô thanh vô tức đập vào người Lam Vương. Hắn chưa hét lên nổi thì đã hộc một bãi máu, lập tức bỏ mạng. Thế nhưng, ma khí lại quấn lấy não hắn, điều khiển thân thể hắn biến thành ánh sáng đen bay mất dạng, Vân Kỳ định đuổi theo nhưng không kịp.

- Xem ra không phải là ma chủng thông thường...

Mày liễu Vân Kỳ nhíu chặt. Nàng phất tay dọn sạch máu me xung quanh rồi lập tức trở về phòng, dùng tinh thần lực báo cáo cho Cổ Tước ở phòng bên đang làm gối ôm cho Dạ Tuyết.

- Ta hiểu rồi. Nàng nghỉ ngơi đi, trời cũng đã sắp sáng.

- Vâng, thiếu gia.

Yên lặng được một lúc thì Vân Kỳ lại dùng tinh thần lực gọi hắn:

- Thiếu gia...

Cổ Tước hỏi lại:

- Nàng đang băn khoăn chuyện gì?

Thông qua mối liên kết tinh thần lực, hắn có thể cảm nhận được chút xíu ngập ngừng trong tâm Vân Kỳ. Xem ra là chuyện gì đó khó nói ra.

- Thiếu gia, lúc trước ngài tìm thấy bộ huyền kỹ song tu kia... hiện tại... có cần thiếp...

Vân Kỳ hơi mất tự nhiên hỏi.

- Về sau ta đã nghiên cứu ra, thứ đó thật ra là tà công, rất có hại cho bên nữ trong quá trình song tu, làm sao ta đem ra sử dụng trên người nàng được?

Cổ Tước nhẹ nhàng giải thích.

- Vâng, thiếu gia, thiếp đã minh bạch.

Vân Kỳ ôn nhu đáp, sau đó không hỏi thêm gì nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.