Chân Linh Cửu Biến

Chương 21: Thu vét



Dịch giả: Titan

Tấm bản đồ này cặn kẽ tiêu ký phương vị của Huyền Kỳ Đảo cùng các vi hình đảo và hải vực trong phạm vi lẽ quản hạt của nó, bao gồm cả địa điểm sản sinh các loại linh quáng, linh thảo, linh cốc, linh tài cần cho tu luyện.

Lục Bình cơ cảnh ngẩng đầu nhìn chung quanh, phát hiện mọi người còn đang thưởng thức bốn vị Dung huyết kỳ cao thủ đại chiến, liền lặng lẽ tìm một thi thể của Huyền Linh Phái đệ tử có vóc người phảng phất giống mình, đem y phục của hắn lột ra, rồi phóng lửa đem thi thể đốt cháy, sau đó dùng thuật dịch dung đem mặt của mình ở trong mắt người phàm trở nên mơ mơ hồ hồ, sau đó dựa theo bản đồ dẫn dắt, hướng những địa phương khác trên đảo chạy đi.

Mỗi môn phái sở dĩ khuếch trương phạm vi thế lực là vì gia tăng tu luyện tư nguyên, trừ Linh quáng tự sinh ra, linh thảo và các loại tư nguyên tu luyện khác đều phải bồi dục mà lớn lên.

Vì vậy, bên trong phạm vi thế lực của môn phái, mỗi một chỗ thích ứng đều phải dùng để bồi dục những thứ tự luyện tự nguyện này. Và trú địa tiên trưởng chính là kẻ chỉ đạo người phàm địa phương bồi dục những thứ này. Từ đó cùng môn phái chia sẻ những từ nguyên này, đồng thời che chở cho dân trong vùng đất này được an toàn.

Ở phía đông, mười dặm, chỗ vách núi hướng về ánh mặt trời có linh điền ba mẫu, thu hoạch linh cốc ba trăm cân, những thứ đồ này sản lượng chính là thấp a! Lục Bình vừa đọc, vừa chạy đến nơi đó.

Đông nam mười tám dặm có chỗ linh mộc viên mới vừa nộp lên mười cây linh mộc, còn dư lại bất thành tài, xui!

Phía nam hai mươi dặm phía sau sườn núi, tinh quáng đồng một tòa. Tinh đồng là thứ luyện chế trung để cấp pháp khí đại tông Linh quáng, thu hoạch thô luyện một trăm khối quang thạch.

Mặt tay dưới sơn âm có linh thảo viên một tòa, thu hoạch mấy chục cây đã thành thục trăm năm linh thảo, phần nhiều là luyện chế Luyện khí kỳ hậu kỳ đan dược linh thảo, chỉ có một buối năm trăm năm linh thảo là dược vật dùng luyện chế đan dược thường gặp cho Dung huyết kỳ tu sĩ!

Phía bắc có linh thạch quáng hắn đã thu vét xong, còn có một vài chỗ lẻ tẻ không đi, nếu là thu vét hết thì quá mức rõ ràng, sẽ chọc cho người ta nghi ngờ, xem ra cũng không có gì tốt. Lại nói bốn người kia đại chiến cũng đã sắp phân ra cao thấp rồi. Chuyến này không tính là linh thạch quáng, những đồ còn dư lại sợ cũng có giá trị gần một ngàn linh thạch.

Suy nghĩ một chút, chuyến này Lục Bình cơ hồ kiếm được ba ngàn linh thạch, trong lòng dâng lên một trận hưng phấn, xem ra tiến vào Dung huyết kỳ có thể tăng nhanh hơn rồi!

Lần này lịch luyện, Lục Bình sâu sắc cảm nhận được hậu quả của tu vi thấp. Hắn ngay cả quyền được biết lúc đầu cũng không được, chỉ có thể đi theo sau người bán mạng, chỉ sợ là ngay cả chết cũng không biết tại sao.

Huyền Kỳ Đảo phương viên có sáu mươi dặm, đi vòng một chuyến cũng hao tốn Lục Bình không ít thời gian, chờ Lục Bình sắp đến trụ địa của Huyền Linh Phái, chỉ nghe không trung có một tiếng vang thật lớn, tiếp theo đó là hai tiếng kêu thảm thiết, ngay sau đó "Đồng tu minh" minh chủ Trương Chí Hòa thanh âm của xa xa truyền tới: "Lưu Tử Viễn, ngươi không ngờ tiến vào dung huyết hậu kỳ, hèn hạ a!"

Lục Bình trở lại trú địa của Huyền Linh phải chỉ chốc lát, Lưu tiên trưởng cùng Đỗ tiên trưởng hai người song song trở về. Đỗ tiên trưởng trong thần sắc lộ vẻ mệt mỏi rõ ràng, còn Lưu tiên trưởng thì vô ngại, xem ra Dung huyết kỳ trung kỳ cùng hậu kỳ tu vi không giống nhau.

Thấy tất cả mọi người đều có mặt, Lưu tiên trưởng liền hỏi:

- Đem địch nhân diệt sạch hết chưa, bốn phái đệ tử thương vong như thế nào?

Đại huynh trưởng Diêu Dũng tiến lên phía trước nói:

- Chỉ thoát hai tên có tu luyện bí thuật, xem ra cũng phải tàn tật sau này. Những tên còn lại toàn bộ bị diệt, chúng niên đệ mất năm, bị thương mười ba, phần nhiều là lúc cuối khi địch nhân cầu cấp khiếu tường, lưỡng bại câu thương.

Lưu tiên trưởng thở dài, nói:

- Xem ra bọn người cuối cùng cảm thấy nắm chặc phần thắng đắc ý mới thế?

Mọi người khó tránh khỏi thẹn, quả nhiên bị Lưu tiên trưởng nói đúng tim đen!

Lưu tiên trưởng nói tiếp:

- Sinh tử chi đấu, vô luận khi nào, chỗ nào, người nào đều cần toàn lực ứng phó, làm gì còn có tâm tư đắc ý, hiểm chết quá muộn hay sao?

Một bên Đỗ tiên trưởng nhìn Lưu tiên trưởng thần sắc tức giận, vội vàng bênh vực nói:

- Nhưng mà trải qua lần này, bọn ngươi cũng đều phải lấy làm bài học, sau này cần nhớ kỹ!

Chúng đệ tử vội vàng vâng dạ!

Lưu tiên trưởng nói tiếp:

- Triệu Linh Kiều kia đã bị Đỗ tiên trưởng cùng bản tiên trưởng liên thủ đánh gục, Trương Chí Hòa ỷ vào huyết linh độn trọng thương chạy trốn, không bỏ mấy năm tỉ mỉ dưỡng thương cũng khó mà khỏi hẳn. Lần lịch luyện này cũng có thể nói là hoàn thành hơn phân nửa, sắc trời không còn sớm, hôm nay sớm đi nghỉ ngơi, dưỡng túc tinh thần, ngày mai bọn người chia nhau đi các vi hình đảo thuộc Huyền Kỳ Đảo đem Huyền Linh Phái đệ tử đuổi hoặc đánh chết. Sau này Huyền Kỳ Đảo chính là hạt địa của Chân Linh Phái ta rồi.

Chúng đệ tử thần sắc hưng phấn, đều cáo từ lui ra, đều tự tìm địa phương nghỉ ngơi.

Lục Bình thấy hai vị tiên trưởng hướng đầu các đi tới, cảm thấy chuyện Linh quang không thể huyên náo để cho mọi người đều biết, vì vậy vội vàng từ từ theo sau, chờ hai vị tiên trường tiến vào lầu các một hồi, mới từ từ tiến lên gặp mặt.

Chỉ nghe Lưu tiên trưởng ở trong lầu nói:

- Vào đi!

Lục Bình tiến vào trong lầu nhìn thấy hai vị tiên trưởng đã sớm ngồi xếp bằng ở trên hai bồ đoàn, mỉm cười nhìn Lục Bình.

Lục Bình trong lòng cả kinh, còn tưởng rằng hai người biết mình đã làm chuyện gì nữa.

Chỉ nghe Đỗ tiên trưởng cười dài nói:

Lúc ta cùng với Lưu huynh trở về lầu các, phát hiện 9 ngươi ở phía sau bọn ta trù trừ, như có chuyện gì muốn

nói.

Lục Bình lúc này mới biết chuyện của mình không có - bại lộ, vì vậy quyết định nói một hơi hết những gì hắn đã, sắp xếp trước cho hai người nghe.

- Cái gì? Tiểu hình Linh quáng?

Lưu tiên trưởng thất kinh.

- Lưu huynh chớ có lên tiếng, người nọ diện mạo ra sao, ngươi có thể nhìn rõ không?

Đỗ tiên trưởng hiển nhiên hàng năm ở bên ngoài, gặp chuyện ngược lại trấn định một ít.

- Người nọ thân mặc áo đen, là Huyền Linh Phái ngoại môn đệ tử đồng phục, thân hình cực nhanh, đệ tử đuổi tới vách núi đã không thấy bóng dáng, sau đó mới ở chỗ quẹo phát hiện chỗ đó lại là linh thạch quáng, vì vậy đem thợ đào quáng giam cầm ở trong động, cũng không dám lộ ra, vội vàng hướng hai vị tiên trưởng bẩm báo.

Lưu tiên trưởng lúc này cũng từ trong chấn kinh khôi phục lại:

- Ngươi làm rất tốt, chẳng qua là chuyện này sau này không được tuyên dương.

Lục Bình vội vàng vâng dạ.

Đỗ tiên trưởng lúc này lại cười khổ nói:

- Chỉ sợ trên đảo những thứ tư nguyên khác cũng bị người nọ thu quát hết rồi.

Lục Bình không khỏi trong đầu lại run rẩy.

Lưu tiên trưởng nói tiếp:

- Đó chẳng qua là chút phù tài, chỉ cần vườn địa không bị phá hư liền vô sự, khôi phục lại chỉ là vấn đề thời gian. Những thứ đồ này cộng thêm gấp mười lần cũng không so được với linh thạch quáng!

Đỗ tiên trưởng gật đầu nói phải, tiếp:

- May là có Khúc chân nhân ở Huyền Hoa Đảo trấn giữ, cần phải nhanh chóng truyền tin, khoảng cách chừng năm trăm dặm, thoáng cái là đến.

Lưu tiên trưởng ngưng trọng nói:

- Chuyện này sợ là vượt khỏi tầm tay của Khúc sư thúc, chỉ sợ Khúc sư thúc cũng phải báo lên trên.

Đỗ tiên trưởng lắc lắc đầu nói:

- Đó không phải là chuyện chúng ta nên quan tâm, may lần này đánh bất ngờ coi như thuận lợi, dù có mấy tên còn sống, truyền tin cũng đều không nhanh bằng bọn ta, vừa khéo ra tay trước.

Dứt lời, lấy ra một lá phù lục, Lục Bình nhận biết đó là truyền âm phù, nhưng là phù lục Dung huyết kỳ mới có thể luyện chế. Mà tờ phù lục này mặt ngoài pháp lực lưu chuyển, sắc trạch kim hoàng, ắt xuất từ tay đoán đan kỳ chân nhân.

Quả nhiên, Lưu tiên trưởng hướng về phía phù lục nói mấy câu, sau đó đem phù lục ném ra, một cái chớp mắt liền không thấy bóng dáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.