Chân Linh Cửu Biến

Chương 144: Lễ ra mắt (2)



Dịch giả: Titan

Liễu chân nhân cười nói:

- Lão Tam không cần dùng cái bụng nhỏ mọn của người suy nghĩ, vị sư lần này chính là được lão Cửu tặng một bình Trú Nhan đan, có thể bảo đảm ba trăm năm dung mạo không thay đổi, chính là xuất từ tay lão Cửu đấy!

Khương Tử Huyên vốn là đang suy tư bản thân mình nên chọn loại mùi hoa nào trong Chúng Hương đan, nghe Liễu chân nhân nơi đó có Trú Nhan đan, ánh mắt sáng lên, lập tức quên trong tay có Chúng Hương đan, tung tăng vội vã nhảy tới trước mặt Liễu chân nhân nói:

- Mẹ, Trú Nhan đan ai, để cho con gái xem một chút bái?

Khi Liễu chân nhân thừa nhận Lục Bình chính là người luyện chế Trú Nhan đan, hắn nhất thời cảm giác được mình bị mấy đạo ánh mắt thèm thuồng ướt át theo dõi, chính là Lãnh Thiến bên người cũng với gương mặt bất khả tư nghị hỗn tạp với biểu lộ xuân xuân dục động.

Lục Bình trong bụng ngầm toát mồ hôi, biết hôm nay không nói cho ra vẻ, chuyện quyết không xong. Trong Trùng Hoa phủ này nữ tu tuyệt đối không phải là hiền lành, chỉ cần nhìn thấy sư phụ Liễu chân nhân trước mặt các vị chân nhân của Chân Linh phái cường thể như thế nào, liền biết mấy vị này sư tỷ sẽ như thế nào.

Đang ngồi ngay ngắn ở chỗ ngồi, Liễu chân nhân lúc này giống đã quên từng có tên nam tử Lục Bình này là đệ tử vậy, chỉ lo lấy ra Trú Nhan đan để trong tay cho con gái của mình thưởng thức.

Lục Bình liền vội vàng đem mấy chục loại linh thảo cần để luyện chế Trú Nhan đan ghi lại vào trong ngọc giản, nói:

- Chư vị sư tỷ, đây là tên gần ba mươi loại linh thảo cần để luyện chế Trú Nhan đan, các sư tỷ có thể từ từ thu tập, nếu là thu tập đủ, sư đệ liền mở lò vì chư vị sư tỷ luyện chế. Chẳng qua là tiểu đệ đan thuật không tinh, Trú Nhan đan thành đan suất miễn cưỡng đạt tới tầng ba, sợ là sẽ lãng phí không ít!

Nhị sư tỷ lúc này nói:

- Cửu sư đệ quả nhiên khẳng khái, nếu tiểu Cửu nghĩa khí như vậy, chúng ta là những kẻ làm sư tỷ cần chi quá mức khách khí, sau này mọi người chính là người một nhà, tự nhiên phải hỗ trợ lẫn nhau.

Các vị sư tỷ "Lạc lạc" cười không ngừng, Lục Bình không ngờ Nhị sư tỷ Lý Huyền Như trong ấn tượng của mình nhất mực trì trọng lại nói lên những lời như vậy, nhất thời hết biết đáp sao.

Liễu chân nhân lúc này rốt cục thỏa mãn lòng hiếu kỳ của con gái, không đợi Khương Tử Huyên quân lấy Lục Bình đòi luyện chế Trú Nhan đan, liền nói:

- Tốt lắm, lão Cửu bản lãnh các ngươi cũng đã thấy qua, luyện đan có thể, nhìn ở tình đồng môn | phân lão Cửu tự nhiên để nói chuyện, bất quá luyện đan là một chuyện lãng phí thời gian, mọi người cũng chớ có để cho vị "Chuẩn đại sư" này bởi vì luyện đan mà trì hoãn tu luyện.

Chúng nữ thấy Liễu chân nhân nói nghiêm túc, cũng đều khom người nghiêm mặt thưa:

- Dạ vâng! Liễu chân nhân tiếp theo đối với Lục Bình nói:

- Lão Cửu, ngươi tặng cho vi sư Trú Nhan đan, để cho vị sư ở trong đại điển nở mặt nở mũi, chư vị sư tỷ của ngươi cũng đều có lễ ra mắt, vi sư tự nhiên cũng chuẩn bị cho ngươi mấy vật lẻ tẻ.

Liễu chân nhân giang hai tay, phía trên là một hạt châu bề ngoài trong suốt, bên trong ẩn chứa một cổ vẫn khí ôn nhuận.

Lục Bình ánh mắt sáng lên, chính là tụ linh châu mà hắn đã từng có!

Liễu chân nhân nhìn một chút Lục Bình, cười nói:

- Xem ra người nhận biết vật này, cái tụ linh châu này đặt ở trong địa mạch, hai ba năm sau là sẽ dựng dục được một vị hình linh mạch. Ta biệt động phủ của ngươi không xây ở trên Thiên Linh sơn, cho nên liên đưa cho ngươi hạt châu này, có ý dặn dò ngươi chăm chỉ tu luyện.

Lục Bình sau khi tạ ơn, Liễu chân nhân nói tiếp:

- Nếu như đã có thân truyền nhập thất đệ tử lạy ở bản chân nhân môn hạ, bảy ngày sau ta sẽ khai đàn giảng pháp. Nhị nha đầu, chuyện này do người phụ trách, đến lúc đó đệ tử ký danh cùng những đệ tử khác trong phái đều có thể đến nghe giảng!

Nhị sư tỷ Lý Huyền Như cung thanh đáp ứng, Liễu chân nhân liền bảo mọi người lui ra, đồng thời dặn dò Lý Huyền Như an bài Lục Bình tạm thời ở lại Trùng Hoa phủ.

Lục Bình biết Liễu chân nhân lần này khai đàn giảng pháp kỳ thật là châm đối với mình. Sau khi Lý Huyền Như an bài thỏa đáng xong, Lục Bình chợt ỗ nhớ tới một trong hai đại công pháp tạo thành "Bắc – Hải thính đào quyết" là "Lâm hải thính đào quyết", khi hắn mới vừa bước vào dung huyết kỳ thì chỉ lấy được toàn bộ nội dung của pháp quyết để tu luyện tới dung huyết kỳ. Bây giờ hắn đã trở thành thân truyền nhập thất đệ tử của Liễu chân nhân, đã vượt qua khỏi thân phận tinh anh đệ tử của môn phái, trở thành đệ tử thân truyền, tự nhiên có tư cách lấy được toàn bộ "Lâm hải thính đào quyết".

Lục Bình hướng Lý Huyền Như chân nhân nói đến chuyện này, Lý Huyền Như "Lạc lạc" cười nói:

- Sư đệ còn không biết, một mạch của lão sư tu luyện phần nhiều là thủy chúc tính công pháp. Vì vậy, trong môn phái công pháp liên quan tới thủy chúc tính nơi này đều có nhiều thu cất tàng trữ, căn bản không cần đến Thiên Linh điện tìm công pháp.

Dứt lời, trực tiếp đem một ngọc giản đưa cho Lục Bình nói:

- Lâm hải thính đào quyết năm đó ở Phi Linh phái cũng là một trong những chân truyền công pháp, chẳng qua là sau đó Phi Linh phái bị tiêu diệt, bồn phái đoạt được công pháp cũng không hoàn toàn, sư tỷ ta tuy không tu luyện công pháp này, nhưng cũng thường xuyên cầm tới suy xét, rồi cùng với công pháp ta tu hỗ tương ấn chứng. Không chỉ có chỉ ta làm như vậy, bổn phái rất nhiều tu sĩ tu luyện thủy chúc tính công pháp, trừ tu luyện bản thân công pháp ra, cũng phải cùng những công pháp khác ân chứng lẫn nhau, như vậy mới có thể lấy trường bổ đoản, tập tư nghiêm ích!

Lục Bình biết Lý Huyền Như đây là mượn cơ hội này chỉ dạy mình, sau khi nhận lấy ngọc giản, vội vàng nói lời cám ơn.

Lục Bình ở trong Trung Hoa phủ tìm địa phương an trí xong, thấy Lý Huyền Như vẫn chưa đi, liền hỏi:

- Nhị sư tỷ, hôm nay ở trong điện, trừ Lục sư tỷ bế quan ra, tại sao không nghe sư phụ nói đến Đại sư tỷ cùng Ngũ sư tỷ?

Lý Huyền Như mặt liền biến sắc, thở dài một cái, nói:

- Hai người các nàng đều đã vẫn lạc rồi!

Lục Bình nghe vậy, biết mình hỏi không đúng chỗ, đang không biết nên nói như thế nào, Lý Huyền Như nói tiếp:

- Chuyện này sớm muộn cũng phải nói cho ngươi biết, Đại sư tỷ Ngô Tử Mẫn là sư phụ mới vừa tiến cập đoán đan kỳ nhận làm khai sơn đại đệ tử. Sư phụ tự nhiên đối với Đại sư tỷ ký dự hậu vọng, nhưng không biết sao Đại sư tỷ thiên phú có hạn, đoán đan kỳ lại là một bước đột phá cực kỳ khó khăn. Tuy nói được sư phụ dốc lòng dạy dỗ, Đại sư tỷ tu luyện cũng rất chăm chỉ, nhưng cuối cùng khi thọ nguyên dùng hết mà vẫn không đột phá được đến đoán đan kỳ, ở hơn trăm năm trước đã vẫn lạc, môn hạ chỉ có ta và Tam sư tỷ, Tứ sư tỷ của ngươi là gặp biết mặt nàng.

Lục Bình cả kinh nói:

- Lão sự tu vi thông thiện, chẳng lẽ ngay cả lão nhân gia người cũng không cách nào giúp Đại sư tỷ lên cấp đoán đan kỳ sao?

Lý Huyền Như nhìn Lục Bình một cái, nghiêm mặt nói:

- Lão sư tự nhiên có thủ đoạn giúp nàng đột phá đoán đan kỳ, nhưng là dựa vào ngoại lực, cho dù kết thành kim đan, cũng bất quá là kẻ kém trong những đoán đan chân nhân kém cỏi nhất, hơn nữa chung thân cũng khó tiến thêm một bước. Đại sư tỷ thiên phú bình thường, tâm khi lại vô cùng kiêu ngạo, một lòng muốn dựa vào tự thân cố gắng đột phá đoán đan kỳ. Vì vậy, nàng tình nguyện thọ nguyên dùng hết, cũng không muốn dùng thủ đoạn này.

Lục Bình nghe xong, tâm tư tạp nhạp, không biết nên cảm tưởng gì.

Lý Huyền Như chân nhân nhìn hắn một cái, nói tiếp:

- Ngũ sư muội vẫn lạc cũng là một đoạn hận sự của Trung Hoa môn ta, đó là ở ba mươi năm trước, Ngũ sư muội vì tìm kiếm cơ hội đột phá đoán đan kỳ, cùng mấy hảo hữu đi ra ngoài du lịch, nghe nói là trong hoãn trùng hải vực ở phụ cận Thu Vân Đảo phát hiện thượng cổ di tích, nhưng sau đó liền ở một dãy hải vực này mất tích. Bình an ngọc bài trong Trùng Hoa phủ cũng theo đó vỡ tan tành, sư phụ biết được là Ngũ sư muội vẫn lạc, đi tới đó điều tra, cuối cùng không thu hoạch được gì.

Lục Bình nghe Lý Huyền Như nhắc tới Thu Vân đảo, thần sắc ngẩn ra, không khỏi cất tiếng hỏi:

- Thu Vân đảo?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.