Ở một chỗ sâu giữa núi rừng không biết rõ tên, có một chỗ phồn hoa như cẩm. Nơi này là một đại dương đầy hoa, và giữa biển hoa có một đám ong mật to bằng nắm tay đang bay lên, bay xuống phập phồng, tiếng kêu "ông, ông" truyền đến bên ngoài mấy dặm.
Ở trong rừng cây cách biển hoa không xa, mấy tên tu sĩ Hải Diễm môn đang nấp ở trong đó. Cầm đầu là một trung niên tráng hán, hướng một tu sĩ bên cạnh, hỏi:
- Đã chuẩn bị xong chưa?
Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn, trung niên tu sĩ hướng ra nơi xa phát một tín hiệu, ở trong biển hoa liền liên tiếp truyền tới mấy tiếng hú, rống. Mấy con hùng yêu khổng lồ không biết từ nơi nào bị dẫn đến.
Những con hùng yêu này trong thời gian đã lâu mà không được ăn uống gì, vừa vào đến trong biển hoa, bằng vào trực giác của hàng yêu liền hướng tới một nơi phát ra mùi hương mật thần dị mà nhào tới. Năm con dung huyết sơ kỳ và luyện huyết kỳ tu vi không đồng nhất này một đường xông ngang kéo thẳng tới, trực tiếp nghiền nát giày xéo biển hoa, hướng vào mấy cây đại thụ che trời ở giữa biển hoa mà chạy tới bất chấp tất cả.
Qua chốc lát, liền nghe ở sâu trong biển hoa liên tiếp vang lên mấy tiếng gấu yêu phát lên những tiếng gào thê thảm. Những tiếng gào thảm thiết này có xu hướng ngày càng hướng ra ngoài, cho thấy chúng đang bỏ chạy. Chớp mắt, năm con hùng yêu ôm đầu trốn lủi như chuột xuất hiện. Một trận kêu "ông, ông" khiến cho da đầu người ta tê dại truyền tới, ở xa xa nhìn lại chỉ thấy sau lưng của mấy con hùng yêu này bám theo một đám mây mù màu tím.
Đám mây mù không ngừng biến đổi hình dáng, hướng hùng yêu phát động tấn công. Hùng yêu mù quáng chạy thục mạng, chỉ chốc lát đã trốn vào trong rừng cây, cùng với bầy ong không thấy bóng dáng đâu nữa. Trung niên tu sĩ nhìn thấy bầy ong đã bị dẫn đi, vội vàng hướng về phía sau hộ một tiếng. Mấy tu sĩ của Hải Diễm môn từ trong đám cây cối hoa thảo che lấp thân người lặng im không tiếng động bật dậy, nhanh chóng phóng về phía sau ở trong biển hoa.
Sâu trong biển hoa có cây đại thụ che trời, bị tử tinh phong xây dựng thành cái tổ cực kỳ to lớn, hình dáng cũng vô cùng kỳ quái. Lúc này, tuyệt đại đa số tử tinh phong ở trong tổ ong đã bị mấy con gấu yêu dẫn đi. Những con tử tinh phong còn lại thấy đám tu sĩ Hải Diễm môn đang kéo về phía tổ của mình, đều phát ra những tiếng "ông, ông" kỳ dị truyền đi thật xa, sau đó hợp thành một đạo phong tường hướng Hải Diễm môn tu sĩ chen chúc nhào tới.
Trung niên tu sĩ ra lệnh một tiếng. Năm người bên ngoài tạo thành một trận pháp đơn giản, đem pháp khí của mình tế lên. Năm món thượng phẩm pháp khí, cùng chồng lên một vòm hộ tráo cùng bảo hộ năm người. Đồng thời, năm người rối rít đem tự thân cương khí thông qua trận pháp dung hợp lại với nhau, cùng với hào quang tạo thành màn phòng thủ từ năm món pháp khí đó hợp chung một chỗ, hình thành một vòng hỏa diễm hộ tráo, đem Hải Diễm môn tu sĩ bảo hộ bên trong.
Bầy ong vây quanh vòng hộ tráo, điên cuồng tấn công. Trong lúc nhất thời, tử tinh phong ở từ hai cánh phát ra những mũi châm cực nhỏ, bắn những vĩ châm sau đuôi ra, đem hộ tráo của Hải Diễm môn tu sĩ vang lên những tiếng nổ nhỏ không ngớt. Hỏa diễm phía ngoài vòng bảo hộ này phập phồng liên tục, lúc mạnh lúc yếu. Trung niên tu sĩ thấy vòng bảo hộ tạm thời cản trở được bầy ong vây công, cất giọng nói:
- Nhanh chóng động thủ. Vừa rồi bầy ong ở lại giữ tổ đã phát ra tín hiệu, không bao lâu sau bầy ong đuổi giết hùng yêu sẽ quay trở về.
Trung niên tu sĩ cùng hai người khác liền ngự sử mỗi người một món đỉnh giai pháp khí tinh xảo, ở trên tổ ong rạch một đường. Một trận tia lửa lóe lên, mật ong tử tinh phong ở bên trong liền chảy ra, mùi hương kỳ dị nồng nặc gấp mấy lần so với trước đó đồng thời tỏa ra xung quanh. Ba người mỗi người lấy ra một cái ngọc tinh bình ở trong tay bấm pháp huyết, đem số tử tinh phong mật chảy ra thu vào trong bình.
Một tu sĩ hướng vào tổ ong ở trên cao, quan sát một chút, nói:
- Tổ ong ở phía trên nhất định là có tử tinh phong mật phẩm chất cao hơn một chút. Nếu mà có thể có "Tử tinh phong vương tương" (sữa ong chúa Tử tinh) trong truyền thuyết thì càng tốt hơn.
Tu sĩ vừa dứt lời đã ngự sử một định giai pháp khí tinh xảo ở trong tay hướng đỉnh của tổ ong cắt một cái.
Trung niên tu sĩ gắt giọng gấp gáp quát lên:
- Không thể!
Nhưng cuối cùng đã chậm, pháp khí của tu sĩ đã phá vỡ phần đỉnh của tổ ong. Một dòng mật ong đặc sệt, hương vị ngọt ngào nồng hơn số mật ong lúc trước, có màu tím từ trong tổ ong tràn đầy cả ra. Trung niên tu sĩ thần sắc hoảng lên, vội hướng các tu sĩ ở chung quanh, nói:
- Đi mau!
Tu sĩ nói dứt lời đã không thể để ý tới ánh mắt không hiểu của các tu sĩ chung quanh, một mình dẫn đầu hướng về phía rừng cây chạy như bay. Rốt cuộc đã có tu sĩ ý thức được sự việc không ổn, nhưng khi chuẩn bị thối lui thì đã chậm. Khi tu sĩ kia dùng pháp khí phá vỡ tổ ong ở trên cao thì thế công của bầy ong đang vây quanh hơi chậm lại hướng về phía đỉnh của tổ ong thối lui, rồi sau đó từng con tử tinh phong phảng phất như nhận được mệnh lệnh gì đó hướng các Hải Diễm môn tu sĩ còn đang sửng sờ mà lao nhanh tới.
Lần này chúng không sử dụng pháp thuật hay là mũi châm sau đuôi công kích nữa, mà từng con tử tinh phong lớn bằng nắm đấm này toàn bộ hướng vòng bảo hộ của Hải Diễm môn tu sĩ đánh tới. Khi thân người của chúng áp sát vòng bảo hộ, thì trong nháy mắt toàn bộ tử tinh phong đột nhiên nổ tung thân người, đem vòng phòng hộ chớp lóe liên tục. Mỗi một con tử tinh phong giỏi lắm là có tu vi luyện huyết sơ kỳ, khi tự nô thân thể thì uy lực cũng không quá lớn, nhưng khi có từ mấy chục đến hơn trăm con tử tinh phong cùng lúc tự nổ thì loại uy lực này hiển nhiên không đơn thuần chỉ là kết hợp với nhau mà thôi.
Còn thừa lại 7 tên Hải Diễm Môn tu sĩ mới vừa thối lui được mấy trượng thì cái hỏa diễm tráo do năm tên dung huyết hậu kỳ tu sĩ vận dụng trận pháp, phối hợp với năm món thượng cấp pháp khí cùng hộ thân cương khí tự thân của tu sĩ tạo thành đã một bị hơn ngàn con tử tinh phong tự nổ này làm cho tan rã. Bảy tên tu sĩ chỉ kịp phát tiếng mấy tiếng kêu thê lương thảm thiết, liền bị bầy ong chen chúc bủa vây tới cùng tiếng kêu "ông, ông" cắt đứt, không nghe một tiếng động nào nữa.
Trong lúc Hải Diễm môn tu sĩ bị bầy ong bao phủ, thì ở phía trên bầu trời một màn sa tanh mỏng bị đột nhiên vén lên, từ bên trong xuất hiện một thân ảnh gầy nhỏ hướng về phía tổ ong bị Hải Diễm môn tu sĩ chém rơi mà phóng tới. Tu sĩ nhỏ gầy này hai tay giương lên, sáu món pháp khí khuấy một cái vào chỗ tổ ong bị phá vỡ, khiến cho cái chỗ rỗng này bị phá lớn hơn.
Tu sĩ lấy ra một cái ngọc tinh bình đem phong tường màu tím thuần thu vào trong, đồng thời đưa tay phải có mang cái bao tay pháp khí sờ vào trong tổ ong, phảng phất như bắt được thứ gì đó. Tu sĩ nhỏ ở gầy sắc mặt vui mừng, nhanh chóng đem thứ bắt được bỏ vào bên trong hộp. Lúc này đột nhiên từ trên nóc của tổ ong bay ra mấy chục đạo phong nhận (đao gió). Uy lực của phong nhận đều đạt tới dung huyết kỳ, trong đó có hai đạo là đạt tới dung huyết trung kỳ.
Tu sĩ nhỏ gầy cả kinh, vội vàng thu hồi ngọc tinh bình, nhanh chóng hướng phía rừng cây mà vột đi.
Một tiếng kêu to kỳ dị truyền tới, bầy ong giữ tổ hướng về phía tu sĩ nhỏ gầy gấp rút đuổi theo, một mực đuổi đến bên ngoài rừng cây thì mất đi tung tích của tu sĩ nhỏ gầy này. Bầy ong lui ra quanh quẩn mấy lần, sau đó đành phải trở về.
Khi bầy tử tinh phong thối lui thì ở trong một bụi rậm dưới cây đại thụ lớn, một cái sa mỏng dài mấy trượng đột nhiên xuất hiện, lộ ra tu sĩ nhỏ gầy bị bao bên trong đó. Tu sĩ nhỏ gầy vỗ vỗ lên lồng ngực của mình, tự lẩm bẩm nói:
"Còn may, còn may. Nhờ lúc đến đã từ trong tay đại ca xin được cái tấm lụa mỏng thanh xa trướng này, nếu không là thảm rồi"
- Hắc hắc! Vậy sao? Các hạ thật là giỏi tính toán. Hải Diễm môn ta dẫn bầy ong đi, các hạ thì thừa dịp trống mà vào, có được phong vương tương trân quý nhất của tử tinh phong. Đáng thương cho mấy tên sư đệ của ta, bởi vì thế mà phải bỏ mạng.
Một giọng nói âm trầm truyền lại. Tu sĩ nhỉ gầy thần sắc biến đổi, đem sáu cái pháp khí tế lên trên không trung, đem tự thân đoàn đoàn bảo vệ, xoay người cáu kinh quát hỏi:
- Là ai?
Hải Diễm môn trung niên tu sĩ đột nhiên từ sau một cây đại thụ, lắc mình xuất hiện. Tu sĩ nhỏ gầy ngưng giọng, nói:
- Là ngươi! Hừ! Các hạ bỏ phế các sư đệ của mình chạy trốn một mình, còn có mặt mũi mà ra đây nói nữa sao?
Trung niên tu sĩ "hắc hắc" cười lạnh, đáp:
- Ta đã nhắc nhở bọn chúng trước đó, nhưng bọn chúng vì lòng tham mà ở lại. Huống chi bản thân ta khi đào tẩu đã phát xuất cảnh cáo, chỉ trách là bọn chúng chạy quá chậm mà thôi.
Tu sĩ nhỏ gầy châm chọc, nói:
- Thẹn cho các hạ còn là một trong Bắc Hải thập bát tướng, không ngờ lại nói ra những lời như thế này. Thật là khiến cho người ta buốt cả răng!
Trung niên tu sĩ sắc mặt liền biến, pháp lực cả người sôi động, trầm thanh hỏi:
- Người nhận được ta?
Tu sĩ nhỏ gầy âm thầm giới bị, ngoài miệng thì vẫn trả lời:
- Hải Diễm môn Bành Trường Thanh, dung huyết chín tầng tu vi, một trong Bắc Hải thập bát tướng.
Lời của tu sĩ nhỏ gầy vừa dứt thì Bành Trường Thanh đã phóng ra ba đạo hỏa diễm đạo, hướng tu sĩ nhỏ gầy bổ tới, cất giọng hung hăng nói:
- Vậy thì không thể lưu ngươi lại được nữa.
Tu sĩ nhỏ gầy tung ra sáu cái pháp khí đó đột nhiên hướng hai bên tương hợp hóa thành một kiếm, một thuẫn, một kéo - ba món pháp khí - đem ba cái hỏa diễm đao nhất nhất ngăn chặn bật ra, đồng thời tung người bay khỏi rừng rậm.
Nhưng mà không ngờ rằng ba cây hỏa diễm đao ở trên không trung đột nhiên tránh ra ba món pháp khí của tu sĩ nhỏ gầy, rồi hướng về phía y mà cấp tốc đuổi theo, sau đó đột nhiên nổ tung. Tu sĩ nhỏ gầy không kịp để phòng suýt chút nữa trọng thương, dù vậy sắc mặt vẫn trắng bệt, trong lòng vô cùng sợ hãi, bây giờ mới biết Bành Trường Thanh nổi danh không phải bằng không mà có, một trong Bắc hải thập bát tướng, quả nhiên thủ đoạn quả quyết lão lạc.
Cũng may là tu sĩ nhỏ gầy có dung huyết tầng tám tu vi, cũng xuất thân từ danh môn gia học sâu xa, có thể xem là thiên tài tu sĩ. Khi đấu pháp cùng Bành Trường Thanh, mặc dù rơi vào thế hạ phong nhưng Bành Trường Thanh trong thời gian ngắn cũng không làm gì được. Tu sĩ nhỏ gầy biết mình không phải là đối thủ của Bành Trường Thanh liên định tìm cơ hội chạy trốn, không ngờ Bành Trường Thanh lại lệ thanh cười, nói:
- Muốn chạy à? Làm gì dễ dàng như vậy.
Bành Trường Thanh hai tay giương lên, 36 thanh hỏa diễm đao từ bốn phương tám hướng đoàn đoàn vây quanh tu sĩ nhỏ gầy. Bành Trường Thanh há mồm thổi một cái, 36 thanh hỏa diễm đao này lập tức ngọn lửa vụt phình ra hình thành một cái hỏa cầu cực lớn, đem tu sĩ nhỏ gầy bao vào trong. Tu sĩ nhỏ gầy sắc mặt trắng nhợt, trong tay bóp vỡ một khối ngọc phù, một đạo gió lốc hướng bốn phía cuốn đi, đem hỏa diễm cầu thổi cho thất linh bát lạc.
Bành Trường Thanh cười "hắc hắc", nói:
- Không ngờ lại còn có phù bảo do đoán đan chân nhân chế tác, nhưng mà một cái phù bảo này không thể cứu được mạng của ngươi đâu.
Nói xong, Bình Trường Thanh hai tay hợp lại, bốn đóa hỏa diễm xuất hiện ở xung quanh người của hắn. Bốn đóa hỏa diễm này nhan sắc không tương đồng, ôn độ có cao có thấp, hiển nhiên là do Bành Trường Thanh ngưng luyện bốn loại hóa chủng.
Bốn loại hóa chủng này theo pháp lực dục động của Bành Trường Thanh mà tự mỗi đạo phún ra một ngọn lửa ở không trung giao nhau tạo thành bốn cái Hỏa diễm thằng (dây dài bằng lửa), hướng tu sĩ nhỏ gây mà quần tới. Tu sĩ nhỏ gầy cực lực né tránh, tuy nhiên hỏa diễm thằng theo sát không nghỉ, mắt thấy là sắp sửa quấn quanh thân thể của tu sĩ nhỏ gầy rồi, khiến cho y rơi vào kết quả thây cốt không còn.
Trong lúc tu sĩ nhỏ gầy nhắm mắt chờ chết, đột nhiên ở ngoài rừng cây có một cái thằng tác màu lam bay ra. Đạo thằng tác này kỳ thực là một thủy trụ nhỏ dài, hướng hỏa diễm thắng của Bành Trường Thanh mà quấn quanh. Thủy thẳng (dây nước) dù sao cũng không bằng bốn loại bản mệnh hỏa chủng của Bành Trường Thanh có uy lực trời phú.
Tuy nhiên, thủy thằng màu lam sắc này cái trước nối cái sau, liên miên bất tuyệt, đồng thời một cỗ pháp lực hùng hồn ẩn tàng trong thủy thằng đối chọi với Hỏa diễm thăng. Bành Trường Thanh phảng phất như bị giam thân vào trong một cái hỏa sơn phun ở dưới đáy biển, tuy hỏa sơn uy lực cực lớn nhưng cuối cùng vẫn bị nước biển chinh phục.
Hai cái thằng tác giao nhau quấn quít rồi cùng vẫn diệt, Bành Trường Thanh hướng ở ngoài rừng cây quát lên:
- Là vị nào ở ngoài rừng cây đó? Hải Diễm môn Bành Trường Thanh có lễ!
Người bên ngoài rừng cây không hề lên tiếng. Mãi lâu sau mới có một thanh âm có vẻ chần chừ truyền vào:
- Bên trong có phải là Ngả Thư Đào huynh đệ hay không?