Chân Linh Cửu Biến

Chương 1742: Kiếm đấu (1)



Long Hòe lão tổ tựa hồ biết được nghi hoặc trong lòng Lục Bình, cười lắc đầu đáp:

- Hoàn toàn không giống, trong tinh không thế giới có Ma tộc cùng Tu La nhất tộc đều là đại hình chủng tộc uy danh hiển hách của vô hạn tinh không, nhưng mà có điều bản thân hai tộc từ trước đến giờ ít có khi liên hệ với nhau.

- Tuy nhiên Ma tộc cùng Tu La nhất tộc cũng không ít chỗ giống, đó chính là hai tộc hóa sinh lấy nhiều bổn nguyên tinh nguyên làm căn cơ. Mặt khác hai tộc đúng là hung ác hảo đấu, lại càng thích giết chóc thành tánh, một khi hung tính đại phát, chỗ đi qua tấc có khó sinh, cực dễ hóa thành đất hung sát.

- Đất hung sát đó với ngoài ma la hai tộc mà nói chính là đất đại hung, nhưng với ma la hai tộc mà nói, lại là tường địa thượng hạng dùng để ngưng tụ bồn nguyên bồi dục tộc duệ đời sau.

Long Hòe lão tổ tiếp tục nói:

- Lão phu xem ra, tu luyện giới ma la tai ương là xuất từ Bằng đạo nhân thủ bút. Không biết Bằng đạo nhân từ đầu lấy được một ít bí mật có liên quan Ma tộc cùng với TuLa tộc, cố gắng thông qua Khôi Lỗi bí thuật được ông ta chưởng không tạo ra Ma La nhất tộc. Nhưng rất hiển nhiên những ma la đó cũng không phải là là chân chính Ma tộc cùng với Tu La nhất tộc.

- Chân chính Ma tộc cùng với Tu La tộc mặc dù tàn bạo dế giết, nhưng cũng không phải là không thể giải thích hợp lý. Ngược lại bọn họ mặc dù tính tình ngang trái, nhưng hiểu rõ thị phi, không phải như ma la của phương thế giới này chính là hủy diệt và hủy diệt không lý trí chút nào.

Vì vậy, nếu nói ma la, bất quá là một loại công cụ do Bằng đạo nhân lấy Khôi Lỗi bí thuật kết hợp Ma tộc cùng Tu La nhất tộc sáng tạo ra, cũng dùng để đạt tới mục đích gì thôi.

Khóe miệng của Hạng lão tổ thoáng qua một đạo nụ cười giễu cợt, hỏi:

- Ha, nói như vậy Long Hòe đạo hữu cũng càng ngày càng khẳng định hắc thủ phía sau màn của phương thế giới này là Bằng đạo nhân không thể nghi ngờ. Như vậy Bằng đạo nhân sáng tạo ra ma la tai ương với mục đích gì? Đạo hữu có suy đoán gì không?

Long Hòe lão tổ nhàn nhạt đáp:

- Điều này lão phu cũng không biết. Tuy nhiên trước mắt sau tòa trận pháp hỗ tráo có lẽ chính là đất mà từ khai thiên đến bây giờ tất cả bí mật chôn giấu, đồng thời cũng có lẽ là chướng ngại cuối cùng rời khỏi phương thế giới này tiến vào vô hạn tinh không. Hàng đạo hữu có lẽ nên tự tay đánh vỡ nhìn một chút.

Hạng lão tổ mặt lộ vẻ trù trừ, lúng túng nói:

- Lão phu ngược lại vội vàng muốn biết được, chẳng qua cũng không biết sau hộ tráo cất giấu nguy hiểm như thế nào. Lão phu một người có lẽ không cách nào ngăn cản, mời chư vị cùng xuất thủ, như vậy một khi có biến, bọn ta cũng có thể hợp lực ngăn cản.

Trước đó mọi người thấy Long Hòe lão tổ lấy ngôn ngữ khích tướng ép Hạng lão tổ, đang chuẩn bị tụ thủ nhìn Hạng lão tổ không nhịn được xuất thủ trước công kích trận pháp hộ tráo, lại không ngờ người này độc như vậy, trực tiếp nhận thua, quyết định chủ ý muốn chết cùng mọi người.

Thấy mọi người đua nhau đứng dậy, Lục Bình thầm nói một tiếng đáng tiếc. Chỉ kém một chút xíu như vậy, Lục Bình sẽ có thể ngưng tụ ra thần thông chủng tử thứ hai trên Chân Linh lân phiến thứ hai của thổ chi bản nguyên, đồng thời tu vi tiến một bước hơn trước. Tổng số Chân Linh thần thông mà Lục Bình chưởng khống sẽ có thể đạt tới hai mươi ba loại.

Mười hai vị Chân Linh tu sĩ muốn đồng thời xuất thủ cũng không phải là một chuyện khó, tuy nhiên rất hiển nhiên ngay từ đầu tất cả mọi người từ các loại tâm tư cũng không toàn lực xuất thủ công kích hộ trận đại trận. Huống chi trận pháp hộ tráo đây mới nhìn qua tựa hồ một mực tồn tại từ khai thiên đến bây giờ, cản trở thông đạo đại trận nối thẳng bên ngoài tinh không thế giới muốn đánh vỡ cũng không phải dễ dàng như vậy, cho dù mười hai người hợp lực cũng đã làm xong chuẩn bị liên tục xuất thủ.

Nhưng chuyện phát triển thường thường ngoài dự liệu của tất cả mọi người. Đạo trận pháp hộ tráo nhìn qua cực kỳ bền bỉ vào khoảnh khắc thần thông của mọi người rơi xuống, không ngờ lại cứ sau một trận đất rung núi chuyển như vậy, phá rồi!

Không ngờ nó lại cứ như vậy bị phá đi!

Lục Bình cùng mọi người trong lúc nhất thời rất ngạc nhiên, thậm chí có một chớp mắt ngắn ngủi như vậy, ứng biến của bọn họ theo đó cũng trễ đi một chút thời gian như một cái búng tay vậy.

Bảy đạo thân hình giống như lưu quang thoát ra từ trong trận pháp hỗ tráo sụp đổ, nhìn mười hai vị Chân Linh tu sĩ liên thủ thi triển thần thông coi như không là vật gì, cứ như vậy mạnh mẽ xông đi ra, thừa dịp mọi người đang lúc ngạc nhiên như vậy, đã xuất thủ trước đánh tới mười hai người.

Quảng Nguyên lão tố cùng với hổ tộc trưởng hai vị Chân Linh tu sĩ trước đó đã có thương trong người chỉ kịp phát ra hai tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi. Lục Bình không còn cách nào cảm ứng được khí tức của hai người.

Theo sát đó là một tiếng thét kinh hãi, tựa hồ Lục Kiếm lão tổ đã bị thương. Chân Linh Chi Kiếm trong tay Lục Bình chấn động cả lên muốn xuất thủ, theo sát liền nghe được Hạng lão tổ thét kinh hãi một tiếng:

- Không thể nào, ngươi là ai!

Thanh âm trầm điện điện của Long Hòe lão tổ truyền ra từ trong chiến đoàn lung tung:

- Cẩn thận, là thất tổ di thuế!

- Thất tổ di thuế!

Nếu như nói thanh âm đủ trầm của Long Hòe lão tổ làm mọi người kinh hãi vạn phần, Hạng lão tổ kêu lên dường như đang là bằng chứng cực lực suy đoán của ông ta.

Tuy nhiên, tại sao lại là di thuế? Nếu là di thuế, như vậy ai có thể điều khiển chúng? Chẳng lẽ ngoài Thất Tổ còn có người đang âm thầm thao túng? Di thuế có thể cất giữ mấy phần thực lực của Thất Tổ khi còn sống?

Sự nghi vấn liên tiếp vot chỉ một thoáng nhảy lên trong đầu óc của Lục Bình. Hắn đang chuẩn bị xuất thủ tương trợ Lục Kiếm lão tổ trong bụng máy động, Thuần Dương phi kiếm không khỏi chậm mấy phần, rồi sau đó dưới chân đột nhiên nở rộ một đóa Bạch Ngọc Liên Hoa to lớn. Một tầng quang mạc trong suốt tán lạc trên người Lục Bình ngay sau đó biến mất không thấy đâu nữa.

Cuối cùng vẫn phải bảo vệ tốt an nguy của mình rồi tính sau!

Chính trong phút chốc ấy, Tiêu Bạch Vũ cách đó không xa lấy bản mệnh phi kiếm biến thành vô cùng phi kiếm bày ra thiên la địa võng cũng đã bị một chùm kiếm quang cực lớn hơn nữa dày đặc cứng rắn xông tan tành. Tiêu Bạch Vũ miễn cưỡng lấy bản mệnh phi kiếm bay lượn trên dưới quanh người, bảo vệ thân thể không bị thương tổn, nhưng người đã bị hoàn toàn đánh bay, đập mạnh vào trên không gian bích chướng của thông đạo đại trận ngoài mấy trăm trượng.

Trong lòng Lục Bình cả kinh. Tiêu Bạch Vũ kiếm thuật thành tựu có nhiều hùng hậu ra sao hắn tràn đầy thể nghiệm, có thể hoàn toàn lấy kiếm thuật thần thông đường đường chánh chánh đánh bại Tiểu Bạch Vũ hơn nữa không huyền niệm chút nào, chẳng lẽ lại là...

Sát khí nồng đặc đập vào mặt. Lục Bình thậm chí không còn kịp bắt được phương vị của đối thủ nữa. Một đạo kiếm khí sắc bén đã xé rách hư không trực tiếp tới giữa lông mày của Lục Bình. Kiếm khí bén nhọn chưa đến người, giữa lông mày đã cảm nhận được sự đau nhói mơ hồ.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.