Chân Linh Cửu Biến

Chương 1562: Kinh nghi bất định (2)



Lục Bình biết không gạt được nàng, cười khổ đáp:

- Đúng vậy, ta chỉ có thể che chở nàng vượt qua lối kiếp, sau đó nàng cần tự mình tiềm tu một thời gian rồi. Hoặc là ta đưa nàng về Doanh Sơn biệt viện cũng được. Nơi đó hiện nay là Thiên Tuệ sư tỷ đại đệ tử của Mai Thiên Cầm sư thúc chủ sự.

Xích Luyện Anh vừa nghe liền lắc đầu cự tuyệt nói:

- Cứ tính như vậy đi. Ta tiềm tu trong đầm lầy này. Huynh hãy yên tâm, không ai sẽ vô duyên vô cớ tìm một pháp tướng tu sĩ phiền toái, huống chi là trong đất hoang vu như vầy.

Lục Bình cũng có chút bất đắc dĩ nói:

- Ta cũng không ngờ rằng nàng tích lũy đã hùng hậu như vậy rồi, mới vừa xông phá chất cốc của pháp tướng sơ kỳ điên phong liền thiếu chút nữa dẫn động lôi kiếp. Nếu không chúng ta có đầy đủ thời gian trở về Đông Hải hoặc là Bắc Hải độ kiếp. Hơn nữa chuyện lần này có chút khó giải quyết, ta hiện tại không thể trì hoãn. Sau khi nàng thành công độ kiếp ta cần lập tức rời đi một chuyến.

Lục Bình chần chờ một chút, còn giao cho nàng một cái bình ngọc.

Xích Luyện Anh nghi ngờ nhìn một chút cái ngọc tủy bình trong tay, rất nhiều phong ấn phù văn khắc họa đầy rẫy phía trên. Hơn nữa ở miệng bình còn dán mấy tờ phong linh phù khéo léo. Nàng ta biết được đan dược bên trong tất nhiên là không giống bình thường, vì vậy thuận tay thu vào, hỏi:

- Bên trong là vật tốt gì?

Lục Bình trầm ngâm một chút, đáp:

- Vốn ta cũng không muốn đưa cho nàng. Vật này gọi là Đạo Thiên đang là một loại vật khi độ kiếp đối mặt sinh tử tuyệt cảnh mới có thể dùng được, sau khi dùng sẽ có hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Vì vậy không phải là đến thời điểm vạn bất đắc dĩ ngàn vạn không thể sử dụng. Vật này chỉ có hữu dụng vào thời điểm lần đầu tiên lôi kiếp, tuy coi là vật bảo vệ tánh mạng, nhưng cực kỳ kế lặc. Ta chẳng qua là, chỉ là có chút lo lắng thôi.

Xích Luyện Anh nhìn thấy Lục Bình vì viên đan dược này thậm chí nói chuyện đều có chút lời nói không mạch lạc, không khỏi có chút buồn cười. Nhưng nàng hiểu được Lục Bình đây là đang quan tâm hàng, cũng biết được đan dược này đối với độ kiếp tu sĩ mà nói thực có chút không cát lợi, cho nên mới một mực khó có thể nói ra khỏi miệng, vì vậy liếc hắn một cái, nói:

- Huynh không có lòng tin với ta sao? Nếu ngay cả lần đầu tiên lôi kiếp đều không độ được, vậy Xích Luyện Anh dứt khoát tự cắt cổ cho xong, đan dược ta cũng không dùng, nhưng ta cũng không trả lại cho huynh.

Xích Luyện Anh xem ra, viên đan dược này mặc dù không rõ lắm, nhưng Lục Bình chân chính biểu đạt một phen tâm ý, đây mới là nàng chân chính xem trọng.

Trên thực tế Lục Bình đúng thật quan tâm sẽ bị loạn. Tuy nói chuyện độ kiếp ai cũng không nói chính xác, bất kỳ bất ngờ cũng có thể phát sinh, nhưng nói cho cùng căn bản nhất vẫn phải xem thực lực tài lực của độ kiếp tu sĩ độ kiếp như thế nào. Nếu thật đúng là mạnh mẽ tới trình độ nhất định, đương nhiên cũng không sợ bất kỳ bất ngờ trong quá trình độ kiếp.

Giống như ban đầu sau khi Lục Bình cho gọi lần thứ hai lối kiếp, Chân Linh Chi Kiểm mạnh mẽ tham gia, cố gắng cùng hắn độ kiếp, dồn lại khiến cho uy lực của lối kiếp lần thứ hai đột nhiên để thăng tới tương đương với liệt độ của Thuần Dương lối kiếp. Nhưng Lục Bình còn dựa vào tu vi tài lực hùng hậu cùng với thân thể mạnh mẽ chống giữ, vào lúc cuối cùng thu được lợi ích cực lớn.

Sau khi Xích Luyện Anh cho gọi lôi kiếp, toàn bộ quá trình hữu kinh vô hiểm. Nhưng Lục Bình ở bên ngoài cách xa phạm vi lôi kiếp bao phủ vẫn thấy lo lắng đề phòng.

Cho đến sau khi đạo lôi kiếp thứ chín rơi xuống, đợi đến kiếp vận tiêu tán giữa thiên không không dư thừa chút dấu vết, khí tức của kiếp lôi cuồng bạo tràn ngập trong bốn phía hư không hoàn toàn tiêu tán, Lục Bình mới dám tiến vào Doanh Ngọc Chiểu Trạch tìm được Xích Luyện Anh độ kiếp xong.

Mà lúc này, lôi kiếp của Xích Luyện Anh đã hoàn thành suốt hơn một canh giờ. Sau khi nàng ta thu nạp hết Thuần Dương Chi phí của lần đầu tiên lôi kiếp, thương thế do độ kiếp tạo thành cũng đã khôi phục hơn phân nửa.

Lục Bình dò xét một lần bốn phía Doanh Ngọc Chiểu | Trạch, cho đến khi phát hiện lôi kiếp của Xích Luyện Anh quả thật không đưa tới sự chú ý của người nào, lúc này mới hoàn toàn yên lòng.

Sau đó Lục Bình lấy Linh Lung Tửu Đỉnh vị dẫn, không ngờ lại từ trong Ngọc Lan Hà chặn lấy một cái thủy mạch rất nhỏ dẫn vào trong Doanh Ngọc Chiểu Trạch, cho Xích Luyện Anh dùng khai ích động phủ tạm thời dùng để tu luyện.

Linh Lung Tửu Đỉnh sau khi độ qua lối kiếp lần thứ hai, uy năng dùng để điều không cùng hội tụ linh mạch tăng nhiều. Ban đầu trong Cửu Huyền lâu cuộc chiến, Lục Bình muốn từ trong Thanh Minh giang dẫn một cái thủy mạch chi mạch đến trong nơi đóng quân đều phải phí hết tâm tư dời đi lực chú ý của Cửu Huyền lâu.

Hôm nay lấy Linh Lung Tửu Đình tương trợ, từ trong Ngọc Lan Hà thủy mạch chặn lấy một cái chi mạch lại căn bản đều không đưa tới sự chú ý của Ngũ Hành tông, Thiên Huyền tông cùng với Cẩm Lý nhất tộc ba nhà đó cơ hồ xem Ngọc Lan Hà thủy mạch làm thế lực mình có.

Linh Lung Tửu Đỉnh phải dùng tới trấn áp cái thủy mạch rất nhỏ này, Lục Bình để lại cho Xích Luyện Anh gần trăm khối cực phẩm linh thạch, lúc này mới ra khỏi Doanh Ngọc Chiểu Trạch một đường phi độn đi về phía nam.

Thanh Minh giang từ tây hướng đông, tới Cửu Huyền lâu phụ cận nữa rẽ hướng đông nam, cuối cùng rót vào Nam Hải.

Lục Bình cũng không ngờ lần này tụ hội lại sẽ ở Cửu Huyền sơn, nơi này chính là chỗ cũ Lục Bình quen thuộc rồi. Nhưng mà lần này nhiều người đại thần thông lần nữa hội tụ, chẳng lẽ thật đúng là đem Cửu Huyền lâu phong sơn đóng cửa làm thành người mù hết sao?

Khi Lục Bình đi ngang qua một chỗ sơn cốc chỗ Đạo Thiên lão tổ động phủ hắn hơi sững sờ, không ngờ lại sẽ là chỗ này. Hơn nữa từ ấn ký lưu lại mà xét, đất tụ hội lại trong động phủ của Đạo Thiên lão tổ khai ích.

Trong lòng Lục Bình cả kinh, chẳng lẽ bọn họ không ngờ đánh chủ ý tiến vào từ Trường Sinh Động Thiên. Chẳng qua là Cửu Huyền lầu cuộc chiến, ma la đại quân công phá Cửu Huyền Lâu đạo tràng, tu sĩ của các phái nhân cơ hội tiến vào cướp bóc. Lục Bình càng thêm từ nơi này tiến vào Trường Sinh Động Thiên cơ hồ đem bên trong làm cho cao thêm ba thước. Cửu Huyền lâu làm sao có thể không phát hiện được?

Nếu phát hiện rồi, Cửu Huyền lâu sao có thể tiếp tục lưu lại tai họa ngầm này? Nơi đây chẳng lẽ là một chỗ bẫy rập sao?

Lục Bình cũng không vội vã tiến vào sơn cốc tìm tòi cuối cùng, mà là phi độn qua từ phía trên sơn cốc. Lần này hắn thấy rõ, trong sơn cốc một khối cự thạch vây quanh cánh cửa không gian khai ích Đạo Thiên động phủ sớm đã bị bể thành đá loạn đầy đất. Hiển nhiên Cửu Huyền lâu sau khi Trường Sinh Động Thiên gặp cướp đã tìm được cánh cửa mà Đạo Thiên lão tổ âm thầm khai ích, cũng thuận đằng mạc qua hoàn toàn phá hủy Đạo Thiên động phủ.

Như vậy Tiểu Bạch Vũ cùng mọi người sao tìm tới nơi này?

Trong lòng Lục Bình kinh nghi, thủy chung chưa từng tiến vào sơn cốc, sau khi độn quang của hắn lại một lần nữa xẹt qua từ bầu trời sơn cốc, một đạo thanh âm nóng nảy đột nhiên nổ vang bên tai:

- Ta nói cái tên nhóc người quả là nhàm chán, ở trên đó lúc ẩn lúc hiện đong đưa làm lão Viên nhà ta mắt quáng cả gà, mau cút xuống đây cho Lão Tử!

Bốn phía không gian chấn động, tựa hồ đem Lục Bình trói buộc trong một chỗ nhà tù không nhìn thấy. Theo sát đó khí lưu bốn phía rối loạn, trong thần niệm cảm giác của Lục Bình, một đạo bàn tay vô hình đã bắt tới trên người của hắn.

Trong lòng Lục Bình run lên, lấy không gian thần thông như thế này cùng một đạo thanh âm nóng nảy vang lên trước đó khi bị khí tức mạnh mẽ do thần niệm của Lục Bình bắt được mà xét, người xuất thủ chính là một vị địa địa đạo đạo Thuần Dương tu sĩ, hơn nữa còn một vị yêu tộc Thuần Dương tu sĩ!&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.