Chân Linh Cửu Biến

Chương 1632: Ôn tồn



Yêu tộc sau khi trải qua mấy lần giao dịch này cảm nhận được thành ý của nhân tộc, hơn nữa ở Hoàng Ly đảo yêu tộc tu sĩ thường thường có thể có được một loại cảm giác thân thiết. Bởi vì trong người chưởng ít nhiều của Hoàng Ly đảo hôm này, có không ít chính là xuất thân yêu tộc tu sĩ.

Ví dụ như hôm nay sau khi Lục Đại Quý có Phách Quy huyết mạch ngưng tụ pháp tướng, hiện giờ thống lĩnh Hoàng Ly đảo Vũ Lăng ngư đạo binh trông coi an nguy hải vực chung quanh Hoàng Ly đảo. Mỗi ngày nó đúng giờ bơi dạo trong hải vực, duy trì trật tự của yêu tộc tu sĩ từ trong biển ghé lên Hoàng Ly đảo.

Lục Tiểu Hải xuất thân Điếu Tình Bạch Ngạch hổ tộc, hôm nay giống vậy ngưng tụ pháp tướng phụ trách chưởng khống trị an trên Hoàng Ly đảo, trong ngày thường cùng Chân Linh phái tu sĩ cùng tuần tra trên đảo, giải quyết chuyện tranh chấp.

Lục Tiểu Hải xuất thân cao quý, Điếu Tình Bạch Ngạch hổ tộc chính là Hổ đạo nhân đích truyền thuyết duệ. Lục Tiểu Hải xử sự từ trước đến giờ công chính đại khí, hơn nữa trời sanh huyết mạch áp chế, khiến cho không ít hải ngoại yêu tộc tu sĩ cùng với Trung Thổ yêu tu mộ danh tới Hoàng Ly đảo đều rất tin phục tôn kính Lục Tiểu Hải.

Vốn trên đầu Lục Tiểu Hải còn có một vị Lục Cầm Nhi, nhưng Lục Cẩm Nhi hôm nay cùng Loan Ngọc trên Phi Linh đảo song túc song phi. Chức vị đại thống lĩnh trị an của Hoàng Ly đảo đó Lục Tiểu Hải nhận lấy.

Hôm nay ở Bắc Hải tu luyện giới danh tiếng hiển hách, Đạo Thiên các đại chưởng quỹ Lục Đại Bảo là người chưởng khống phòng đấu giá lớn nhất trên Hoàng Ly đảo cũng có chút danh tiếng ở tu luyện giới. Đồng thời Đạo Thiên các cơ hồ còn giao thiệp với toàn bộ Hoàng Ly đảo ước chừng một phần ba trường hợp giao dịch.

Chính bởi vì có Lục Bình thủ hạ một đám linh sủng người theo đuổi tương trợ, phía Chân Linh phải hiển nhiên mừng rỡ tín nhiệm. Còn phía yêu tộc địch ý đối với Chân Linh phái cũng trong vô hình tiêu trừ không ít. Vì vậy quy mô hỗ trợ nhân yêu hai tộc của Hoàng Ly đão cũng theo đó càng làm càng lớn, danh tiếng càng ngày càng vang. Mà Chân Linh phải làm chủ, ích lợi trong đó hiển nhiên cũng khiến cho cả tu luyện giới hâm mộ.

Lục Bình cùng Thiên Hồ tùy ý đi lại trên Hoàng Ly đảo.

Trong người đi đường lui tới không thiếu có tu sĩ cấp bậc pháp tướng, nhưng chưa hề cảm thấy tung tích của Lục Bình cùng Thiên Hồ.

- Hoàng Ly đảo đúng là vẫn nhỏ một chút, lấy phồn hoa hôm nay, quy mô của Hoàng Ly đảo còn phải tiếp tục khai rộng, như vậy mới có thể vì tông môn tụ liếm càng nhiều tư nguyên tu luyện hơn.

Thiên Hồ cười nói:

- Đã ở phụ cận hải vực xem xét mấy chỗ hoang đảo, chẳng qua hôm nay Hoàng Ly đảo phồn hoa. Một ít hòn đảo hoang vụ bốn phía hôm nay cũng thành đất đặc chân của không ít tu sĩ lui tới, trong đó không thiếu một ít các loại thế lực hoặc là tán tụ lập bang kết phái. Đến lúc đó sợ rằng vẫn có chút phân tranh, còn cần chút thời gian hiệp thương.

Lục Bình cười to “ha ha” nói:

- Qua thần thông pháp thuật thi triển, hòn đảo bốn phía nhất thời thượng hải tang điền, có thể cùng thiên địa làm thí dụ tương đương với nhau. Tán tu bình thường, thế lực hù dọa cũng bị hù chết, còn ai dám tới phân tranh, cho dù hạng người có lòng nghi ngờ không thể dò được, lần này thêm cử chỉ chấn nhiếp, ai có ý khác, thì có nàng thiết huyết ra tay! Nàng cứ quyết định kỳ hạn, cho thời gian dời đi là được, nếu lòng có trắc ẩn, cũng chỉ cần lưu lại mấy đạo thủ đoạn bồi thường. Về phần bọn họ có hài lòng hay không căn bản không thể nào cân nhắc quá nhiều.

Lục Bình nhìn nhìn Thiên Hồ, trêu nói:

- Tuy nàng đã ngưng tụ pháp tướng, cớ sao vẫn là một người đoán đan tu sĩ yếu lòng. Pháp tướng tu sĩ đều là kẻ tay to mặt lớn trong phương thiên địa này, có quyền sinh sát dự đoạt, cần gì phải cân nhắc chút cảm thụ của người không liên quan.

Thiên Hồ nghe vậy nhất thời liếc Lục Bình một cái, nói:

- Lục Thiên Bình lão tổ uy phong sát khí thật lớn. Ngài hôm nay uy danh hiển hách, đương nhiên không cần suy nghĩ thêm cảm thụ của những người khác. Chính là Trung Thổ du lịch mạo hiểm nhưng cũng có mỹ cơ làm bạn, thiên hạ xưng tụng

Lục Bình sửng sốt, cười nói:

- Xích Luyện Anh thân thế đáng thương, cũng không ngờ sẽ có phong ba như vậy.

Lục Bình nhìn thấy Thiên Hồ vẫn còn có ý ghen, vì vậy liền nói cho Thiên Hồ nghe thân thế của Xích Luyện Anh.

Không ngờ Lục Bình nói chưa dứt lời, đợi đến khi Thiên Hồ biết được Xích Luyện Anh lại là Ngũ sự tỷ của hắn, Khương Thiên Anh con gái của chưởng môn Liễu Thiên Linh cùng Khương Thiên Lâm, giữa vẻ mặt tăng thêm vẻ buồn rầu.

Lục Bình rất kinh ngạc, không biết cớ gì, lần nữa hỏi tới, Thiên Hồ lúc này mới đáp:

- Nàng là con gái Lão sư của huynh, một khi nói rõ thân phận, trong tông môn tất nhiên thẳng lên mây xanh, khó trách huynh..., tiểu nữ tử đây cũng không so được.

Lục Bình bấy giờ mới giật mình, ngay sau đó trêu ghẹo nói:

- Ha, nàng lại còn xưng mình là Tiểu nữ tử? Đây cũng lạ, chẳng lẽ trước đây do người khác cùng ta vô số lần phiên vẫn phúc vũ sao? Nhưng mà nói đi thì nói lại, hôm nay nàng đã thành công ngưng tụ pháp tướng cũng nên có đứa bé rồi!

Thiên Hồ thẹn thùng, đẩy Lục Bình một cái, đáp:

- Huynh này, tính tình gì kỳ cục, trước mặt mọi người lời này cũng có thể nói ra miệng những lời như vậy!

Trên Hoàng Ly đảo ồn ồn ào ào, nhưng lúc này ai có thể phát giác chủ nhân của Hoàng Ly đảo đang ở trong số bọn họ.

Lục Bình cười trêu nói:

- Thì ra lời đó không thể nói trước mặt mọi người, bây giờ chúng ta tìm một nơi có thể nói lời này đi!

Thiên Hồ thật ở chỗ này ngây ngô không đi, xoay người thi triển không gian thần thông quay thắng trở về trong động phủ, chỉ để mình Lục Bình ở lại chỗ này.

Lục Bình cười một tiếng “hắc hắc”, dưới chân đi về phía trước hai bước, người không biết vì sao khi đó đã không thấy.

Tuy rằng Lục Bình không cố ý tiết lộ tung tích của mình, nhưng hắn xuất hiện chung quanh Bắc Hải hấp dẫn lực chú ý của không ít người. Khi Lục Bình ở tu luyện giới công khai lộ diện hiển nhiên kinh hãi không ít người.

Nhưng càng thêm làm người ta kinh ngạc là sau khi Lục Bình công khai lộ diện, tràng diện các thánh địa đại phái của tu luyện giới liên hiệp tiêu trừ trong tưởng tượng cũng không xuất hiện. Bốn phía Lục Bình xuất hiện dường như cũng chứng minh hôm nay Chân Linh phái phảng phất đang mưu đồ gì đó.

Lục Bình ở tu luyện giới công khai lộ diện hiển nhiên đưa tới không ít người hiểu lầm. Thậm chí sau đó tin tức này càng truyền càng đáng sợ khiến cho mấy vị Thuần Dương lão tổ khác vẫn lẩn tránh ở tu luyện giới sinh ra phán đoán nhầm.

Sau khi tin tức Lục Bình xuất hiện ở Bắc Hải không lâu, Thạch Hoa lão tổ bị người phát hiện xuất hiện ở Hà Tây chi địa. Ngay sau đó Tử Dương cung, Ngũ Hành tông cùng Lăng Vẫn cốc ba đại thánh địa phái ra sáu vị Thuần Dương đi tới Hà Tây chi địa tiễu trừ. Sau khi Thạch Hoa lão tổ khổ chiến cuối cùng vẫn lạc, chấn động toàn bộ tu luyện giới.

Theo sát đó Mãn Nguyệt lão tổ vào một lần âm thầm tiếp hiệp Thiên Nguyệt tông tu sĩ giống vậy bại lộ thân hình, ngay sau đó gặp phải Ngũ Hành tông, Lăng Vân cốc cùng với Trùng Thiên các Thuần Dương tu sĩ tiêu trừ. Thật may là dựa vào sự trợ giúp của Thất Phiến lão tổ đột nhiên xuất hiện, Mãn Nguyệt lão tổ trọng thương thoát được.

Nhưng mà đánh một trận đó Thất Phiến lão tổ khi cứu viện Mãn Nguyệt lão tổ tế lên Cửu Huyền lâu khai thiên thần khí Thất Vũ Phiến, nhất cử bị thương nặng Trùng Thiên các cùng Lăng Vân cốc Thuần Dương lão tổ, lần nữa chấn động toàn bộ tu luyện giới.

Thế mà tin tức truyền về Bắc Hải, Lục Thiên Bình vẫn ta được ta làm, ở Hoàng Ly đảo thi triển “Thương Hải Tang Điền quyết”, nhất cử dẫn dắt năm hòn đảo hoang vu trong một tháng ngắn ngủi nhập vào Hoàng Ly đảo, khiến cho Hoàng Ly đảo nhất cử thành tòa trung hình đảo tự thứ năm mươi dưới quyền Chân Linh phái.

Dưới tình huống đó, một lời đồn lại đột nhiên truyền phí phí dương dương ở tu luyện giới: Bắc Hải Lục Thiên Bình sở dĩ không bị các đại thánh địa thuần dương tiêu trừ là bởi vì Lục Thiên Bình đã đầu hàng về phía ngũ đại thánh địa, tiết lộ hành tung của đám người Thạch Hoa lão tổ, Mãn Nguyệt lão tổ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.