Chân Linh Cửu Biến

Chương 48: Phi xa



Dịch giả: Titan

Lục Bình lại dùng 300 linh thạch đấu được một ngọc giản “luyện đan cơ sở giảng giải”. Lục Bình nếu như đã lẽ quyết định tiến nhập vào lĩnh vực luyện đan, tự nhiên cần phải học cơ sở luyện đan cho thật tốt. Tuy nói hiện giờ hắn có “Thịnh Đào đan kinh” cùng từ trên người của Lâm Thịnh lấy được quyển “Đan dược sơ giải” có thể ấn chứng lẫn nhau. Nhưng nếu như kim thủ cái hay của trăm nhà dù sao cũng không phải là sai.

- Chư vị, dưới đây là một lố cực phẩm linh phù mà bản các sẽ đem ra đấu giá. Hơn nữa đây còn lại là cực phẩm huyết phù, do số lượng cực lớn cho nên sẽ phân tán ra để đấu. Lô thứ nhất bao gồm 20 tờ cực phẩm huyết phù, giá thấp nhất 150 linh thạch.

Bàng chủ sự hướng mọi người giới thiệu về huyết phù mà Lục Bình đưa lên đấu giá. Trên thị trường nếu mỗi một cực phẩm huyết phù giá cả ước chừng 8 đến 10 linh thạch, nhưng cực phẩm huyết phù ở luyện khí kỳ cũng ít khi thấy, huống chi là xuất hiện từng lô.

Lô 20 tờ linh phù này nếu mà cùng nhau đánh ra nếu bị bất ngờ không kịp đề phòng, ngay cả dung huyết kỳ cao thủ cũng bị phiền toái. Lúc đầu Lục Bình dựa vào đại lượng cực phẩm địa lôi phù mai phục trước đã khiến cho hải xà yêu dung huyết tầng bốn chịu nhục khi tấn công hắn.

Quả nhiên lô huyết phù này tương đối được hoàn nghênh, giá cả nhanh chóng được nâng lên 200 linh thạch. Cuối cùng được người dùng 230 linh thạch đấu được.

Lục Bình cảm thấy giá cả coi như hợp lý, nếu mà quá cao thì có vẻ được không bằng mất. Sau đó linh phù của Lục Bình lại được chia ra làm 30 lá và 50 lá, tiến hành đấu giá. Đặc biệt là khi 50 lá cực phẩm huyết phủ xuất hiện đã khiến cho mọi người vô cùng kinh thán. Người đem đấu giá số linh phù nếu không phải là dung huyết kỳ cao thủ thì nhất định phải là một vị luyện khí kỳ chế phù sư vô cùng cao minh. Hơn nữa khả năng thứ hai vô cùng lớn, dù gì chế phù sư ở dung huyết kỳ không có khả năng lãng phí máu tươi của mình để chế tác một lượng lớn phù lục mà đối với bản thân lại không có sự trợ giúp gì nhiều.

Khi phụ lục của Lục Bình được bán đấu giá, Lục Bình còn phát hiện một người đang ở trong phòng đấu giá nhìn chung quanh, phảng phất như tìm kiếm ai đó. Người này chính là Hồ Lệ Lệ lần trước ở Thịnh Đào động phủ tay không quay về, nhưng mà bên cạnh hiện giờ không có hai người khác đi theo, ngược lại lại có một tu sĩ trẻ tuổi ở bên cạnh đó không ngừng nói năng. Hiển nhiên hai người này rất quen biết nhau. Hồ Lệ Lệ không ở trong hội trường tìm được người mình muốn tìm, không khỏi có chút thất vọng, đành quay đầu sang cùng người trẻ tuổi ở bên cạnh nói mấy câu.

Lục Bình biết Hồ Lệ Lệ đang hoài nghi người chế tác phù lục để đấu giá hiện giờ chính là hắn. Dù sao hiện giờ chỉ có Hồ Lệ Lệ từ trong tay hắn giao dịch qua một lượng lớn huyết phù..

Hai nhóm linh phù chia ra đấu giá được 380 cùng 720 linh thạch. Đây là giá cả lý tưởng. Điều này làm cho Lục Bình đối với những món đồ sẽ đấu giá tiếp theo có thêm chút đề khí.

Tiếp ngay sau đó là những phụ lục có công dụng đặc thù, nhưng mà không phải là đấu giá thành nhóm, không có số lượng nhiều như của Lục Bình, hơn nữa phẩm chất cũng hơi kém. Ngược lại hai bộ “tử mẫu dự cảnh phù” của Lục Bình lần nữa lại khiến hào mọi người mắt sáng rực cả lên. Loại phụ lục này sau khi bố trí xong có thể giám thị phương viên mấy trăm trượng, tuy là không thể nào so sánh được với thần thức nhưng dung huyết kỳ cao thủ trong lúc khinh thường cũng có thể bị dò thám đến chỗ ở mà đến bản thân không hề phát giác.

Nhưng mà nếu mà dung huyết kỳ cao thủ có ý ẩn tàng thì phù lục này liền mất đi tác dụng. Hơn nữa phù lục thành bộ bố trí xong thường đều có thời gian hạn chế, thời gian qua đi coi như là bị phế. Cho dù như vậy cũng khiến mọi người mắt sáng cả lên, với giá cả từ lúc bắt đầu đấu là 200 linh thạch, không ngừng tăng lên đến 400 linh thạch. Cuối cùng với giá 480 linh thạch thành giao. Điều này làm cho Lục Bình có chút bất ngờ.

Tuy nói phù lục thành bộ luyện chế khó khăn hơn nhiều so với phụ lục khác nhưng giá tiền cũng cao hơn. Lục Bình thậm chí muốn đem địa lôi phù đưa ra mấy bộ đem đấu giá nhưng luyện chế địa lỗi phù so với dự cảnh phù còn gian nan hơn. Cho dù là Lục Bình cũng chỉ có mấy bộ dùng để phòng thân, huống chi bản thân Lục Bình luôn luôn muốn lưu lại mấy đoàn sát thủ.

- Tiếp theo đây là một món phi độn pháp khí trung cấp, tên là Phi Vân đâu. Món pháp khí này không những pháp khí phi độn cực nhanh, hơn nữa còn có năng lực ẩn tàng không tệ. Bề ngoài của nó nhìn giống như một đám mây. Hơn nữa có thể tùy theo khí trời biến hóa mà biến đậm biến nhạt. Cho dù là dung huyết kỳ cao thủ, nếu ở cự ly không quá gần cũng khó mà dùng thần thức để phát hiện ra pháp khí tồn tại. Giá cả bắt đầu đấu là 550 linh thạch. Mỗi lần tăng giá không được ít hơn 20 linh thạch.

Bàng chủ sự vừa dứt lời giới thiệu xong liền bị một loạt tiếng ra giá bao phủ.

- 500 linh thạch

- 530 linh thạch

Trong thời gian ngắn ngủi giá cả đột phá lên 600 linh thạch. Cái giá này đã vượt qua giá của pháp khí thượng phẩm có chất lượng kém nhất rồi. Hơn nữa hiện giờ giá cả còn không ngừng tăng lên.

Lục Bình vốn là vô cùng hứng thú với món pháp khí này. Hắn chẳng qua là dùng phi độn pháp khí cấp thấp, về tốc độ bay lượn đúng là không ổn. Lần này tham gia buổi đấu giá, phi độn pháp khí là một trong những món mà Lục Bình cân nhắc. Nhưng theo giá cả của món pháp khí không ngừng tăng lên, Lục Bình dần dần bình tĩnh trở lại.

Món pháp khí này mặc dù là có tác dụng ẩn nấp không tệ, phi độn cũng cực nhanh nhưng Lục Bình sắp tiến vào dung huyết kỳ không còn xa nữa. Một khi hắn dung huyết thành công, pháp khí này trợ giúp giúp đối với hắn không phải là đặc biệt lớn, nhất là chức năng ẩn thân, e rằng không thể bằng ẩn thân thuật của tự bản thân dung huyết kỳ tu sĩ. Cho nên Lục Bình sau hai lần ra giá đã không xuất thủ thêm nữa.

Pháp khí cuối cùng bị Sử Linh Linh ở bao gian số 10 dùng 750 linh thạch đấu được thành công. Nhưng mà Lục Bình cũng phát hiện được một hiện tượng. Đó là khi sử Linh Linh ra giá, những người ở bao gian khác lại không ra giá đè lên trên giá của Sử Linh Linh. Chỉ có khi người dưới đài ra giá thêm nữa, thì những người ở bao gian khác mới ra giá theo. Hồi tưởng lại lần đấu giá dung huyết đan lúc trước, các bao gian cho dù lời qua tiếng lại tranh đấu nhưng chỉ khi Sử Linh Linh ra giá, mọi người mới không hề xuất hiện địch ý. Lục Bình lấy tay sờ sờ cằm "xem ra thân phận của Sử Linh Linh không phải chỉ là tu sĩ của thế gia đơn giản như vậy thôi đâu".

Xa sương pháp khí của ngay sau đó xuất hiện, nhưng mà ngoài ý liệu của Lục Bình lại có không ít chân linh phái đệ tử lớn tiếng hoan hô:

- Đây không phải là trung hình phi độn pháp khí "Vân trung phi xa" của Huyền Linh phái hay sao? Thế nào lại xuất hiện trong buổi đấu giá của chúng ta?! Có thể là Huyền Linh phải thế gia đệ tử chỉ lo xài tiền dưới ánh trăng, không cẩn thận linh thạch xài hết, chỉ có thể dùng phi xa bán để kiểm chút linh thạch. Lại sợ ở địa bàn Huyền Linh phải làm mất danh tiếng của mình, cho nên mới đem tới chỗ của chúng ta.

- Cũng không nhất thiết phải vậy. Ta xem Huyền Linh phái đệ tử ở trong phái bị ngược đãi, muốn bỏ án đầu minh, đầu nhập vào trong chân linh phái của chúng ta. Cho nên muốn đem cái phi xa pháp khí này làm đầu danh trạng, chứng minh lòng trung của mình trước. Một tu sĩ bắt đầu nhạo báng lung tung trở lên.

- Không đúng, không đúng. Cái phi xa này chính là tượng trưng cho thân phận đệ tử trong Huyền Linh phái, làm sao lại bị ngược đãi chứ?!

- Không! Không! Không! Không đúng! Có thể mà cũng không nghĩ ra. Chuyện nam nam nữ nữ ấy mà. Cái này không đủ để những người ngoại đạo của chúng ta hiểu đâu.

- Ha ha...

- Hắc hắc...

- Hì hì,...

Các kiểu tiếng cười quái dị không ngừng vang lên. Sắc mặt Lục Bình vô cùng cổ quái. Hắn đem phi xa đưa ra bán không nghĩ lại có hiệu quả như thế này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.