Chân Linh Cửu Biến

Chương 50: Đấu giá



Dịch giả: Titan

- Trữ vật yêu đái! - Không ngờ là trữ vật yêu đái!

Trong phòng đấu giá có tu sĩ nhận ra vật phẩm này. Tiếng kêu lớn khiến mọi người nhất thời điên cuồng đứng lên. Bang chủ sự thấy mọi người ở dưới đài kích động cuồng nhiệt như vậy, cảm giác hết sức hài lòng. Bang chủ sự đưa hai tay ra, ý bảo mọi người an tĩnh trở lại, nói tiếp:

- Không sai. Đây chính là trữ vật yêu đái. Bình thường chỉ có dung huyết hậu kỳ tu sĩ có thực lực hùng hậu hoặc là đoán đan kỳ chân nhân mới có trữ vật yêu đái. Cái trữ vật yêu đái này không gian ước chừng ba trượng vuông, bình thường luyện khí kỳ tu sĩ trữ vật đại giỏi lắm là có không gian một trượng vuông. Trong khi đó tinh xảo trữ vật đại bình thường của dung huyết kỳ tu sĩ giỏi lắm cũng là hai trượng, cái trữ vật yêu đái này tuyệt đối là lựa chọn lý tưởng của chư vị. Là tượng trưng cho thân phận. Huống chi cái trữ vật yêu đái còn kèm theo hai không gian chứa đựng yêu thú, có thể cất giữ sủng vật hoặc là yêu thú của chư vị. Trên trữ vật yêu đái còn phụ theo một đạo pháp thuật phòng thủ. Đây là pháp thuật phòng thủ do dung huyết kỳ cao thủ đã tinh thông thế cạnh bố trí, có thế khi sinh hoạt gặp lúc nguy cập sẽ khởi động.

Người dưới đài sớm bị hấp dẫn bởi lời giới thiệu của Bàng chủ sự về chức năng cường đại của trữ vật yêu đái. Mỗi một chức năng giới thiệu xong xuôi đều khiến cho mọi người hưng phấn nghị luận.

Lục Bình tuy là bị loại vật phẩm có trữ vật không gian hiếm thấy này hấp dẫn nhưng hắn đối với loại vật phẩm này kính nhi viễn chi. Trên người hắn tuy nói là vật phẩm phong phú nhưng vẫn còn chưa đạt tới mức trữ vật đại bỏ vào không hết, huống chi trên người của Lục Bình còn có tinh xảo trữ vật đại của đan sư Thịnh Đào nữa.

Trữ vật yêu đái là tượng trưng cho thân phận, thường thường nó là tượng trưng cho tài phú. Lục Bình là một luyện khí kỳ nho nhỏ, tu sĩ này sau lưng lại không có thế lực nào chống đỡ. Hắn không muốn cho người xấu nhớ tới mình, hữu tâm nhân để ý tới mình.

- Giá thấp nhất để bắt đầu đấu là 1000 linh thạch. Mỗi lần đấu không dưới 50 linh thạch.

Theo lời tuyên bố bắt đầu đấu của Bang chủ sự vừa dứt, trên hội trường tiếng ra giá đua nhau cất lên. Lục Bình đột nhiên phát hiện linh thạch trên người của luyện khí kỳ tu sĩ thật ra là rất phong phú. Người đạt tiêu chuẩn này cũng không ít. Giá cả được không ngừng tăng cao. Trong thời gian ngắn ngủi đã vượt qua 1500 linh thạch và thế tăng cũng không giảm chút nào, vọt tới 1800 linh thạch mới từ từ chậm lại.

Lúc này tu sĩ cạnh tranh chủ yếu là ở bao gian số 9 và một vị tu sĩ xa lạ ở dưới hội trường. Hơn nữa hai vị tu sĩ dưới hội trường ra giá lưu loát dứt khoát, so với tu sĩ ở bao gian số 9 cũng không hề thua kém vậy, bộ dáng ra vẻ không, một bộ dáng không sợ hãi chút nào, hắn biết hai tu sĩ này là những kẻ có lai lịch lớn. Trữ vật yêu đái cuối cùng bị một người có tướng mạo bình thường trong hai vị tu sĩ ở dưới đài với 2100 linh thạch đấu được.

Vật phẩm thứ hai mà Đa Bảo các đưa ra làm món áp trục, đó là một món thượng phẩm pháp khí. Pháp khí này là một bộ phi châm. Nó có danh hiệu là "phá cương châm". Loại pháp khí này thích hợp nhất cho việc đánh lén, đặc biệt là nhằm vào các loại pháp thuật hộ thân của các tu sĩ kẻ địch. Vì vậy mới lọt vào danh mục áp trục này. Loại pháp khí này nếu là ở trong tay của dung huyết kỳ tu sĩ vận dụng thì trong lúc vội vàng ngay cả dung huyết hậu kỳ tu sĩ cũng tự đụng phải, cũng bị xui xẻo.

Lục Bình trong cuộc chiến ở các đảo đã thấy Hồ Lệ Lệ bị Huyền Linh phái đệ tử dùng châm hình pháp khí đánh lén. Lúc ấy hắn kinh dị cho sự sắc bén của loại pháp khí này. Và cây pháp khí mà Lục Bình thu được đã bị hắn huyết luyện, biến thành đòn sát thủ của hắn. Đó mới chỉ là pháp khí phi châm cấp thấp mà thôi. Huống chi ở hội trường hiện giờ đang đấu giá thương phẩm pháp khí.

Quả nhiên pháp khí bắt đầu đấu giá với giá 1200 linh thạch, liền sau đó bị mọi người đẩy lên cao, tăng lên đến 2300 linh thạch, rồi cuối cùng bị một tu sĩ ở bao gian số một với 2400 linh thạch đấu được.

Vật phẩm thứ ba quả nhiên lại là một dung huyết đan. Trong hội trường hơn ngàn tu sĩ lần nữa điên cuồng. Lấy Lục Bình làm lệ trước đó, giá cả không ngừng theo thang, không ngờ dễ dàng vượt qua giá 3000 linh thạch. Điều này khiến cho Lục Bình ứng phó không kịp. Rất may là Lục Bình trước đó đã có tiền của mấy món mà hắn đem ra, đấu giá, trong tay hiện giờ đã có số lượng linh thạch đã vượt quá 7000. Mặc dù hắn cạnh tranh mua đan dược và một ít vật phẩm khác đã xài hết 2500 linh thạch, nhưng bây giờ cũng có chừng 5000 linh thạch.

- 3200 linh thạch.

- Ta ra 3300.

- 3500 linh thạch

Lục Bình hết sức biểu hiện thanh âm của mình một cách bình ổn, thật ra thì trong lòng của hắn đang rỉ máu. Lục Bình lường trước là sẽ có một viên dung huyết đan nữa được đâu giá nhưng mà không ngờ lại cạnh tranh kịch liệt đến như vậy, thậm chí nó còn được gọi là đằng đằng sát khí. Vốn khi dung huyết đan được đấu đến thời điểm 2800 linh thạch thì tốc độ đã chậm lại, xem ra đó là giá tiền cực hạn của các tu sĩ trong hội trường rồi. Nhưng lỗi là lỗi ở đều Lục Bình lần nữa lại hộ lên cái giá 3000 linh thạch, lập tức Lục Bình phạm phải chúng giận.

- Lại là hắn. Các hạ rốt cuộc là con em nhà nào? Liên tiếp đầu vào hai viên dung huyết đan, không phải là quá lắm rồi hay sao?! Mọi người cùng nhau tiến lên. Không thể để cho hắn chiếm hết vật tốt được.

Trong lúc nhất thời quân tình phấn khích, mọi người rối rít ra giá, dù gì cũng định ra chủ ý này là cho dù mình tổn thất thảm trọng, cũng không để cho Lục Bình có được như ý. Lục Bình liên tục cười khổ.

- 3600 linh thạch. Mọi người chúng ta cùng hắn hao luôn. Cũng thử để coi xem hắn có bao nhiêu linh thạch. Bạch Sướng Xuân không những tự mình ra giá, còn tìm người khác cùng nhau chèn ép Lục Bình.

Lục Bình biết là mình có chút quá đáng rồi. Mọi người đây đều là con em thế gia. Thế mà hắn ở trước mặt họ muốn bao ăn một mình. Một khi đã chọc cho số con ông cháu cha này quật cường trở lên thì không có tài lực nào có thể đủ đấu với họ. 3500 linh thạch là cái giá cực hạn của hắn, cao hơn nữa thì chẳng những đã vượt qua giá cả của dung huyết đan rất nhiều, hơn nữa sẽ còn ảnh hưởng đến kế hoạch tu luyện của hắn. Bạch Sướng Xuân như nguyện đấu giá được dung huyết đan nhưng mà cái giá của dung huyết đan này hiện giờ có chút khoa trương.

Lục Bình biết hiện giờ ở bên ngoài nhất định đã có không ít người bắt đầu chú ý đến mình. Hắn vốn là sợ chọc phải hữu tâm nhân chú ý, liền tính toán rời đi trước, nhưng chuyển niệm vừa nghĩ bây giờ các tu sĩ ở bên ngoài suy đoán được ý của hắn nhất định là chực chờ sẵn không biết bao nhiêu người. Bây giờ hắn mà đi ra ngoài chẳng phải là càng thêm nổi bật?! Chờ thêm buổi đấu giá kết thúc cùng mọi người rời đi mới là phương pháp tốt nhất.

Lúc này, vật phẩm cuối cùng của buổi đấu giá bắt đầu xuất hiện. Bang chủ sự gương mặt thần bí chen lẫn vẻ hưng phấn nhàn nhạt hiển nhiên. Đây là món mà ngay cả dung huyết kỳ tu sĩ như ông ta cũng cảm thấy hứng thú.

- Cho mời kiện vật phẩm cuối cùng ra sân.

Cái mâm phủ gấm hồng được vén lên. Phía dưới là một ngọc phù một tấc vuông. Lục Bình hít hà một cái. Phù bảo. Cuối cùng vật phẩm áp trục lại là phù bảo. Trên người hắn có một khối phù bảo chưa từng thấy qua uy lực. Lục Bình lập tức nhận ra vật phẩm dưới đài là phù bảo do linh ngọc luyện chế mà thành. Những bao gian khác cũng có các tu sĩ có kiến thức rộng rãi, cũng có người nhận ra phù bảo. Trong lúc nhất thời mọi người đều kêu lên cả kinh, khiến cho các tu sĩ chưa từng thấy qua phù bảo rối rít suy đoán.

- Chư vị. Đây chính là phù bảo. Cái phù bảo này chính là do một vị chân truyền đệ tử của chân linh phái huyền mộc trong lúc rảnh rỗi làm ra, uy lực vô cùng. Chính là vật phẩm tất bị cho các chư vị hộ thân giết địch.

Mới vừa nói tới chỗ này, thanh âm của Bàng chủ sự đột nhiên bị cắt đứt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.