Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1067



CHƯƠNG 1067

Giọng nói của Hồ Cương trong điện thoại trở nên cao lên: “Dù gì nhà họ Hồ tôi cũng là nhà giàu có đứng đầu Giang Thành, quỳ xuống đã là sỉ nhục rồi, càng không nói đến việc quỳ xuống với một đồ bỏ đi bị đuổi khỏi nhà hai mươi năm trước, cậu làm thế là giết người còn tru tâm!”

Vương Nhất cũng không nhiều lời với ông ta: “Nếu đã thế thì hy vọng ông đừng hối hận.”

Nói xong thì cúp máy, cũng gọi La Chí Viễn đến: “Ra tay đi.”

“Vâng!”

Thấy sắc mặt của ông chủ, La Chí Viễn lập tức biết chuyện gì xảy ra.

Sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng, nhanh chóng gọi một cuộc điện thoại.

Cùng lúc đó, nhà họ Hồ.

Hồ Cương đặt điện thoại xuống, nở nụ cười châm chọc: “Còn muốn toàn bộ nhà họ Hồ tôi quỳ xuống nói xin lỗi, người có thể khiến người nhà họ Hồ tôi xin lỗi vẫn còn chưa ra đời đâu!”

Sau đó, ông ta đi tới trước bàn uống trà cạnh sofa, cầm một phần báo cáo lên lật xem.

Trên mỗi một tài liệu có dán hình của một người, lần lượt là Văn Bội Cầm, Lý Mộng Đình, Lý Tuyết Nhi, Tô Thắm, Hồ Hoàng Việt.

Nhìn những tin tức này, nụ cười châm chọc trên mặt Hồ Cương càng rõ ràng hơn: “Không ngờ ở Giang Thành lại có nhiều người có quan hệ với cậu ta như thế…”

Khiến ông ta bất ngờ nhất chính là Văn Bội Cầm, bà chủ nhà họ Văn đã bị tiêu diệt, còn Lý Tuyết Nhi và Tô Thắm thì muốn đến Giang Thành làm việc.

Vào lúc ông ta muốn ra lệnh bắt bọn họ đến thì cửa đột nhiên bị tông mở.

“Gia chủ, xảy ra chuyện lớn rồi!”

Một quản gia hoảng hốt chạy vào.

Hồ Cương tỏ vẻ không vui mắng: “Luống cuống hoảng hốt còn ra thể thống gì? Nói đi, có chuyện gì?”

“Gia chủ, vừa nhận được tin tất cả xí nghiệp tập đoàn hợp tác với chúng ta tựa như là có hẹn trước, đồng loạt huỷ hợp đồng với chúng ta!”

“Cái gì?”

Trên nét mặt vốn tràn đầy tức giận của Hồ Cương lập tức trở thành ngạc nhiên, ông ta nắm lấy cổ áo của quản gia, nổi giận: “Tại sao đột nhiên muốn huỷ hợp đồng với chúng ta?”

“Tôi cũng không biết, lý do là chúng ta không uy tín!”

Quản gia đã sợ ngây người, run cầm cập nói tiếp: “Hơn nữa, sổ sách tài vụ của công ty cũng xảy ra vấn đề, bị điều tra là trốn thuế, mấy công ty đã bị niêm phong kiểm tra, tiền trong tài khoản cũng bị đóng băng, tất cả quản lý cấp cao của tập đoàn cũng bị bắt về quy án!”

Rầm!

Những lời này như hút sạch sức lực cả người Hồ Cương, ông ta ngã phịch xuống sofa, che tim, há to miệng hít thở.

Một lúc sau ông ta mới lấy lại tinh thần, thở hổn hể hỏi: “Phải… Phải đóng bao nhiêu tiền thuế…”

Quản gia ấp úng một hồi mới lắp ba lắp bắp nói ra một con số.

“Sáu… Sáu nghìn tỷ…”

Nghe thấy mấy chữ này, Hồ Cương lập tức lăn xuống khỏi sofa, người cũng run rẩy dữ dội hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.