Lục Bình có được thứ tốt, trong lòng biết, nếu không phải là có lão sư ra mặt, tu sĩ tầm thường hiến Kim Kiên quả thì cũng chỉ nhận được môn phái đặc thù che chở thôi, chứ sẽ không có ban thưởng hai thứ bảo cấm cùng đan phương này.
Lục Bình trong bụng cảm kích, suy nghĩ một chút, lại lấy ra sáu trái Kim Kiên quả, nói:
- Đệ tử đoạt được Kim Kiên quả còn có mấy quả còn thừa lại. Nếu như trái này đối với tu sĩ có tác dụng cường hóa lớn đối với thân thể, đệ tử không thể có đạo lý hiến tặng cho môn phái, lại quên lão sư.
Liễu chân nhân nhìn Kim Kiên quả trong tay Lục Bình, ánh mắt lại sáng lên, “Lạc lạc “cười nói:
- Tiểu tử ngươi quả nhiên là lanh lợi, cái Kim Kiên quả này đúng là đối với vi sư có tác dụng rất lớn. Nói đi, ngươi muốn cái gì, vi sư tuy không so được bốn phái lão tổ, cũng quyết không để cho đồ đệ của mình thua thiệt đâu.
Lục Bình vội vàng khoát tay thưa:
- Đệ tử hiếu kính lão sư vốn là thiên kinh địa nghĩa, ngàn vạn lần không có đạo lý từ lão sư đòi hỏi thứ gì.
Liễu chân nhân cười nói:
- Làm gì có sự phụ nào tham đồ bảo vật trong tay đệ tử. Cũng được, ngươi nếu không nói, vi sử liền cho ngươi thêm một đạo bảo cấm. Đạo bảo cấm này cũng là thuần thủy chúc tính, có thể cùng bảo cấm có được trước đó hỗ trợ lẫn nhau, ngày sau có thể dùng để đề thăng bổn mệnh pháp bảo của ngươi. Nếu là dùng để luyện chế những khác pháp bảo cũng không tệ.
Lục Bình nhìn trong tay thoáng cái đã có thêm đạo bảo cấm thứ hai, nghi ngờ hỏi:
- Pháp bảo cũng có thể dùng bảo cấm không giống nhau để đề thăng sao?
Lục Bình biết lúc này chính là thời khắc lão sư truyền đạo giải nghi hoặc cho mình, một khi có những gì mình không hiểu, thì phải lập tức hỏi liền. Quả nhiên, Liễu chân nhân kiên nhẫn giải thích:
- Pháp bảo cùng pháp khí bất đồng, pháp cấm trong pháp khí đơn thuần chỉ cần điệp gia (lặp lại phủ chồng lên nhau) càng nhiều, uy lực sẽ càng lớn. Pháp bảo thì ngược lại, một loại bảo cấm ở trong pháp bảo tốt nhất chỉ dùng một lần. Pháp bảo có hai bảo cấm giống nhau uy lực sẽ kém xa so ra thứ có hai bảo cầm bất đồng.
Liễu chân nhân dùng một chút, tổ chức lại ngôn ngữ, nói tiếp:
- Pháp bảo uy lực phải đánh giá dựa trên hai phương diện. Một dĩ nhiên là phôi thai thành tựu pháp bảo, cũng chính là xem xem đỉnh cấp pháp khí có chất lượng cao thấp. Chất lượng càng cao, có thể điệp gia bảo cấm càng nhiều. Thứ hai, phải nhìn chủng loại bảo cấm điệp gia. Một món pháp bảo đạt đến đỉnh cấp có thể điệp gia đến chín loại bảo cấm bất đồng. Nhưng tuyệt đại đa số pháp bảo không thể đạt tới trình độ như thế.
Lục Bình nghĩ đến mình lấy được Đảo dược xử pháp bảo, bên trong chính là hai bảo cấm giống nhau điệp gia lại. Xem ra Đảo dược xử cũng không thể xem là thượng hạng pháp bảo, nhưng uy lực của nó cũng đã làm cho người ta trợn mắt há mồm, không biết nếu là pháp bảo điệp gia tới chín cái bất đồng bảo cẩm, uy lực sẽ đạt tới trình độ nào.
Chuyến đi Thất Tinh thiên lần này, Lục Bình trừ thu hoạch đại lượng bảo vật ra, về mặt tu luyện cũng có tiến bộ rõ rệt. Hắn đem đoạn thời gian này ở trong tu hành gặp phải những vấn đề khó giải quyết nhất nhất hướng Liễu chân nhân thỉnh giáo. Liễu chân nhân đều cặn kẽ trả lời, lại đem những sự hạng cần chú ý trong khi tu hành tỉ mỉ giảng qua cho Lục Bình. Hắn tự cảm thấy ích lợi không nhỏ. Lúc Lục Bình từ Trùng Hoa điện từ giả rời đi, đã qua hơn nửa ngày.
Sau khi trở về Hoàng Ly đảo, Lục Bình vừa tu luyện, vừa chuẩn bị cho công việc luyện chế Kim Kiên đan cùng Dung Tâm đan. Đồng thời, hắn còn dặn dò Phương Đào lưu ý tin tức trong Yêu tộc hải vực, đặc biệt là tin tức liên quan tới Bắc Hải liên minh tiến vào tiêu diệt Yêu tộc hải vực.
Độ khó khi luyện chế Kim Kiên đan cùng Dung Tâm đan không thể nghi ngờ gì là cao hơn Trú Nhan đan là nửa bước đoán đan đan dược nhiều. Trú Nhan đan chỉ cần có năm loại ngàn năm linh thảo, và những năm trăm năm linh thảo khác đạt tới hơn hai mươi loại. Hơn nữa những linh thảo này phần nhiều là vật thường gặp trong tu luyện giới.
Kim Kiên đan cần tổng cộng ba mươi sáu loại linh thảo, trong đó ngàn năm linh thảo cần mười hai loại, còn lại năm trăm năm linh thảo cũng phần nhiều là các chủng loại ly kỳ. Nếu không phải Lục Bình thực hiện chuyến đi đến Lạc Kim hạp cốc, hắn muốn thu góp đủ số linh thảo theo đan phương quả thật không dễ dàng. Cho dù như vậy, Lục Bình cũng chỉ góp đủ sáu lò.
Dung Tâm đan thì khó hơn. Lục Bình nhìn đan phương liệt kê ra các loại linh thảo cần mà thiếu chút nữa định bỏ cuộc. Luyện chế Dung Tâm đan cần thiết linh thảo ước chừng bốn mươi chín loại. Mà trong đó ngàn năm linh thảo nhu cầu hai mươi bốn loại. Cái này so với luyện chế đoán đan kỳ đan dược đã không phân cao thấp bao nhiêu.
Thường thì một trong những tiêu chuẩn để đạt tới đoán đan kỳ đan dược chính là trong đan phương có số lượng ngàn năm linh thảo đạt tới hai mươi bảy loại. Độ khó khi luyện chế Dung Tâm đan đã không dưới đoán đan kỳ đan dược.
Lục Bình đem ngàn năm linh thảo đào được ở trong Lạc Kim hạp cốc dùng hơn một nửa, rốt cục miễn cưỡng góp đủ ba lò linh thảo để luyện chế Dung Tâm đan.
Lục Bình rốt cuộc cũng biết tại sao Liễu gia mỗi lần Thất Tinh thiên khai khải đều phải mạo hiểm xâm nhập Lạc Kim hạp cốc đi thải tập linh thảo.
Đan dược tự nhiên phải bắt đầu luyện chế từ dễ dàng đến khó. Mỗi một lò Kim Kiên đan luyện chế đại khái cần hai ngày, mỗi lần cần hai quả Kim Kiên quả làm chủ thuốc. Lục Bình luyện chế lò Kim Kiên đan thứ nhất bởi vì chưa quen nên rất không thuận lợi. Hai ngày sau, Lục Bình từ trong luyện đan lô tràn đầy mùi khét chỉ lấy ra được một viên đan hoàn màu vàng kim.
Lục Bình hít một hơi, tự cấp cho mình khí thế:
- Không tệ, ta còn tưởng rằng lần này lại là toàn quân chết hết chứ, không nghĩ còn có thể thành công một viên.
Lục Bình cẩn thận hồi tưởng lại quá trình luyện chế, trừ việc chưa quen cùng hạn chế về tài nghệ luyện đan của bản thân Lục Bình ra, phần chưa đủ lớn nhất chính là quá trình ngưng đan thuần hóa. Ở trong quá trình này, luyện đan sư cần thuần hóa linh dịch, đem tạp chất trong linh thảo cố hết sức loại bỏ, từ đó tăng lên chất lượng đan dược, đề cao thành đan suất cho đan dược.
Nếu đem so sánh ngàn năm linh thảo cùng năm trăm năm linh thảo thì tạp chất bên trong dĩ nhiên là ít hơn, nhưng cũng ý nghĩa là tạp chất bên trong đó càng khó loại bỏ hơn.
Lục Bình suy nghĩ một chút, đột nhiên nhớ tới mình trong khi hiệp trợ Trần Luyện đem “Sơn Băng” đề thăng lên tới đỉnh cấp pháp khí, có sử dụng “Linh hỏa đoán dung đề thuần thuật”. Một ý tưởng to gan nhất thời xuất hiện ở trong đầu Lục Bình.
Không biết đem loại Đề thuần thuật này áp dụng vào trong luyện đan có được hay không? Nghĩ đến là làm liền, Lục Bình lập tức bắt tay vào luyện chế lò đan dược thứ hai.
Đây cũng chính là vì trong tay Lục Bình có khá nhiều Kim Kiên quả. Nếu để cho pháp tướng lão tổ phát hiện Lục Bình không ngờ sử dụng Kim Kiên đan giá trị không dưới đoán đan kỳ đan dược dùng để thí nghiệm thuật luyện đan, hơn nữa lại sử dụng luyện khí thủ pháp, không biết những lão tố này có tát một cái tát đem Lục Bình đập chết hay không?!
Lần đầu tiên thường luôn đi kèm theo thất bại. Lục Bình khi luyện chế Kim Kiên đan đến quá trình ngưng đan thuần hóa, trực tiếp hấp thu uy lực của Lam Linh hỏa đến để đề thuần tạp chất trong ngàn năm linh thảo, nhưng không cách nào thao khống hỏa hầu trong tay, trực tiếp đem linh dịch do những linh thảo này hóa thành khí hóa đi hết một nửa.
Cho dù như vậy, lò đan dược thứ hai vẫn mang đến cho Lục Bình một viên Kim Kiên đan như cũ.
Lục Bình mừng rỡ, xem ra loại phương pháp này làm được! Tuy vậy, hắn cần tinh tế chưởng không đối với Lam Linh hỏa, và yêu cầu đối với thần thức không thể nghi ngờ gì cũng phải mạnh hơn.
Phát hiện phương pháp mới, Lục Bình vô cùng hăng hái, không biết mệt mỏi vùi đầu vào luyện chế lò Kim Kiên đan thứ ba. Hắn biết chỉ cần hoàn toàn nắm giữ loại Đề thuần thuật này ứng dụng vào trong luyện đan, thì thuật luyện đan của mình không thể nghi ngờ gì nữa sẽ lại tăng lên một tầng lầu.
Lần thứ ba thuần hóa, linh dịch chỉ bốc hơi một phần tư, Lục Bình lấy được hai viên Kim Kiên đan. Lò thứ tư Lục Bình rốt cục hoàn toàn nằm trong tay loại Đề thuần thuật này, linh dịch không bị bốc hơi, ba viên Kim Kiên đan ra lò.
Tiếp theo Lục Bình không ngừng luyện chế, trừ ứng dụng Đề thuần thuật, bản thân đối với Kim Kiên đan cũng ngày càng hiểu rõ và sâu hơn. Lò thứ năm Lục Bình rốt cục đem Kim Kiên đan thành đan suất đạt tới bốn tầng. Khi lò đan dược thứ sáu luyện chế thành công, Lục Bình nhìn bốn viên Kim Kiên đan bên trong, biết đây là do trước mắt thuật luyện đan của mình đã đạt tới cực hạn.
Mười lăm viên Kim Kiên đan! Bởi vì một hộp Kim Kiên quả là do Lục Bình được Ân Tử Sở cùng Cơ Tử Hiện giúp đở mà lấy được, vì vậy, hắn tính toán khi hai người từ Kim Giao đảo trở về, sẽ phân năm viên cho mỗi người.