Chân Lộ

Chương 130: Tổng kết ban thưởng (2)



- Vãn bối xin lựa chọn điển tịch Thất Thức Ấn Pháp.

Không nghĩ ngợi nhiều, Vô Thường lập tức cung kính hướng Trấn Kim lão giả nói.

Món thứ nhất, Lưu Thủy Bình là một pháp bảo nhiều tính năng hữu dụng, rất thích hợp cho việc tạo lập một thế lực chỉ toàn quái vật của hắn. Tuy nhiên nó lại quá yếu, lỡ hôm nào hắn xui nên đi ra đường gặp đúng một vị Tông cảnh đánh loạn và trúng hắn, vậy xem như hắn mất trắng. Hắn không chọn.

Món thứ ba, Thái Lam Hà Kiếm trực tiếp bị hắn bỏ qua ngay tức khắc vì hắn sợ lại có thêm một cô vợ, đã thế còn là cô vợ cách biệt ít nhất ngàn năm tuổi. Ai biết nàng đã qua tay bao nhiêu nam nhân “sơ múi”. Nếu chọn, rồi thấy nàng ta đẹp bắt về làm vợ, cuối cùng phát hiện bản thân đang đổ vỏ giùm người khác thì cay đến “nổ d…”.

Món thứ tư, Thông Thiên Bảo Bình đúng là một vật tốt đáng được lưu tâm nhất vì nó trực tiếp giúp tu luyện giả tăng lên về “chất”, khiến người có thiên phú sợi xích ít hơn vẫn có thể so bì linh lực với người có thiên phú mạnh hơn vài sợi, cũng có thể nói là nó giúp tăng thêm vài “sợi xích ảo” cho tu luyện giả. Nhưng Vô Thường không lựa chọn vì hai nguyên nhân.

Thứ nhất, câu nói “là một món mà nếu như lão phu không nhận được chỉ thị mới từ các bậc đại năng thì lão phu sẽ khuyên ngươi lấy nó” của Trấn Kim lão giả rõ ràng muốn ám chỉ rằng “lúc trước ta muốn ngươi lấy, giờ thì không”, nó ách phải có nguyên nhân.

Thứ hai và cũng là nguyên nhân chính yếu nhất, hắn đang muốn cải tạo linh lực thành một loại sức mạnh mới dựa vào Thiên Địa Thể và việc hấp thụ Thiên Địa Ngữ, cho nên linh lực có mạnh hay yếu cũng sẽ không còn quan trọng nữa. Và giả sử nếu hắn thất bại, bản thân vẫn phải sử dụng linh lực là dạng năng lượng sức mạnh chính thì cũng không quan trọng, bởi với thiên phú một vạn sợi xích của hắn thì một Linh Sư cảnh của Đại Thế Giới được đưa xuống hắn đều sẽ đánh nổ.

Món thứ hai, điển tịch Thất Thức Ấn Pháp được Vô Thường lựa chọn cũng không phải do hắn chỉ còn nó để chọn, mà hắn chọn là vì hắn đã ngắm ngay từ đầu, ngắm đến thứ sức mạnh của “Ấn”.

Có điển tịch này vào tay, Vô Thường không đơn giản chỉ có thêm sức mạnh “Ấn” tung hoành, mà hắn còn có thêm một nguồn tư liệu để nghiên cứu rằng “tại sao lại có những thứ sức mạnh như vậy, liệu ta có thể tự sáng tạo ra một sức mạnh chỉ của riêng ta dưới sự trợ giúp của Siêu Nhân Tâm Đan và Thiên Địa Ngữ hay không?”. Đó là lý do chính đáng hắn chọn Thất Thức Ấn Pháp.

Thiên Họa ngày trước hay Vô Thường lúc này, hắn vẫn luôn ghi nhớ một điều do chính hắn đúc kết thành.

“Sống trên đời, ngươi nếu muốn trở thành một vi nhân thì đơn giản chỉ cần hóa bản thân thành cái bóng của ai đó nổi tiếng. Nhưng nếu ngươi muốn trở thành một vĩ nhân, vậy thì ngươi cần phải có sự khác biệt”.

Vì trong xà phòng rửa chén có chất tẩy rửa vết bẩn, thế nên khi người ta rửa chén, người ta dùng một chai nước rửa chén. Còn Vô Thường khi rửa chén lại dùng một loại hỗn hợp các chất có giá rẻ do hắn tự tạo để rửa chén, vì chúng cũng là một loại chất tẩy rửa vết bẩn.

Tu luyện, tại sao phải bắt đầu từ Phàm cảnh, sau đó tiến đến Linh Nhân cảnh, Linh Sư cảnh,...

Tu luyện, tại sao phải dùng Tâm Đan dung luyện linh lực, thăng cấp linh lực để bản thân mới có thể đột phá cảnh giới cao hơn?

Tu luyện, tại sao phải cảm ngộ, phải minh ngộ để có thể tung ra chiêu thức mạnh hơn?

Tu luyện, tại sao, tại sao, tại sao, vô vàng cái tại sao?

Vô Thường hắn muốn biết, thế nên hắn phải thu về tất cả những thông tin hữu ích để tự tổng hợp phân tích. Và khi hắn đã hiểu rõ rồi thì…

-Quyết định rất nhanh và rất liều mạng, nhưng nếu ngươi đã quyết đoán như vậy thì điển tịch Thất Thức Ấn Pháp là của ngươi rồi.

Nghiêm mặt nhìn Vô Thường một giây, Trấn Kim lão giả liền lấy chiếc giới nhẫn có điêu khắc cổ ngữ khó hiểu đưa cho Vô Thường.

-Cái không gian giới chỉ này xem như quà tặng đính kèm, sức chứa của nó ngang với một khỏa tinh cầu. Ngàn năm sau, điển tịch Thất Thức Ấn Pháp có mất nhưng nó sẽ là món quà an ủi cho ngươi.

-Đa tạ tiền bối ưu ái.

Vô Thường hai tay nhận giới nhẫn cười nhẹ cảm tạ.

Trấn Kim lão giả thấy hành động này liền vội phân minh.

-Không, cái không gian giới chỉ đó mới thật sự là phần thưởng chính, còn Thất Thức Ấn Pháp, Thái Lam Hà Kiếm, Thông Thiên Bảo Bình hay Lưu Thủy Bình chỉ là phần thưởng phụ nên mới có thời hạn thôi a. Chứ lão phu làm sao có đủ bản lãnh cho không ngươi một cái giới chỉ cấp cao chỉ chuyên dùng cho Thiên Đế cảnh được đây.

-Mà thôi, thời gian của lão phu có hạn nên chúng ta lại qua vấn đề khác cần bàn. Ngươi hiện tại có thể hỏi lão phu duy nhất một vấn đề, và tùy vấn đề đó nằm ở mức độ nào, lão phu sẽ trả lời ngươi hoặc không.

Nghe thế, Vô Thường vừa đeo chiếc nhẫn chứa điển tịch Thất Thức Ấn Pháp chồng lên một ngón tay khiến bàn tay nhỏ có mười ngón nhưng lại chứa tổng mười một chiếc nhẫn, hắn liền chưng cầu ý kiến.

-Vâng, vậy mong tiền bối cho vãn bối nhiều nhất ba phút để suy nghĩ thấu đáo câu hỏi.

-Không được, ngươi chỉ có một phút thôi.

Trong đầu mắng chửi rằng “ngươi là Chí Tôn cảnh, ta không hỏi ngươi thì thôi, ngươi hỏi ta thì có cần nhiều thời gian như vậy?” thế nên Trấn Kim lão giả trực tiếp ép hạ thời gian của Vô Thường xuống.

“Lão già chết tiệt”.

Chửi thầm trong lòng một câu, Vô Thường cũng không cần nghĩ nữa, hắn lập tức nói.

-Tu luyện…thật chất là gì mà Tông cảnh lại có thể giết được Linh Sư cảnh, Đế cảnh lại giết được Tông cảnh, Thiên Nhân cảnh lại giết được Thánh cảnh?

Vô Thường nếu đã không trộm được kiến thức của Trấn Kim lão giả về tu luyện, vậy thì hắn chỉ còn cách hỏi, thiết nghĩ lão sẽ trả lời được vài đáp án hắn cần.

“Hử?”

Nghe câu hỏi chỉ trong năm giây, Trấn Kim lão giả tức thì nhíu mày không hiểu.

“Cái vấn đề này không phải hắn còn rành hơn ta sao? À, có lẽ hắn chỉ hỏi cho có nên mới nhanh như vậy nghĩ ra câu hỏi. Mà thôi, ta nếu đã nói thì cũng giữ lời, những gì ta biết về tu luyện đều nói cho hắn. Kẻo không hắn lại dùng kiến thức của hắn để bắt bẻ ta ăn nói hàm hồ thì khổ”.

Nghĩ vậy, Trấn Kim lão giả trả lời Vô Thường.

-Cái vấn đề mà ngươi hỏi, lão phu sẽ trả lời khá dài dòng và có chút khó hiểu, thế nên ngươi hãy lắng tai nghe kỹ, lão phu sẽ không nói lại lần hai.

- Vâng.

Rất kỳ lạ khi thấy Vô Thường làm hành động nhắm mắt hòng tập trung tư duy, tư tưởng trong khi hắn rõ ràng đã biết, Trấn Kim lão giả cũng vội bỏ qua, bắt đầu bài giảng của mình.

-Nói về vấn đề tu luyện, chúng ta nên bắt đầu trở về lúc Thiên Địa tạo ra các loại khí...

Không rõ năm tháng nào, chỉ biết dựa theo kiến thức của những lịch đời tổ tông cổ đại thì ban đầu thế giới chỉ có Thiên Địa, sau đó Thiên Địa sinh ra rất, rất nhiều các loại khí có cứng, có dày, có kỳ lạ, có mỏng,…

Đến một ngày, các loại khí va chạm vào nhau, dung hợp hoặc tác động qua lại, hoặc tại thành một vụ nổ khí, sau đó lại trải qua vô số năm tháng, một số loại khí đột nhiên hóa thành đá, tái tạo nên những tinh cầu, những khí khác lại hóa thành sinh khí tạo nên cây, tạo nên nước,… rồi từ đó dần dần hình thành vạn vật trên cõi đời cho đến ngày nay, kể cả sinh vật.

Sinh vật được các loại khí sinh ra có chia làm hai phái chủ yếu.

Phái thứ nhất là vật vô tri hoặc không hề có khả năng hấp thụ năng lượng khí để tăng tiến sức mạnh.

Phái thứ hai là sinh vật có được khả năng hấp thụ năng lượng khí để tu luyện được gọi là tu luyện giả, hay những sinh vật này còn được gọi là con của Thiên Địa vì được Thiên Địa trao cho khả năng trở nên mạnh mẽ.

-Ngươi biết đấy, việc hình thành nên các chủng tộc khác nhau trên thế giới là do mỗi một chủng tộc đều được hình thành từ một loại khí riêng. Và Ma tộc có Ma Tâm, Nhân tộc có Tâm Đan, Yêu tộc có Hạch Tâm, các chủng tộc khác đều có một cái “Tâm” để tu luyện, thứ này được xem là món quà quý giá nhất mà Thiên Địa ban tặng cho những đứa con của nó. Ta và ngươi cũng như vậy.

-Ngươi hỏi lão phu, tu luyện thật chất là gì? Lão phu xin trả lời ngươi, tu luyện chính là để mạnh hơn người khác, để bảo vệ tốt tính mạng cả ngươi và những người ngươi yêu quý.

Thiên Địa tạo cho sinh vật khả năng tu luyện, nhưng tu luyện giả ngay từ đầu dĩ nhiên không biết được điều này nên họ so với người bình thường chỉ mạnh hơn chút ít.

Thế rồi cho đến một ngày, tại một nơi nào đó có một vị thiên tài sinh ra nhưng ngay từ khi còn nhỏ đã bị người diệt đi cả gia đình, bản thân được cha mẹ yểm trợ chạy vào rừng ẩn núp. Từ đây, vị cường giả đầu tiên ra đời nhờ cơ duyên và trí tuệ của bản thân khi muốn phục thù cho gia đình. Sau đó lại trải qua nhiều đời nghiên cứu kiến thức vị cường giả đầu tiên để lại rồi không ngừng kế thừa, phát triển qua năm tháng, hệ thống tu luyện mới trở nên hoàn chỉnh như ngày nay.

Và mục đích tu luyện cũng là từ cái chết của gia đình vị cường giả đầu tiên hình thành, tu luyện để trở nên mạnh mẽ, mạnh mẽ mới giữ được mạng, những thứ còn lại chỉ là nhu cầu riêng tư của mỗi người khi đã được an toàn, chẳng hạn như trường sinh bất tử, thống trị muôn loài,…

-Do vậy nên ngươi mặc dù có Tâm Đan, nhưng ngươi cũng có quyền lựa chọn không muốn trở nên mạnh mẽ để làm Phàm Nhân cho đến hết đời.

-Ngươi hỏi lão phu, tu luyện thật chất là gì? Lão phu xin trả lời ngươi, tu luyện chính là việc hấp thụ các loại khí, chẳng hạn như linh khí ứng với Linh cảnh, môn khí ứng với Tông, Tướng, Tôn, Đế cảnh, thánh khí ứng với Thánh, Phá Giới cảnh, thiên khí ứng với Thiên Nhân cảnh trở lên, vân vân khí, miễn chỉ cần những loại khí nào mà cơ thể có thể hấp thụ được liền hấp thụ để cải tạo phẩm chất sinh linh, tiến hóa từ sinh linh bậc thấp lên sinh linh bậc cao nhờ việc tiếp nhận Thiên Kiếp do Thiên Địa tạo ra mỗi khi ngươi tiến cấp từ Linh Sư đến Tông cảnh, rồi từ Tông cảnh tiến cấp về sau.

Đối với nhiều sinh linh ở các loại Giới thấp hơn so với Trấn Kim lão giả hoặc không có hiểu biết thì luôn cho rằng Thiên Kiếp là do Thiên Địa giận dữ đưa xuống để hủy diệt người, không muốn người đạt đến cấp độ sức mạnh cao hơn. Nhưng trên thực tế, đối với những người hiểu biết thì không phải, Thiên Kiếp chỉ đơn giản là một món quà vô giá chứ không phải cơn giận dữ như trong lời đồn thổi của những kẻ ngu xuẩn.

Mọi sinh linh trên thế giới khi sinh ra đều chỉ có phàm thể, phàm thể lại chỉ có thể hấp thu linh khí mà không thể hấp thụ được các loại khí khác như môn khí, thánh khí. Thế nên khi sinh linh đạt đến cấp độ sức mạnh linh lực cao nhất hoặc sức mạnh cùng cấp bậc và đủ tiêu chuẩn quy tắc của Thiên Địa, Thiên Địa sẽ sẵn lòng rủ lòng thương để phái Thiên Kiếp xuống, độ kiếp cho cơ thể sinh linh, tiến hóa sinh linh thành một cấp bậc khác có thể hấp thụ được năng lượng khí mạnh mẽ hơn nhiều lần so với linh khí.

Tuy nhiên, quá trình cải tạo thân thể dưới Thiên Kiếp thật sự rất đau đớn, đau đớn về cả tâm hồn lẫn thể xác và độ mạnh yếu cũng tùy vào sức mạnh to hay nhỏ của sinh linh độ kiếp, thế nên chỉ cần tâm tình không đủ kiên cường liền sẽ phải tử vong ngay tại chỗ. Do vậy, ngay trước khi từ Linh Sư tiến cấp thành Tông cảnh, sinh linh vẫn có thể lựa chọn độ kiếp hoặc không, người mẹ tốt Thiên Địa vẫn cho họ lựa chọn giữa hai điều này.

-Haizzz, nhiều tiểu oa nhi thiếu kiến thức lại cho rằng mẹ Thiên Địa độc ác, không muốn chúng được thăng cấp, nói tu luyện này nọ là nghịch thiên nên bị Thiên Kiếp, ài, thật là buồn cho mẹ Thiên Địa. Họ dường như không hiểu một điều đơn giản rằng, nếu như mẹ Thiên Địa ác như vậy thì người đâu cần phải tạo ra linh khí, thánh khí, thiên khí để mọi sinh linh đều được tu luyện, nếu mẹ Thiên Địa ác vậy thì sao không tiêu diệt hết sinh vật đi a, để họ tu luyện rồi lại ghét không phải là quá vô lý sao?

-Mà thôi, lão phu không nhắc thêm đến chuyện này. Chúng ta lại bàn tiếp vấn đề “tu luyện thật chất là gì” của ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.