Cơ thể hứng chịu từng đột gió mạnh ập vào người, thổi đến quần áo đều phải dán chặc vào cơ thể, thế nhưng Vô Thường không vội nhân cơ hội tấn công Tinh Vũ Nguyệt trong khi nàng đang tập hợp sức mạnh để tạo ra một chiêu thức hoặc Thần thông, mà thay vào đó là hắn duy trì ánh nhìn vào người nàng để phát họa nên con đường vận dụng sức mạnh ẩn trong cơ thể của nàng, đồng thời học lõm chiêu thức để hóa chúng hoặc vận dụng theo lối khác để thành của hắn.
Vô Thường đúng là người sở hữu mọi thuộc tính, bản thân cũng có năng lực muốn thi triển Thần thông nào thì sẽ ra Thần thông đó dựa theo bản vẽ suy nghĩ của hắn, nhưng xét cho cùng thì chúng có đôi khi đều không hoàn mỹ như mong đợi. Nhìn ngắm một vị thiên tài được các trưởng bối đào tạo từ lúc còn nhỏ thi triển chiêu thức hoặc Thần thông, nó có thể sẽ giúp ích cho hắn, chí ít là tránh trường hợp khi hắn quay về Nhân Giới, Thần thông hay chiêu thức vận dụng linh lực của hắn quá mạnh, từ đó dẫn đến một số rắc rối không cần thiết vì bị vài lão già thèm khát sức mạnh tra hỏi.
Tại mảnh đại lục thần bí hắn có thể sử dụng sức mạnh đủ mọi hình thức kỳ lạ vì không ai quen biết ai, nhưng ở Châu Nam thành thì rất rắc rối. Lúc này tranh thủ học tập để có thể chế ra một chiêu thức gì đó phù hợp với trình độ năng lực nơi hắn sống là điều nên làm.
“Phong thuộc tính ư? Không, ngươi sai rồi tiểu tử, nàng ta không đơn giản chỉ có Phong thuộc tính như ngươi nghĩ”.
Nhìn Tinh Vũ Nguyệt tạo gió, lại nghe Vô Thường phán đoán, Trấn Kim lão giả trên cao nghiêm mặt tự nhẩm.
“Tinh Linh tộc là một giống loài có nguồn sức mạnh cũng như thuộc tính khá giống Nhân tộc các ngươi vì đều là linh lực, trừ một số Tinh Linh cao cấp còn có thêm cánh với số lượng cánh sẽ tăng lên và càng thêm xinh đẹp theo đẳng cấp từ yếu đến mạnh”.
“Thế nhưng giữa Tinh Linh tộc và Nhân tộc lại có khác biệt rất lớn về thiên phú và sức mạnh, bởi lẽ Tinh Linh Giới thường xuyên được con dân của nó tẩm bổ bằng sinh khí dồi dào có được nhờ việc đứng hạng nhất trong các cuộc tranh đoạt do Đại Thế Giới cấp phát, còn Nhân Giới các ngươi thì ngày càng suy yếu, sinh khí mà nó (Nhân Giới) tự tạo ra không đủ đáp ứng nhu cầu của các ngươi, dẫn đến Nhân tộc các ngươi phải hút lấy sinh mệnh vật chất mà cũng có thể nói là một phần cơ thể của nó để tu luyện, thế nên mới có chuyện nó tức giận và hạ thấp đi sinh mệnh, thiên phú của các ngươi, đồng thời suy giảm sức mạnh thật sự của linh lực mà các ngươi có. May mắn là nếu không phải chính Nhân Giới xem các ngươi như những người con, thì nó đã tiêu diệt hoàn toàn Nhân tộc các ngươi chứ không phải hạ thấp đi năng lực của các ngươi”.
“Khác hoàn toàn với Nhân tộc, Tinh Linh tộc nhờ việc giúp Tinh Linh Giới có nguồn sức sống to lớn, Tinh Linh Giới đáp trả họ lại bằng tình yêu thương, nó dùng chính sinh khí khổng lồ để tạo cầu nối liên kết với Thiên Địa, đưa khí tức Thiên Địa phủ xuống Giới để nâng cao thiên phú của toàn bộ con dân Tinh Linh Giới, nhờ vậy mà mỗi một Tinh Linh tộc sinh ra vốn chỉ nên có một loại thuộc tính thì nay phải có ít nhất hai thuộc tính các loại. Năng lượng sức mạnh mà nói trắng ra là linh lực tuy vẫn còn nằm cùng một đẳng cấp với linh lực của Nhân Giới các ngươi nhưng lại cao cấp hơn nhiều”.**
**Giống như 2,9, còn Nhân tộc là 2,1.
“Tại Tinh Linh tộc, để trở thành Thần Nữ của Tinh Linh tộc, một loại danh hiệu thậm chí còn cao hơn cả chức vị Nữ Vương của Tinh Linh Giới, nữ Tinh Linh tộc này phải có tổng 13 thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Khí, Băng, Phong, Lôi, Ám, Quang, Thời gian, Không gian”.
“Tuy nhiên lại kinh khủng hơn điều kiện được đề ra, Tinh Vũ Nguyệt không những có Thần thông bẩm sinh Ảo Thân, thể chất Ảo Thể trong truyền thuyết, huyết mạch mạnh mẽ của Thiên Vương cảnh, mà nàng còn sở hữu tổng cộng 15 thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Khí, Băng, Phong, Lôi, Quang, Ám, Không gian, Thời gian, Âm thanh và Linh”.
“Phong thuộc tính mà tiểu tử ngươi thấy bất quá chỉ là một thuộc tính đơn lẻ bên trong của nàng mà thôi. Vô Thường, để ta xem ngươi làm cách nào có thể thắng được nàng ta khi tự tay ngươi đã phá đi ảo cảnh, phá đi một lợi thế vô cùng lớn của ngươi”.
-Đứa con của gió, ngươi hãy hình thành!
Cũng đúng lúc này, Tinh Vũ Nguyệt sau hai giây vận sức tích tụ gió, bên cạnh nàng liền xuất hiện ba cơn gió cao tầm 2m và hoàn toàn có đầy đủ chân tay, mắt mũi như một con người, điều khác biệt duy nhất có lẽ chỉ là thiếu “tiểu đệ hoặc cô bé” ở giữa hai chân.
Ba người gió hình thành, Tinh Vũ Nguyệt liền giơ nhẹ ngón tay ngọc chạm vào từng người gió mà nói.
-Nhân danh Thần Nữ của đất mẹ Tinh Linh Giới, Tinh Vũ Nguyệt ta ban sinh mệnh cho các ngươi để các ngươi trừ khử địch nhân trợ giúp đất mẹ Tinh Linh Giới, cũng là địch nhân của Tinh Vũ Nguyệt ta.
Sau khi truyền sức mạnh mang thuộc tính “Linh” vào ba người gió giúp chúng có tự thân ý thức, Tinh Vũ Nguyệt liền chỉ ngón tay ngó sen vào mặt Vô Thường mà ra lệnh.
-Nghe lệnh ta, tiêu tiệu diệt nhân loại xấc xược.
-Ù Ù Ù…
Nhận lệnh người tạo ra bản thân, ba người gió miệng lớn gầm lên dữ tợn, cả thân thể đều điên cuồng tấn công về hướng Vô Thường.
“Với thuộc tính Linh, Tinh Vũ Nguyệt có thể ban linh trí cho những vật vô tri và buộc nó phải nghe lệnh nàng. Hiện tại với ba người gió được hình thành từ linh lực của nàng vốn mạnh hơn linh lực của ngươi, bản thân chúng lại có tốc độ nhanh nhẹn hệt như cơn gió, ngươi nếu không dùng Thần thông để bù đắp sự chênh lệch sức mạnh linh lực thì làm sao hạ được ba người gió đây tiểu Vô Thương?”
Trấn Kim lão giả trên cao phân tích tình hình.
Bên dưới, Vô Thường lại chợt mỉm cười thú vị vì đây là lần đầu hắn thật sự áp chế sức mạnh để chiến đấu với một người nào đó cùng đẳng cấp nhưng mạnh hơn về sức mạnh năng lượng, niềm vui khó có thể tả xiếc trong lòng hắn lúc này liệu có ai thấu hiểu?
“Thi triển Thần thông? Không, không, sức mạnh Hỏa thuộc tính của ta chưa yếu đến mức phải làm như vậy, người gió có linh trí mỏng manh sao?”.
-Nương tử, nàng đã quá xem thường phu quân của nàng.
-Hỏa Khống!
Một phất tay đi ra để in dấu sức mạnh linh lực lên cơ thể ba người gió, bước chân của Vô Thường lập tức biến ảo để tránh né các chiêu thức tấn công của người gió, lấy về thêm thời gian thực hiện nốt chiêu thức còn đang dang dỡ.
“Không thể nào, trình độ sử dụng linh lực của hắn lại đạt trình độ điêu luyện đến mức có thể hóa linh lực thành những con ấn để bám dính vào linh lực của người khác mà không bị phá tan đi?”
Cảm nhận sức mạnh của Vô Thường in lên ba người gió, khác với vẻ mặt nhíu mày không hiểu chuyện gì vì sự thiếu kinh nghiệm của Tinh Vũ Nuyệt, lão giả Trấn Kim là một pha giật nảy mình khiếp hãi. Bởi lẽ để làm được điều mà Vô Thường đang làm, lão đã phải tốn gần 3000 năm mới mài dũa sức mạnh tinh tế được như vậy, thế nhưng lúc này một đứa trẻ có niên kỷ 7, 8 tuổi lại làm được điều hắn cực khổ luyện tập mới thành, đó là quá mức kinh người.
“Đúng là quái vật đội lốt một tiểu Nhân tộc, quá kinh khủng”.
-Vụt, vụt vụt…
Ở bên dưới, Vô Thường với thân pháp ảo diệu đến kỳ lạ mà một bên vừa tránh né công kích tay chân của ba người gió, khiến công kích dường như lúc nào cũng chỉ cách cơ thể hắn từ 4 đến 10cm liền trượt, một bên hắn lại vừa dùng ý chí để hoàn thiện chiêu thức.
Phừng!
Thân thể của ba cơn gió bắt đầu bốc cháy lửa tím.
“Đây là…? Hắn đang muốn dùng ngọn lửa đó để xâm nhập vào ý thức mỏng manh của người gió rồi điều khiển chúng, biến chúng thành con rối để bản thân điều khiển? Chuyện này có thể thực hiện được hay sao?”
Đứng trước một tiểu bối quá phi phàm trong việc sử dụng sức mạnh linh lực, Trấn Kim lão giả không thể giữ nổi sự bình tĩnh vốn có của một vị đại năng lớn tuổi, lão đang dần thay đổi thái độ từ “thưởng thức” một cuộc chiến giữa hai tiểu bối thành “phân tích” những khả năng của một phân thân Chí Tôn cảnh.
-Nhân loại đáng ghét, ngươi dám cướp đoạt những đứa con của ta?
Bản thân cũng không phải người ngu ngốc hay thiếu nhạy bén, Tinh Vũ Nguyệt nhận biết được Vô Thường đang dùng sức mạnh để dần xâm lấn ý thức của ba người gió liền tức giận quát.
Tiếp đó vì nàng không thể can thiệp vào chiêu thức không có sợi giây liên kết điều khiển, Tinh Vũ Nguyệt buộc phải sử dụng chiệu thức khác để tấn công Vô Thường, không để hắn hoàn toàn điều khiển được người gió.
-Áp Lực Khí!
-Áp Lực Gió!
Đồng thời thi triển hai loại chiêu thức nghiền ép từ gió và không khí, Tinh Vũ Nguyệt lập tức biến vị trí của Vô Thường thành một cái l-ng vô hình, nhốt thân thể Vô Thường vào bên trong mà không để hắn trốn thoát, tiếp đó nàng liền nhẹ nhàng và từ từ bóp méo chiếc l-ng, ép chiếc l-ng thu hẹp phạm vi lại nhằm nghiền ép Vô Thường.
Bất quá vì bản tính thiện lương không muốn giết Vô Thường, Tinh Vũ Nguyệt dù đã vận sức bóp chiếc l-ng nhưng tốc độ rất chậm, nàng dùng tiên âm tựa suối thiên nói với hắn.
-Nhân loại, nhà ngươi nhận thua đi rồi ta sẽ tha ngươi một mạng, nếu không đừng trách Tinh Linh tộc chúng ta không nhân từ.
-Nhân từ? Nương tử, ngươi là đang nhân từ với ai?
Thế nhưng ngay khi nàng vừa dứt lời, âm thanh của Vô Thường bỗng nhiên vang ngay sát bên cạnh nàng, khoảng cách rõ ràng là gần nhau trong gang tấc.
-Hít… hà...
-Nàng thật thơm!
Thình lình xuất hiện sau lưng Tinh Vũ Nguyệt, Vô Thường có phần đứng trên cao mà ngửi một hơi mái tóc vàng nhạt bồng bềnh, óng mượt của nàng mà khen ngợi.
-…
Giật mạnh mình biến sắc, Tinh Vũ Nguyệt không nói một lời liền sử dụng Thần thông Ảo Thân, cả thân thể khẽ động liền đã biến mất, lúc xuất hiện thì đã cách Vô Thường một khoảng 50m và ở trên không trung cùng với đôi cánh màu lục bích rực rỡ.
Tinh Vũ Nguyệt có lẽ đã bắt đầu sợ mặt đất khi mặt đất chính là nơi Vô Thường có thể tự do hoạt động, ở trên không trung mới là nơi nàng cảm thấy an toàn nhất lúc này.