CHƯƠNG 1045
Hồ Khánh Vinh cho lão Lại một cái tát, tức giận nói: “Nếu tôi ở địa bàn của anh thì thế nào, anh cũng không thể thoát khỏi quan hệ.
“Dạ dạ…”
Bị tát, lão Lại không dám tỏ vẻ gì cả, một bụng tức chỉ có thể trút lên người Vương Nhất, hung tợn nói: “Nhóc con, cậu dám tới Bất Dạ Hoàng Thành của tôi gây chuyện, có tin tôi sẽ khiến cậu không chịu nổi không?”
Vương Nhất cười cười, vươn ba ngón tay.
“Thứ nhất, tôi không phải đến gây sự, tôi đến để trả thù.”
“Thứ hai, hôm nay người phải chết là anh, không phải tôi.”
“Thứ ba —-”
Vương Nhất đưa mắt nhìn về trên người Hồ Khánh Vinh: “Tôi khuyên anh tốt nhất nói ra nơi ở của Hồ Minh Chính, nếu không, anh sẽ có kết cục giống như anh ta.”
“Nhóc con, ăn nói cuồng vọng!”
“Lão Lại, lập tức giết nó cho tôi!”
Lời này vừa nói ra, lão Lại và Hồ Khánh Vinh lập tức giận dữ đến cả người phát run, mặt khác, nhưng người cao quý của thành phố Giang còn lại đều nhìn Vương Nhất như nghĩ đến cái gì đó, cảm thấy gương mặt của anh có hơi quen.
Đôi mắt nguy hiểm của lão Lại nheo lại, nhìn chằm chằm Vương Nhất nói: “Nếu cậu cuồng vọng như vậy, tôi sẽ cho cậu sự thật bên trong của Bất Dạ Hoàng Thành!”
Bộp bộp!
Vừa dứt lời, anh ta liền vỗ tay hai cái.
Tức khắc, bốn phương tám hướng có những người đàn ông tay cầm dao tiến vào, bao vây cả ba người Vương Nhất.
Thấy một màn này, lão Lại cũng không nhin được cười ra tiếng: “Cậu cho rằng Bất Dạ Hoàng Thành của tôi chỉ có mấy người dưới lầu kia sao? Sai rồi, người của ông đây, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của cậu!”
Vốn tưởng rằng Vương Nhất sẽ sợ, không ngờ tới Vương Nhất còn chẳng thèm nhíu mày một cái, nói thẳng: “Phế tất cả đi, chặt một bàn tay!”
“Dạ, thiếu chủ!”
Vẻ mặt Lãnh Nhan không có biểu hiện gì, thân hình nháy mắt biến mất tại chỗ.
“Không biết lượng…”
Thấy Vương Nhất vậy mà để một cô gái ra tay trước, lập tức không nhịn được cười nhạo một tiếng.
Nhưng chữ ‘sức’ cuối cùng còn chưa ra khỏi miệng, hiện trường lại đột ngột vang lên tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế.”
“A!!”
Sắc mặt lão Lại biến đổi, đột nhiên quay đầu lại: “Sao lại thế này?”
Người đàn ông khác thấy vậy, cũng sợ tới mức không cầm nổi đao, loảng xoảng loảng xoảng rơi xuống đất.
Chỉ thấy ở giữa có một người tay trái nắm chặt cổ tay tay phải.