Chân Linh Cửu Biến

Chương 1675: Viên mãn



Từ khai thiên đến bây giờ, Vũ Văn thế gia không phải là không trải qua thời điểm gia tộc đến thời khắc lằn ranh diệt tộc, thậm chí cũng từng bị một người mới vừa tiến cấp Chân Linh tu sĩ tìm tới cửa. Đó là thời khắc nguy cấp nhất Vũ Văn thế gia từ khai thiên đến bây giờ gặp phải.

Nhưng chính một lần đó, mắt thấy Vũ Văn thế gia sẽ bị Chân Linh tu sĩ tiến vào Thương Sơn thủ phủ, không ngờ toàn bộ Thương Sơn phụ cận hư không tất cả biến thành lôi đình chi hải. Mà ở lôi đình chị hải trung ương, một cái hồ lô to lớn từ lôi đình hình thành nhất cử bức lui vị Chân Linh tu sĩ mới vừa thành tựu.

Cho đến khi đó, người đại thần thông của tu luyện giới mới biết Bằng đạo nhân khai thiên đệ nhất thần khí Thất Bảo Lôi Hồ không ngờ lại tồn tại trong phương thế giới này, hơn nữa vẫn trong tay Vũ Văn thế gia.

Mà vị thành tựu Chân Linh tu sĩ mặc dù dưới Thất Bảo Lội Hồ uy hiếp toàn thân thối lui, vào thời khắc tối hậu cũng không thể không sử dụng ra toàn bộ tiềm lực sau khi lên cấp Chân Linh, từ đó bị phương thế giới này bài xích.

Vị Chân Linh lão tố đó lúc ấy đang ra sức đi về phía Bắc Băng nguyên, nhưng cuối cùng vẫn không thể tránh được thiên phạt phủ xuống. Từ Thương Sơn đến Doanh Sơn, vị Chân Linh lão tố đó cổ nhân chịu thiên phạt để rồi cuối cùng không thể đi tới Bắc Băng nguyên, bị thiên phạt đánh biến mất trong phương thiên địa này.

Kết quả của vị Chân Linh tu sĩ đó khiến cho người đại thần thông của toàn bộ tu luyện giới cảm như hến đối với uy năng của khai thiên đệ nhất thần khí. Đồng thời Vũ Văn thế gia với danh hiệu khai thiên đệ nhất thế gia cũng vào lúc đó mới thật sự xác lập ở tu luyện giới.

Vũ Văn thế gia mặc dù chưa từng như cùng lục đại thánh địa có Chân Linh truyền thừa không đoạn tuyệt, nhưng Vũ Văn thế gia cũng có khai thiên đệ nhất thần khí đủ để uy hiếp Chân Linh lão tổ. Hơn nữa Vũ Văn thế gia với thân phận thần bí của Bằng đạo nhân huyết duệ hậu nhân cùng với biểu hiện thân tiến sĩ tốt trong môi một lần ma la tai ương, khiến cho Vũ Văn thế gia trong tu luyện giới thủy chung thuộc về một loại địa vị siêu nhiên.

Mà hôm nay Linh Yêu nhất tộc tu sĩ Long Hòe lão tổ mới vừa tiến cấp Chân Linh, mặc dù người này được xưng thừa kế Giao đạo nhân ký ức cùng huyết mạch, nhưng người này thật có thể xông được qua thủ hộ của Thất Bảo Lôi Hồ đối với Vũ Văn thế gia không?

Phải biết chính là năm đó Giao đạo nhân trước mặt Thất Bảo Lôi Hồ của Bằng đạo nhân cầm nơi tay cũng phải thấp hơn ba phần. Huống chi giờ chẳng qua là một linh yêu mới vừa tiến cấp Chân Linh, ngay cả có Thủy Tinh cung Nguyên Tửu lão tổ cùng với Liệt Thiên Kiếm phái Tiêu Bạch Vũ tự thân chứng kiến thực lực mạnh mẽ của Long Hòe lão tổ, những bậc đại thần thông chân chính vẫn nửa tin nửa ngờ.

Dĩ nhiên, bọn họ không ngại vào lúc này đi tới Thương Sơn chính mắt nghiệm chứng một phen, bỏ ra thứ để Long Hòe lão tổ muốn chứng minh với toàn bộ tu luyện giới không nói, chỉ là sự đối kháng giữa một vị Chan Linh tu sĩ cùng khai thiên đệ nhất thần khí cũng đủ hấp dẫn người ta.

Toàn bộ bầu trời dãy núi Thương Sơn đã bị biến thành một mảnh lôi đình đại dương, khiến cho toàn bộ bầu trời đều xâm nhiệm thành một mảnh màu lam tím. Nhưng ở mảnh lôi đình đại dương trung ương bao trùm toàn bộ dãy núi lại ngưng tụ một lối quang tuyển qua to lớn. Tuyền qua đó rõ rệt tạo thành một cái hình dáng hồ lô treo giữa không trung.

Thất Bảo Lôi Hồ, chân chính khai thiên đệ nhất thần khí Thất Bảo Lôi Hồ!

Khi thấy lội quang vật hình dáng hồ lô hoàn toàn hóa thành lôi đình giữa không trung, một thanh âm nhất thời reo hò trong lòng Lục Bình.

Lúc này trong tâm hạch không gian của Lục Bình, cái hồ lô đó lần nữa bắt đầu không đứng yên. Lối quang không ngừng phun trào từ trong miệng hồ lô, tựa hồ cái Thất Bảo Lôi Hồ cũng muốn ức chế, nhưng bị Thất Bảo Lôi Hồ chân chính có nguồn gốc từ hư không toàn thân đã hóa thành lời quang to lớn kia triệu hoán, khiến cho cái lỗi hồ trong tâm hạch không gian của Lục Bình cuối cùng cũng không kiềm chế được lôi quang chảy ào ào trong hồ lô.

Cuối cùng vẫn là Long chi pháp tướng tựa hồ quá không kiên nhẫn với cái hồ lô ấy. Một cái đuôi quạt bay nó đến trấn áp trong huyện không hải do Tam Quang Thần Thủy biến thành, lúc này mới hoàn toàn dừng lại.

Khi Lục Bình đi lại trong hư không, đi tới Thương Sơn dãy núi phụ cận, khí tức của các môn các phái Thuần Dương tu sĩ ẩn giấu trong bốn phía hư không không người nào có thể thoát qua sự phát hiện của Lục Bình. Mà lúc này, trừ Long Hòe lão tổ ở bầu trời Thương Sơn, Lục Bình rất nhanh còn phát hiện hai người Nguyên Tửu lão tổ cùng với Tiêu Bạch Vũ.

Trừ hai người đó ra, tựa hồ còn có một đạo khí tức như ẩn như hiện khiến cho Lục Bình thoáng chạy tới tâm quý, xem ra đồng dạng là một vị thành tựu Chân Linh tu sĩ. Chẳng qua không biết vị Chân Linh lão tổ đó là Chân Linh tu sĩ của những nhà thánh địa khác mới vừa tấn cấp thành tựu, hay hoặc giả là thiên tài tu sĩ khác của tu luyện giới.

Lôi quang đại dương bao trùm toàn bộ bầu trời Thương Sơn lấy Thất Bảo Lôi Hồ làm trung tâm. Đồng thời Vũ Văn thế gia gia tộc chi địa trong người bảo vệ Thương Sơn, còn không ngừng nhấc lên lối quang chi làng vô biên đứng thẳng với bầu trời Thương Sơn rồi lại rơi đi trên người Long Hòa lão tổ dưới lội quang đại dương.

Uy năng lội quan tập trung rơi xuống bực này đối với Lục Bình mà nói đủ để sánh ngang với Thuần Dương lối kiếp của pháp tướng tu sĩ, thiếu hụt dường như cũng chỉ có cái loại uy áp của thiên địa vũ lực dẫn động phương thế giới này cùng với Thuần Dương Chi Khí tích chứa trong lối quang.

Nhưng mà loại lối quang thần thông đó đủ để làm tất cả Thuần Dương lão tổ tại chỗ xem cuộc chiến đều cảm thấy tâm quý, lúc rơi quanh người Long Hòe lão tổ lại bị ông ta giữa hời hợt hóa giải với vô hình.

Trừ ba người Lục Bình, Tiểu Bạch Vũ cùng với Nguyên Tửu lão tổ ra, trong đó bao gồm vị Chân Linh tu sĩ mới vừa thành tựu mà Lục Bình không biết, tất cả mọi người đều không tự chủ cũng hít một hơi khí lạnh.

Phải biết lôi thuật thần thông như thế này mỗi một đạo đều không kém gì ba đạo lôi kiếp đầu của Thuần Dương cũng không giống như Thuần Dương lôi kiếp trước sau chỉ có chín đạo như vậy. Lối quang cuồn cuộn không dứt rơi xuống, cho ô dù hai người Tiêu Bạch Vũ cùng Nguyên Tửu lão tổ đã thành tựu Chân Linh nhìn cũng muốn da đầu tê dại, nhưng trước mặt Long Hòe lão tổ lại tựa hồ như căn bản không coi vào đâu.

Trong hai mắt của Lục Bình lóe ra tia sáng quái dị, ngay sau đó trên mặt cũng dâng lên một đạo vẻ khiếp sợ, tuy nhiên cùng những người khác so sánh tựa hồ trên phản ứng cũng cho phép chậm ít như vậy.

Nhưng trên thực tế lúc này, Lục Bình tuy rằng ngay từ đầu khiếp sợ với thực lực cường đại của Long Hòe lão tổ, nhưng ngay sau đó lại phát hiện chuyện gì khác làm hắn khó có thể tin.

- Làm sao có thể! Dựa theo Long Đằng Tinh Hà quyết nói, thành tựu Chân Linh chính là đạo bản nguyên thứ nhất của tu sĩ ngưng tụ tu luyện công pháp chúc tính, có tư cách rời khỏi phương thế giới này, chỉ khi nào kéo tới Chân Linh tu sĩ phương thế giới này đem một đạo bản nguyên đó tu luyện tới viên mãn, đó chính là thời khắc thiên phạt phủ xuống. Vì vậy, trong phương thế giới này, không tu sĩ có thể đem bồn nguyên tu luyện tới cảnh giới viên mãn.

- Những căn cứ bí thuật của Giao đạo nhân lưu trong Long Đằng Tinh Hà quyết tra xét, Long Hòe lão tổ lúc này chẳng những thành tựu Chân Linh, càng thêm đã đem mộc chi bản nguyên của mình nhất cử tu luyện đến cảnh giới viên mãn. Thế nhưng vì sao thiên phạt không phủ xuống? Vì sao ông ta còn có thể tồn tại trong phương thế giới này? Đây chẳng lẽ không đi ngược lại với lời của Giao đạo nhân nói hay sao?

Lục Bình thật vất vả đè xuống nghi ngờ nặng nề trong lòng. Thời điểm hắn nhìn lại phía bầu trời Thương Sơn, Long Hòe lão tổ đã mạo hiểm vô số lôi quang thần thông không kém gì Thuần Dương lôi kiếp cười lớn đến gần lôi đình chi hải trung ương, khoảng cách khai thiên thần khí trôi trung ương hoàn toàn hóa thành lôi đình chỉ còn lại có một bước không xa.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.