Chân Linh Cửu Biến

Chương 1407: Cửu Huyền chung chiến (tiếp - 6)



Lục Bình cũng không xuất thủ đuổi giết vị đại tu sĩ, cũng không từng bởi vì người này nhận ra thân phận của mình mà kinh ngạc, chỉ đáp chẳng khác nào như hỏi:

- Các hạ không ngờ lại có thể đem thần niệm hình chiếu dùng với bên ngoài, lợi hại!

Đại tu sĩ nhìn thấy Lục Bình cũng không để ý tới, nhưng vẫn tự mình hỏi,

- Diệt Thần Thực Cốt độc vụ của lão phu chính là kịch độc thần thông không có mấy của thiên hạ, rốt cuộc người làm sao phá giải?

Lục Bình cười lạnh đáp:

- Thứ ông muốn biết quá nhiều rồi!

Đại tu sĩ hít một hơi thật sâu, tựa hồ còn muốn nói gì, không ngờ sắc mặt đột nhiên trở nên hồi bại, bên hông một dòng huyết tuyến hình vòng vung vãi ra. Đại tu sĩ cúi đầu nhìn một chút, trên mặt lộ ra một nụ cười khổ, ngay sau đó sinh cơ lập tức chết đi từ trong cơ thể lão ta. Thân thể từ eo trở lên rơi xuống, rõ ràng sớm đã bị Lục Bình lấy Thuần Dương linh bảo cắt thành hai đoạn. Chẳng qua là lúc trước lấy bí thuật cầm cự sinh cơ cuối cùng, cố gắng từ trong miệng Lục Bình hỏi ra chút bí ẩn, cho nên mới chống đỡ đến hiện tại.

Không ngờ Lục Bình cũng không nhúc nhích chút nào. Lỗ gia đại tu sĩ tới chết không nhắm mắt!

Lục Bình không chờ ngay cả đoạn thi thể của đại tu sĩ rơi xuống, đưa tay móc một cái. Trữ vật pháp khí bên hông đã rơi vào trong tay của Lục Bình, rồi sau đó ngón tay bấm quyết rút ra. Hắc Ngục Độc Hỏa trước đó trội trên đỉnh đầu của Thanh Hô đã bao vây lại thi thể.

Một tiếng kêu thảm thiết hoảng lên truyền tới từ trong độc hỏa, Hỏa diễm của Hắc Ngục Độc Hỏa đột nhiên phồng lên, thiêu đốt càng lúc càng kịch liệt. Trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy nơi ngực của thi thể phá vỡ một vết thương. Một con hắc hổ pháp tướng vào khoảng một thước thủy chung không cách nào xông phá ngọn lửa màu đen, dần dần tan rã trong độc hỏa.

Đám người Ân Thiên Sở đã từng mấy lần thấy qua thực lực mạnh mẽ của Lục Bình, ví dụ như đánh bại đại tu sĩ, chém chết A Tu La. Vậy mà hôm nay khi Lục Bình chân chính đánh chết một vị đại tu sĩ, cái loại trực tiếp chứng kiến này mang tới chấn động lớn hơn rất nhiều so với thời điểm hắn chém chết A Tu La.

Lục Bình nhìn ba người trong lúc nhất thời có chút sững sờ, cười hỏi:

- Thế nào, cảm thấy chém chết một vị đại tu sĩ quá mức dễ dàng đúng không?

Thanh Hồ lắc đầu một cái, đáp:

- Ngay cả A Tu La ngài đều có thể chém chết, giết một đại tu sĩ còn có khó khăn gì? Chẳng qua là chênh lệch trước sau quá lớn, lúc đầu tựa hồ ngài cũng rất khẩn trương, nhưng sau đó lại cực kỳ tự tin!

Lục Bình thấy buồn cười nói:

- Người này có độc thuật thần thông cực kỳ lợi hại. Nếu không phải ta có thủ đoạn đặc biệt khắc chế lão ta, trận chiến này muốn thắng cũng không dễ dàng. Chẳng qua là ngay cả ta cũng không nghĩ tới, vị Lô gia đại tu sĩ đây tựa hồ trừ một bộ độc thuật thần thông cùng với thần niệm đầu ảnh bí thuật ra, những thủ đoạn đối địch khác thật sự rất thiếu thốn. Cho nên mới để cho các ngươi cảm thấy có chút cảm giác như đầu hổ đuôi rắn vậy.

Lưu Thiên Viễn gật đầu một cái, nói:

- Đúng là như thế, đây có lẽ bởi vì duyên cớ người này ra đời luyện đan thế gia, đều nói luyện đan sư tu vị thực lực là hơi thấp trong lớp đồng cấp tu sĩ, nhưng luôn có thể nắm trong tay một hai loại bí thuật bảo vệ tánh mạng bén nhọn, người này nghĩ rằng cũng như thế.

Lưu Thiên Viễn dứt lời, thấy sắc mặt của Thanh Hồ cùng với Ân Thiên Sở đều có chút quái dị, vội vàng nói bổ sung:

- Dĩ nhiên, ta nói chẳng qua là luyện đan sư bình thường, Lục sư đệ dĩ nhiên ngoại lệ.

Ân Thiên Sơ lúc này lại hỏi:

- Có thể có phiền toái hay không?

Lục Bình gật đầu đáp:

- Tổn thất một vị đại tu sĩ, hơn nữa còn là một vị đại tu sĩ tinh thông độc thuật thần thông, Lô gia nếu không truy cứu tất nhiên là không nói được. Tuy nhiên mới vừa rồi ta đã nói qua rồi, chung quanh đây cũng không có những người khác tồn tại, trừ phi có Thuần Dương tu sĩ thăm dò ở phụ cận, nếu không Lô gia cũng chỉ cho rằng người này là vẫn lạc trong ma la đại quân.

Đang nói chuyện, bốn người đã cách xa nơi đây, đại chiến liên phiên khiến cho bốn người sau khi lược đoạt đủ nhiều đủ chiến công tính điểm, chân nguyên trong cơ thể tiêu hao cũng cực kỳ cực lớn. Đặc biệt là lúc trước Lục Bình lại lần nữa vận dụng Thuần Dương linh bảo, bọn họ cần kịp thời rút lui khỏi phục chân nguyên trong cơ thể.

Thanh Hồ lúc này nghĩ tới điều gì, hỏi:

- Kỳ quái thật! Lộ gia đại tu sĩ lúc ấy tránh ở nơi đó để làm gì? Chẳng lẽ cũng ở đây chém chết ma la cướp đoạt chiến công tính điểm sao? Chẳng qua là phía bên ngoài nhiều nhất cũng bất quá là mấy con Ngọc Ma La thôi, đại đa số ma la cao cấp đều là Huyết Ma La, có thể đưa đến bao nhiêu trợ giúp với chiến công của lão ta chứ?

- Lão ta đang tu luyện thần thông, cũng ở đây đề luyện một loại độc tố!

Lục Bình ném ném một cái ngọc giản trong tay, hơi mang vẻ hưng phấn nói:

- Độc thuật thần thông của lão ta lấy Hóa Niệm Tán có một đặc chất giống nhau, chính là có thể tạo thành sự ăn mòn cực mạnh với thần niệm của tu sĩ. Mà một trong nguồn gốc của tính ăn mòn trong loại độc thuật này chính là tu ma Phệ Hồn Tinh. Một trong chú dược luyện chế Hóa Niệm Tán cũng là Phệ Hồn Tinh.

Ánh mắt của Lưu Thiên Viễn sáng lên, hỏi:

- Ngươi lấy được phương pháp tu luyện của lão ta rồi sao?

Lục Bình cười đắc ý đáp:

- Không chỉ có phương thức tu luyện đọc thuật thần thông của lão, còn có phương pháp luyện chế Hóa Niệm Tán giống vậy cũng tới tay! Ngoài ra còn có tất cả đan phương cất giấu cùng với nhóm lớn trân quý linh thảo. Lô gia quả thật không hổ là đệ nhất luyện đan thế gia, Hóa Niệm Tán chính là Lô gia bí mật bất truyền. Người này có thể mang trên người đan phương luyện chế Hóa Niệm Tán, có thể thấy được địa vị của người này ở Lô gia quả thật rất cao.

Thanh Hồ bĩu môi, nói:

- Đó cần gì phải nói, Lỗ gia tuy nói được xưng Trung Thổ đệ nhất luyện đan thế gia, nhưng chung quy cũng bất quá là một nhà trung hình môn phái. Thân phận của một vị đại tu sĩ dĩ nhiên cực cao trong gia tộc. Nói không chừng người ta chỉ có một vị đại tu sĩ như vậy còn bị ngài giết chết rồi, nếu Lỗ gia biết được, tất nhiên muốn cùng Chân Linh phái không chết không thôi. Đừng trách tôi không có nhắc nhở ngài, địa vị của Lỗ gia ở Trung Thổ thật không thấp, thủ đoạn giết người lại cực kỳ tà tính quỷ dị. Ngài tốt nhất không nên để cho bọn họ biết được ngài đã giết tu sĩ của người ta, còn chiếm được phương thức luyện chế Hóa Niệm Tán.

Lục Bình lắc đầu một cái, nói:

- Ngươi cũng xem thường những thế gia đại tộc đó rồi. Lô gia có thể đứng vững vàng mấy vạn năm ở Trung Thổ mà không ngã, há là dựa vào thuật luyện đan có thể làm được tới như vậy. Lỗ gia tuy nói chỉ là một trung bình thực lực, nhưng trong gia tộc tuyệt không thể nào chỉ có một hai chiến lực cấp bậc đại tu sĩ. Tuy nhiên người nói cũng không sai, tổn thất một vị đại tu sĩ, Lô gia vô luận như thế nào cũng không từ bỏ ý đồ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.