Trương Siêu đứng thứ hạng 89 trong 1000 Linh Nhân cảnh ưu tú, là đệ tử của Tôn cảnh, một người luôn rất khắc khe trong việc lựa chọn đệ tử lại bị người mắng là phế vật?
Tên tiểu tử kia có phải là quá cuồng ngạo, quá điên cuồng tự tin vào bản thân rồi hay không?
-Ngươi muốn chết!
-Đùng!
Co giật nét mặt ba lần, Trương Siêu để lại một thanh âm không khác gì tiếng sấm rền vang tại chỗ, cả cơ thể hắn lập tức tựa như một tia điện nhắm thẳng Vô Thường ngay đối diện đánh đến, tốc độ vô cùng nhanh, có lẽ với khoảng cách 10m chỉ là một cái chớp mắt đã đến nơi.
-Lôi Quyền Thiên Nộ!
Chậm chạp nhưng thực tế lại rất nhanh nhìn Vô Thường đang cử động nhẹ ánh mắt với tốc độ khá chậm, không theo kịp tốc độ của chính mình, Trương Siêu tức thì dữ tợn đánh ra một quyền pháp tràn ngập lôi điện, mục tiêu chính là đầu Vô Thường.
Thế nhưng là khi một quyền sắc nhọn uy mãnh, có thể phá diệt bất cứ lớp phòng nào nằm trong phạm vi Linh Sư cảnh chưa phần tầng chỉ còn cách đầu Vô Thường 1m, Vô Thường bỗng dưng mỉm cười nói.
-Đừng vội mừng.
Trước mặt Trương Siêu, khi lời Vô Thường vừa dứt thì một quyền pháp khá bình thường của hắn cũng không biết tựa lúc nào đã chỉ còn cách cổ của của Trương Siêu 20cm nữa sẽ chạm đến, đánh nát cổ họng của hắn.
-!!!
Phát hiện điều bất thường kịp lúc, Trương Siêu mặc dù rất giật mình kình hồn, không hiểu vì sao Vô Thường lại tự dưng nhanh đến vậy, thế nhưng bản thân hắn vốn là một thiên tài ưu tú đã được đào tạo kỹ càng, kinh nghiệm chiến đấu cũng không phải ít, hắn ngay lập tức đã bình tĩnh tâm thần rồi sử dụng đến Thần thông để thoát hiểm trong tình huống không thể tránh né bằng phương thức bình thường này.
-Lôi Biến!
Chớp mắt biến mất trước mặt Vô Thường rồi hiện ra sau lưng Vô Thường cùng với một nụ cười tàn ác, bàn tay Trương Siêu vẫn luôn thi triển “Lôi Quyền Thiên Nộ” lần nữa đánh vào phía sau đầu Vô Thường, muốn một kích tất sát giết chết kẻ không biết trời cao đất dày này.
-…
Thế nhưng cũng rất bất ngờ và vô lý, Trương Siêu vừa mới hiện thân cùng Lôi Quyền, Vô Thường hắn cũng kỳ lạ liếc mắt đúng ngay nơi Trương Siêu vừa hiện, va chạm ánh mắt quá mức kinh khủng vào ánh mắt của hắn vào Trương Siêu, khiến Trương Siêu bỗng có một nỗi sợ không tên bao trùm, buộc Trương Siêu phải một lần nữa dùng một trong hai loại Thần thông bản thân có được mà biến mất.
-Lôi Biến!
-Song Lôi Nhất Quyền!
-UỲNH!!!
Một tiếng trầm nổ vang lên ngay sau khi hai cánh tay của Trương Siêu hợp lực lại để tạo thành chiêu thức “Song Lôi Nhất Quyền” uy mãnh, tràn ngập lôi linh lực từ trên cao bổ xuống đầu Vô Thường nhưng đã bị Vô Thường nhẹ nhàng dùng cánh tay phải giơ lên đón đỡ, làm cho kình lực mạnh mẽ tựa như một cơn bão nhỏ đầy lôi áp được tạo thành khi ba cánh tay va chạm vào nhau nổi lên, khếch tán ra xung quanh.
-VÙ!
May mắn là nếu không phải Liễn Ngọc Hồng Lâu có bao phủ trận pháp phòng hộ cấp bậc Tông cấp, có lẽ những thứ đổ nát không chỉ có bàn gỗ, bình hoa mà còn là trụ đá chống cột cho tầng ba gần cạnh cuộc chiến phải nứt vỡ, khiến tất cả này đều sụp đổ.
-Lôi Biến.
Thất bại trong ba lần công kích mà mỗi lần công kích đều là chiêu thức cực mạnh trong Lôi Thân Chuyển đã có thể đoạt mệnh Linh Sư cảnh chưa phân tầng, Trương Siêu lập tức thi triển Thần thông “Lôi Biến”, gia tăng tốc độ đi chuyển thêm 10 lần, khiến cơ thể hắn cứ tựa như chớp biến chớp hiện quay trở về vị trí ban đầu để làm suy tính cho những lần tấn công tiếp theo hòng lấy mạng tên khốn trước mặt.
Đối diện, Vô Thường chưa từng rời chân khỏi vị trí ban đầu dù chỉ là một bước nhỏ, hắn vừa phất tay phải nhẹ nhàng phủi bụi trên người vừa nhìn Trương Phi nói.
-Ta đã nhường ngươi trước ba chiêu nhưng dù chỉ là một vết xước nho nhỏ ngươi vẫn không thể gây ra trên người ta. Ngươi nói xem, ngươi có phải phế vật không.
-Hừ, nếu không nhờ vào khối thân thể Linh Sư cảnh của ngươi, ngươi đã sớm chết dưới tay ta từ lâu.
Trương Siêu lạnh mặt trả lời.
Trong khi hai ngươi nhìn nhau đầy hàm ý, tại dãy bàn của hai thiếu nữ, thiếu 18 tuổi sau một lúc dụi mắt vì tốc độ đánh nhau của hai người Vô Thường là quá nhanh, nàng quay sang hỏi thiếu nữ 19 tuổi.
-Chuyện gì vừa xảy ra vậy Mẫn tỷ, tại sao muội không nhìn thấy được gì hết. Tự dưng Trương Siêu lao đến rồi biến về là sao nhỉ?
Thiếu nữ 18 tuổi vốn có tu vi yếu nhược Linh Nhân cảnh tầng 6, thiên phú cũng không bằng Trương Siêu, muốn biết diễn biến trận chiến nàng chỉ còn cách quay người hỏi thiếu nữ 19 tuổi bên cạnh, cũng đồng thời là sư tỷ của nàng.
-Tỷ cũng không nhìn rõ lắm, thực lực của cả hai người bọn họ đều đã vượt xa chúng ta rồi, chúng ta không thể bắt kịp trận chiến của họ.
Thiếu nữ 19 tuổi lắc đầu trả lời. Nàng mặc dù có tu vi Linh Nhân cảnh tầng 7 bằng Trương Siêu, Thiên phú cũng ngang ngửa 85 sợi xích, nhưng vì nàng không có thiên phú về tốc độ giống Trương Siêu nhờ Lôi hệ, nên tổng cộng hai chiêu thức, ba lần đánh của hai người Vô Thường diễn ra rất mập mờ trong mắt nàng.
-Tiểu Lãng.
Tại dãy bàn ba vị Tông cảnh, Nhựt Sầm vừa mới khôi phục tinh thần sau những biểu hiện quá mức kinh dị của Vô Thường, một thiếu niên nhỏ tuổi lại chưa từng được Thái Ất Tông huấn luyện dù chỉ một lần nhưng lại có thể vững vàng đối phó trước những công kích đầy uy lực của Trương Siêu, một người đã có bốn lần thành tích giết Linh Sư cảnh chưa phân tầng có thiên phú 81 và 82 sợi xích. Nhựt Sầm sau khi kêu gọi Lãng Hùng liền vội đưa ngay trái sầu riêng đặt trước mặt Lãng Hùng.
-Ngươi chuẩn bị tinh thần ăn hết năm cân sầu riêng đi là vừa.
-Hừ, đây chỉ là khúc dạo đầu, Trương Siêu vẫn chưa dùng hết thực lực của hắn đâu/.
Lãng Hùng vừa đẩy trái sâu riêng quay trở lại cho Nhựt Sầm vừa hầm hừ nói.
-Vậy ngươi nghĩ số 1445 đã sử dụng hết thực lực rồi chắc?
Nhựt Sầm cũng khẳng định nói, tuy vậy thì trong lòng lão cũng rất lo lắng bởi chiêu thức mạnh mẽ nhất, chiêu thức đã lấy mạng rất nhiều Linh Sư cảnh của Trương Siêu vẫn chưa được hắn đem ra sử dụng.
Đặt cược Vô Thường thắng, Nhựt Sầm chẳng qua chỉ là dựa cảm tính nhất thời trong tâm tình vui vẻ vì có được hạt giống tốt đưa về tông của lão. Chứ để xét kĩ lưỡng, Trương Siêu vẫn có phần thắng cao hơn khi mà chỉ cần Trương Siêu có Thần thông mạnh mẽ, Linh Sư cảnh cũng chết như thường.
-Hừ, xem tiếp khắc biết.
-Ừ cứ coi đi.
Lãng Hùng và Nhựt Sầm lần nữa có tia lửa điện trong mắt bắn về nhau.
Lúc này, bên cạnh Nhựt Sầm và Lãng Hùng đang tranh cãi.
“Bọn ngốc tử, hè hè”.
Lão giả Thái Thái bỗng dưng nhoẽn miệng cười, trong tay cũng bất chợt xuất hiện một viên gạch có mặt trước sáng bóng hệt như một tấm gương.
“Thất trưởng lão đang cần tuyển đệ tử có sức mạnh lực lượng, tên này mặc dù không có Tâm Đan lực lượng nhưng tu luyện thể thuật cũng xem như tu luyện lực lượng. Ta dùng Lưu Ảnh Thạch ghi lại cuộc chiến giữa đệ tử ưu tú Trương Siêu và hắn rồi gửi về cho Thất trưởng lão, tạo điều kiện để Thất trưởng lão đi trước một bước so với các trưởng lão khác thu được một đệ tử tốt, đến lúc đó thì đồ tốt đến được tay ta chắc không to bằng ngọn núi đâu nhỉ, e he he…”
Cười ra một nụ cười nửa vòng tròn vô cùng quái dị, Thái Thái lập tức lén lút khởi động Lưu Ảnh Thạch, bắt đầu thu lại từng diễn biến trận chiến giữa Vô Thường và Trương Siêu.
Bên cạnh ba vị lão giả Tông cảnh, thiếu nữ 19 tuổi sau một hồi suy ngẫm liền nói với thiếu nữ bên cạnh.
-Để tỷ hỏi thử mẹ xem thế nào, mẹ vốn là cường giả Tông cảnh nên chắc sẽ nhìn được chi tiết từng diễn biến vừa rồi.
-Ân.
Thiếu nữ 18 tuổi gật đầu, thiếu nữ 19 tuổi tức thì hướng nữ tử Lâu chủ tạo liên kết trao đổi.
Vài giây sau, giọng nói dù rất hiền dịu nhưng vẫn không thể che đi sự khó tin ẩn ở bên trong âm điệu truyền về đầu thiếu nữ 19 tuổi.
“Mẹ không thể kể chi tiết cảm nhận lúc đó, mẹ chỉ có thể nói chi tiết thế này cho con hiểu. Ban đầu Trương Siêu tung ra một quyền đánh vào đầu tên kia, nhưng không biết vì sao tên kia lại có thể dùng tốc độ gấp đôi Trương Siêu để đánh ra một quyền vào cổ Trương Siêu trước khi một quyền của Trương Siêu trúng đích. Để tránh chiêu hiểm, Trương Siêu đã dùng Thần thông, tốc biến ra sau lưng tên kia rồi định đánh vào sau đầu hắn, nhưng mà không ngờ tên kia lại quỷ dị bắt kịp tốc độ của Trương Siêu, khiến Trương Siêu giật mình và phải dùng gấp Thần thông tốc biến phi lên không trung một đoạn rồi hai tay hợp lực đánh xuống đầu tên kia, cuối cùng bị tên kia dùng một tay cản mới dẫn đến tình hình như hiện tại”.
“Trong những chiêu thức vừa rồi của Trương Siêu, mẹ cảm nhận được nó có đủ sức để gây thương tích nghiêm trọng với Linh Sư cảnh dưới tầng 1 nhưng lại không thể làm gì được tiểu tử kia. Mẹ e rằng khối thân thân thể của tên tiểu tử kia đã sánh ngang với linh lực hộ thể của Linh Sư cảnh chí ít là tầng 1 trở lên”.
Những lời này của nữ tử Lâu chủ đã tức thì khiến thiếu nữ 19 tuổi giật mình, khó tin đến khó tiếp nhận được.
Lúc nàng 18 tuổi, nhờ vào thiên phú 85 sợi xích và điều kiện tu luyện tốt do cha làm chức cao trong Thái Ất Tông chỉ tu luyện được tu vi Linh Nhân cảnh tầng 6, vậy mà thiếu niên ăn mặc kỳ dị gần bằng tuổi nàng kia không những là Linh Nhân cảnh tầng 3 lại còn có thân thể sánh ngang với sức mạnh linh lực của một Linh Sư cảnh tầng 1 trong khi hắn chắc chắn không thể có điều kiện tu luyện tốt bằng nàng?
Dù biết để tu luyện thân thể, đa phần tu luyện giả là nhờ vào những dược vật quý hiếm nhưng cũng cần có một nguồn linh khí rất lớn làm chủ đạo để kết hợp với Công pháp luyện thể mà thành hình, nhưng mà chỉ 18 tuổi lại có được thân thể ngang với Linh Sư cảnh tầng 1, đúng hơn là đã có thể sánh với đệ bát thiên tài của Thái Ất Tông chỉ 18 tuổi đã là Linh Sư cảnh tầng 1 với thiên phú 88 sợi xích. Đây là chuyện quá mức khó tin rồi, chẳng lẽ thiếu niên kia cũng có thiên phú 88 sợi xích?
Tất cả những điều này lại càng khiến thiếu nữ 19 tuổi càng thêm để ý đến từng hành động, từng cử chỉ của Vô Thường thể hiện.
Tại mặt trận chiến trường, Vô Thường sau khi phủi hết bụi trên cơ thể liền để lộ tay trái ra ngoài, hắn lạnh nhạt nói với Trương Siêu.
-Nhường phế vật ngươi ba chiêu, phế vật ngươi lại không biết tận dụng. Đã thế thì cũng không cần múa xiếc trước mặt ta nữa.
Hết lời, Vô Thường từng bước, từng bước nhẹ nhàng đi đến Trương Siêu đang đứng.
-Đỡ được ba chiêu yếu nhất của ta thì đã tưởng bản thân rất giỏi. Bây giờ ta sẽ cho ngươi biết chữ chết được viết như thế nào!
Một lần nữa nổi lên từng tia lôi điện trên người, nhưng lần này lại đã mạnh hơn gấp 10 lần so với trước, Trương Siêu giơ hai tay lên trời cao quát.
-Lôi Khiên!
-Lôi Kiếm!
Lôi linh lực trong cơ thể Trương Siêu dưới sự dung hợp giữa Thần thông và Công pháp của hắn vận chuyển từ đan điền men theo các đường dẫn kinh mạch trong cơ thể, chạy thẳng một đường phức tạp đi đến hai tay của hắn rồi hình thành nên một thanh kiếm dài 1m2 bằng lôi điện bên tay phải, hình thành nên cái khiên rộng 1m bằng lôi điện bên tay trái.
Thấy tình cảnh này của Trương Siêu, Lãng Hùng lập tức đắc ý nói.
-Hóa linh lực thành vũ khí nhưng lại mang ý chí của Công pháp Lôi hệ và Thần thông Lôi hệ. Trương Siêu cuối cùng cũng đã lấy ra tất cả sức mạnh hắn có, tiểu tử kia chết chắc, ha hả.
Thái Thái bên cạnh cũng nghiêm mặt đối với chiêu thức diệu kỳ do chính Trương Siêu tự đốn ngộ ra mà nói thêm.
-Dưới Lôi Khiên, sức phòng ngự của Trương Siêu đạt giới hạn cứng nhất bản thân có được, dưới Lôi Kiếm, sức công phá của Trương Siêu đạt giới hạn mạnh nhất bản thân có thể phát huy, cả hai lại được dung hợp với Thần thông mạnh nhất của hắn nên đã có thể phá vỡ sự chênh lệch đẳng cấp tu vi, là Linh Nhân cảnh tầng 7 nhưng sức mạnh phát ra ở thời điểm này đều là của Linh Sư cảnh. Đây là chiêu thức tối cường của Trương Siêu, nghe đồn hắn đã từng dùng chiêu này để lấy mạng một tên tà đạo nổi danh có tu vi Linh Sư cảnh tầng 1 với thiên phú 83 sợi xích. Tiểu tử kia nếu không có sức mạnh khác vượt trội, chỉ bằng thân thể Linh Sư cảnh có lẽ là ở tầng 1 thì tiểu tử kia quả thực sẽ không xong, chúng ta nên chuẩn bị xuất thủ cứu người.
-…
Riêng về Nhựt Sầm, lão không hề có ý kiến trước tình hình diễn biến của cuộc chiến lúc này vì lão cũng biết được năng lực của Lôi Khiên và Lôi Kiếm, lão chỉ đơn giản là im lặng theo dõi kỳ biến, trong lòng hy vọng Vô Thường còn chừa thực lực, nhất là Quyền Ý hắn chưa sử dụng và chuẩn bị cho tốt tư thế để sẵn sàng ra tay cứu hộ bất cứ khi nào cần thiết.
Bấy giờ, tất cả những cặp mắt tại trong phòng dù là người gác cổng, người hầu hay cường giả Tông cảnh đều dồn hết lực lượng ánh mắt theo dõi cuộc chiến giữa Trương Siêu và Vô Thường, tất nhiên trong đó, tất cả bốn vị cường giả Tông cảnh đều mong chờ một sự đột biến đến từ Vô Thường, hắn có hay không phải bại, hoặc gây ra bất ngờ to lớn.
-Cho dù ngươi có tung ra bao nhiêu sức mạnh đi chăng nữa nhưng một khi ta đã tuyên bố phế vật ngươi không được phép tiếp tục xiếc khỉ thì không được phép.
Cách Trương Siêu 7m và đang giảm xuống 6m, Vô Thường vừa xắn tay áo sơ my lên vừa nói.
-Vậy sao? Thế thì để ta xem thử ai mới là phế vật!
-Lôi Biến!
Dữ tợn quát lên, cả thân thể Trương Siêu cùng Lôi Khiên, Lôi Kiếm tức thì biến mất tại chỗ.
-CHẾT!
Xuất hiện trên đầu Vô Thường, Trương Siêu hét lên một tiếng to lớn liền chém xuống một kiếm đầy lôi quang rực sáng, chắc chắc sẽ chẻ đôi linh lực hộ thể và cả thân thể của bất kỳ một tu luyện giả nào có tu vi dưới Linh Sư cảnh tầng 2.
-Chuẩn bị ra tay.
Nhìn một kiếm chỉ cách đầu Vô Thường nửa mét nhưng vẫn chưa thấy Vô Thường có động tĩnh, ba vị lão giả đều thủ thế thân già, chỉ cần đợi thanh kiếm rơi xuống thêm 10cm, cả ba lập tức sẽ hành động.
-…
Bất quá cũng ngay chính lúc này, ngay chính lúc thanh kiếm lại rơi xuống thêm 5cm, Vô Thường bỗng động, một bước chân của hắn thấm thoát bước ra một bước nhỏ vừa đủ để khiến lưỡi kiếm chém hụt vào khoảng không ngay gần cạnh hắn.