Chân Linh Cửu Biến

Chương 1640: Nguy cấp (2)



Còn Lục Tiểu Bình cỗ thân ngoại hóa thân chính là dưới tình huống không cần Lục Bình lấy thần niệm ngự sử, cũng hoàn toàn có thực lực có thể sánh ngang pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Nếu không phải vận bất đắc dĩ, Lục Bình cũng không nguyện ý vì vậy bỏ đi.

Ngay vào lúc này, Tiểu Bạch Vũ đột nhiên hét lớn một tiếng, hô:

- Không được, Tiêu mỗ bị phát hiện rồi!

Dứt lời, Liệt Thiên kiếm quanh thân quay lại, thân kiếm trực tiếp khai ích lối đi trong hư không muốn bỏ chạy.

Không ngờ trước đó, Thủy Tinh tháp trong quá trình cùng Liệt Thiên kiếm và Lục Tiểu Bình lộ ra vụng về đột nhiên xuất hiện trên lối đi không gian do Liệt Thiên kiếm khai ích. Nguyên Tửu lão tổ cười to ”ha ha”, Thủy Tinh tháp tầng thứ chín đại phóng quang minh quang mạc trong suốt rũ xuống. Lối đi không gian nhất thời vùi lấp

Nhưng Liệt Thiên kiếm chưa hề vào lúc đó một đầu đâm vào trong lối đi không gian khai ích, mà là khoảnh khắc phá vỡ lối đi không gian, cùng đột nhiên chuyển người tiến vào không thấy trong hư không của phương hướng ngược lại. Trong hư không chỉ để lại tiếng cười lạnh lượn lờ của Tiêu Bạch Vũ:

- Nguyên Tửu lão nhi, lão phu biết được người kỹ lưỡng sẽ thừa dịp cháy nhà hội của. Cho dù hiện giờ rơi vào tr cuộc của bọn ngươi, ngươi chớ nghĩ chiếm được một chút tiện nghi của Tiêu mô!

Thủy Tinh tháp không thể đủ lưu lại Liệt Thiên kiếm. Ngôn ngữ của Tiểu Bạch Vũ nhìn như tức giận cũng không đưa đến Nguyên Tửu lão tổ tâm tình ba động chút nào, mà nhẹ giọng cười nói:

- Vẫn hoạt lưu giống như trước, nhưng mà một lần này người chưa hẳn chạy trốn được!

Dứt lời, Thủy Tinh tháp cũng chuyển người đi về một hướng khác, nơi đó vẫn có không gian ba động lưu lại. Chính là địa phương mà Lục Bình thân ngoại hóa thân biến mất.

Thủy Tinh tháp cũng dưới chân Linh lão tổ ngự sử hoàn toàn có thể bắt được phương hướng Lục Tiểu Bình rời đi.

Chỉ chốc lát sau khi Thủy Tinh tháp đuổi theo phương hướng Lục Tiểu Bình rời đi, một vị tu sĩ bốn mươi tuổi có cái mũi cà chua đỏ chót từ trong hư không đạp bước ra xuất hiện trong hư không đấu pháp lúc trước giữa Liệt Thiên kiếm, Thủy Tinh tháp cùng Lục Tiểu Bình.

Vị tu sĩ đó khép hờ hai mắt, cẩn thận cảm thụ không gian ba động bốn phía một cái, rất nhanh sau đó liền tìm được không gian ấn ký lúc Thủy Tinh tháp truy tung lưu lại. Tu sĩ khẽ mỉm cười, dưới chân bước một bước, người đã lần nữa biến mất ở không trung.

Vào lúc trước đó, Tiểu Bạch Vũ đột nhiên hét lớn mình bị Thủy Tinh cùng một vị Chân Linh lão tố khác tìm được, Lục Bình tức thì lệnh Lục Tiểu Bình độn trở về chính là bại lộ phương vị chỗ hắn cũng không tiếc rồi.

Cùng lúc đó, trong lòng Lục Bình đột nhiên dâng lên một ý niệm: “Đây có phải âm mưu do Tiểu Bạch Vũ cùng Thủy Tinh cung liên thủ bày trò hay không?”

Mặc dù Lục Bình bởi vì trước tiên rút lui trở về Lục Tiểu Bình chưa từng nghe đối thoại giữa Nguyên Tửu lão tổ cùng Tiểu Bạch Vũ, tuy nhiên ý niệm đó mới vừa toát ra trong đầu óc của Lục Bình liền bị hắn bác bỏ. Lúc này Tiểu Bạch Vũ đã hoàn toàn không khả năng tính toán hắn. Bởi vì trước khi ông ta chưa lên cấp Chân Linh, ông ta còn cần mình để ngăn cản áp lực đến từ Thủy Tinh cung!

Mười hai viên Nguyên Thần châu mới vừa vượt qua lối kiếp lần thứ hai không lâu ngũ sắc hào quang mặt ngoài càng đề thăng. Bạch Ngọc Liên Hoa trận đồ trong hư không dưới chân dần dần bắt đầu biến mất, nhưng Bạch Ngọc Liên Hoa trận đồ vẫn là Nhất kiếp linh bảo.

Trong lúc Lục Bình mới vừa bày nguyên thần đại trận, Lục Tiểu Bình đã chạy về từ trong hư không. Lục Bình thu hồi thân ngoại hóa thân, cả người phi độn về phía sau cố gắng thi triển không gian thần thông rời đi nơi đây!

- Ha ha, còn có thể thoát được sao?

Một đạo thanh âm hài hước vang lên. Thủy Tinh cung mạnh mẽ xông phá lối đi không gian đi tới hơn mười trượng trước người Lục Bình. Mà ánh sáng sau người đại phóng, mảnh hư không tức thì bị phong tỏa. Không gian thần thông của Lục Bình nhất thời mất đi hiệu lực.

Thế nhưng Lục Bình vốn không suy nghĩ có thể chạy trốn dưới sự đuổi giết của một vị Chân Linh lão tổ. Hắn làm bất quá là một động tác khiến cho Nguyên Tửu lão tổ buông lỏng giới bị mà thôi!

Vào khoảnh khắc Thủy Tinh tháp xuất hiện, ánh sáng ngũ sắc đầy rẫy tán dật ra từ mặt ngoài của mười hai viên Nguyên Thần châu đan vào lẫn nhau, cùng Bạch Ngọc Liên Hoa trận đồ phía dưới diệu tương hộ ứng, tạo thành một mảnh không gian ngũ sắc đem Thủy Tinh tháp hoàn toàn vậy trong trận.

- Phiên thiên!

Hư không vùi lấp. Thủy Tinh thái mặc dù có thể trấn áp không gian thần thông, song khi toàn bộ hư không cũng bắt đầu hỏng mất, Thủy Tinh tháp cũng không thể làm gì. Vì vậy nguyên thần đại trận chớp mắt khai ích liền cắt đứt sự liên lạc giữa Nguyên Tửu lão tổ cùng Thuy Tinh tháp.

- Ha, không ngờ lại có thể cắt trở sự liên lạc giữa lão phu cùng bản mệnh linh bảo, thật là càng ngày càng có ý tứ rồi!

Nguyên Tửu lão tổ xuyên qua giữa hư không đầu tiên là ngẩn ra, theo sát đó trên mặt hứng thú tăng nhiều:

- Tuy nhiên nếu người cho rằng như vậy có thể chạy trốn lão phu đuổi bắt, đó cũng quá mức ngây thơ rồi!

Lục Bình đương nhiên là không cho rằng mình có thể vẫy được Thủy Tinh tháp, nhưng hắn chân chính muốn là tạm thời thoát khỏi Thủy Tinh tháp truy tung dùng để bỏ chạy mà thôi. Vì vậy, Lục Bình chớp mắt lấy nguyên thần đại trận tạm thời vây Thủy Tinh tháp trong không gian chảy loạn liền cấp tốc rời đi.

Nhưng không chờ tới lúc Lục Bình thoát được bao xa, thanh âm của Nguyên Tửu lão tổ trước đó đột nhiên phảng phất xuất hiện bên tai Lục Bình vậy:

- Còn có thể chạy thoát sao?

Lục Bình đột nhiên dừng bước lại xoay người nhìn về hư không phía sau lưng, trong hư không một trận rung chuyển. 6 Một nam tu bốn mươi mũi cà chua lững thững từ bên trong bước ra, nhìn về phía Lục Bình đứng trước mặt lão ta hỏi:

- Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên phải không?

Lục Bình lạnh giọng đáp:

- Không xứng như lời các hạ xưng hộ!

Nguyên Tửu lão tổ lắc đầu một cái, nói:

- Hoàn toàn xứng, ít nhất Tiểu Bạch Vũ vào thời điểm có tu vi như người còn hơn người kém một đoạn. Lục Bình ngươi so với hắn kém một chút, nhưng điều duy nhất làm lão phu có chút tiếc nuối chính là, ngươi không phải là kiểm tu thuần túy!

Nguyên Tửu lão tổ đứng lại, lúc này mới đưa mắt liếc qua Lục Bình nhìn về phía Vạn Độc Thương Khung Bích phía sau hắn, cười nói:

- Hoảng hốt bất chấp đường đi? Đáng tiếc, lần này lão phu cũng phải giết người. Bởi vì tương lai của ngươi có lẽ nếu so với bất luận kẻ nào đều phải huy hoàng.Vì toàn bộ mưu tính của tu luyện giới, lão phu cũng không thể không diệt cỏ tận gốc khi người vẫn thuộc về trạng thái manh nha.

Lục Bình đột nhiên ngẩng đầu lên cười hắc hắc” nói:

- Lão cần gì phải như vậy, bất quá muốn diệt cỏ tận gốc cũng phải xem Lục mô có đáp ứng hay không. Mạng ta do ta không do trời. Nguyên Tửu tiền bối muốn mạng sống của tại hạ cũng phải có bản lĩnh đó mới được!

Nguyên Tửu lão tổ thầm nói một tiếng không tốt, đang muốn xuất thủ ngăn cản cũng đã chậm. Lục Bình đưa tay đột nhiên vỗ một cái về phía Vạn Độc Thương Khung Bích phía sau cách đó không xa. Vạn Độc Thương Khung Bích sau lưng bất ngờ hiển lộ ra một lối đi cao thấp một người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.